Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Vô Song

Chương 1292

“Đúng vậy”, Lâm Hàn gật đầu, tiếp tục nói: “Căn cứ vào những thông tin tôi điều tra thì có vẻ là như thế, nhà họ Khổng đến thành Phụng Thiên cùng lúc với tôi, sau đó cũng cử người đến khu nhà tôi để điều tra, hình như là có mục đích gì đó với tôi, nếu không thì chẳng thể trùng hợp như vậy. Hơn nữa, nhà họ Khổng còn theo dõi hành tung của tôi, nên có lẽ họ muốn ra tay với tôi trước”.

Tiêu Nhã nghe thế thì cảm thấy hơi kinh ngạc, nhà họ Khổng thường xuyên giữ vị trí trung lập, sẽ không ra tay bừa, nhưng một khi đã ra tay thì sẽ cực kỳ tàn nhẫn, không cho đối phương bất kỳ cơ hội nào, họ muốn diệt cỏ tận gốc, đó chính là tác phong của nhà họ Khổng.

Lần này họ cử người đến thành phố Phụng Thiên như kiểu trùng hợp như thế thì chắc chắn không thể có lý do nào khác, rõ ràng họ đang muốn nhắm vào Lâm Hàn, với tính cách nhà họ Khổng thì chắc chắn không chỉ là dạy dỗ anh một trận ra trò, có thể họ muốn giết anh diệt khẩu.

Lâm Hàn cũng tiếp tục nói: “Không sai, tôi cũng nghi ngờ nhà họ Khổng muốn ra tay với mình, chỉ là họ vẫn chưa tìm được cơ hội, sau đó lại bị sát thủ Lam Tư Vũ ngắt ngang, có lẽ Lam Tư Vũ đã vô tình cứu tôi. Theo điều tra của tôi, Lam Tư Vũ cũng nhận nhiệm vụ đến thành phố Phụng Thiên để ra tay với người nhà họ Khổng, nên người đưa ra nhiệm vụ này đang muốn giúp tôi chăng? Chuyện này cô có biết được thông tin gì không?”

Tiêu Nhã nghe Lâm Hàn nói thế cũng bắt đầu hoang mang.

“Chuyện này tôi cũng không biết gì, cũng chẳng nghe ai nói, nhưng hình như tổ chức sát thủ đó nằm ở nước ngoài, còn lại thì tôi không rõ lắm”, Tiêu Nhã nói.

Lâm Hàn nghe thế thì hơi bất ngờ, anh cứ tưởng đó là sắp xếp của Tiêu Nhã, do cô ấy đã gửi nhiệm vụ đó để giúp Lâm Hàn, cử sát thủ đến giết cao thủ nhà họ Khổng nhằm cứu anh.

Nhưng bây giờ xem ra chuyện đó chẳng liên quan gì đến Tiêu Nhã, cô ấy cũng chẳng biết mô tê gì.

Nếu đây là chuyện Tiêu Nhã làm thật thì cô ấy cũng chẳng cần phải giấu diếm anh làm gì.

Nhất thời, Lâm Hàn lại bắt đầu khó hiểu, rốt cuộc chuyện đó là do ai làm?

Bấy giờ, Lâm Hàn hoàn toàn không nghĩ ra người đó là ai, nhưng bây giờ hội nghị quý tộc Thiên Kinh sắp bắt đầu, chuyện này quan trọng hơn nhiều nên phải tập trung vào nó đó, còn Lam Tư Vũ thì thôi tạm để đó vậy, tới lúc đó thử xem có moi móc được thông tin gì từ miệng Lam Tư Vũ hay không.

“Được rồi, chuyện này tôi sẽ điều tra lại sau, trước tiên phải chuẩn bị cho kế hoạch lần này đã, cô cũng nghỉ ngơi đi để bảo đảm tinh thần tốt nhất”, Lâm Hàn nói.

Sau đó Lâm Hàn và Tiêu Nhã là trò chuyện với nhau thêm vài câu, sau đó kết thúc cuộc gọi để Tiêu Nhã nhanh chóng đi nghỉ ngơi, dù sao sau khi trao đổi kế hoạch vào tối qua thì cả Tiêu Nhã và Lâm Phong đều bận rộn sắp xếp và chuẩn bị các thứ nên không có thời gian chợp mắt.

Đó không phải là một đêm thức trắng bình thường, nó không chỉ là mất ngủ mà họ còn phải bận rộn giải quyết công việc với áp lực cực kỳ lớn, không thể để xảy ra bất kỳ sai lầm nào nên gánh nặng trên vai họ rất lớn.

Sau khi nói chuyện với Tiêu Nhã xong thì màn trời cũng chìm vào bóng tối, đã đến giờ cơm.

Nhưng lúc này Lâm Hàn hoàn toàn không có tâm trạng đi ăn cơm và nghỉ ngơi, nhà họ Khổng không thể bảo đảm sẽ chẳng có sơ hở gì nên Lâm Hàn không cách nào yên tâm được, cũng chẳng có tâm trạng tốt.

Sau đó, trong màn đêm, Lâm Hàn vẫn tiếp tục chờ đợi, anh cứ lẳng lặng nhìn chiếc điện thoại trên mặt bàn, chờ nó sáng lên, chờ tin tức từ chỗ ông Phương.

Không phải chờ quá lâu, điện thoại Lâm Hàn trên bàn lại sáng lên, anh vội vàng nghe máy.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!