Chương 1571
“Vâng, nhưng cuối cùng không có gì xảy ra cả”
“Vậy thì tốt, xem ra con trai của Hồ Duy Hâm càng lúc càng chẳng ra sao.” Y Doãn nghiêm mặt.
“Đúng rồi cậu Trình, mời cậu đi theo tôi, tôi giới thiệu cho cậu một người, là cao thủ tôi đặc biệt mời tới lần này!”
Y Linh nhìn Trình Kiêu với vẻ lưu luyến: “Cậu đi với ba tôi đi, tôi về phòng nghỉ ngơi trước đây: “Vậy tôi cũng về đi ngủ.” Kano William ngáp, xoay người đi về phía phòng.
Y Doãn đưa Trình Kiêu tới một văn phòng, mở cửa bước vào, trong phòng có hai người.
Một người là chú Tân, người còn lại là một ông già mặc áo Hoa màu xám.
“Cậu Trình!” Chú Tần khách sáo cúi đầu.
Ông lão còn lại nhìn Trình Kiêu phía sau Y Doãn với vẻ mặt ngạc.
nhiên, kinh ngạc thốt lên: “Ông Y, chẳng lẽ cao nhân mà ông nói chính là cậu nhóc này?”
Y Doãn cười gật đầu: “Bạch Hạc đại sư đừng nhìn mặt mà bắt hình dong, đây là Trình đại sư!”
Bạch Hạc đại sư quan sát Trình Kiêu từ đầu đến chân vài lần, trên mặt lộ vẻ khinh thường: “Hừ, cậu nhóc mới ngoài hai mươi mà ông lại muốn tôi gọi cậu ta là đại sư! Nếu không vì nể mặt ông thì tôi đã chẳng buồn gặp cậu ta!”
“Điều này…” Y Doãn dường như không ngờ lại xảy ra chuyện này, ông ta nhìn Trình Kiêu áy náy nói: “Xin lỗi Trình đại sư, Bạch Hạc đại sư không biết thực lực của cậu chứ không có ý mạo phạm, mong cậu đừng tức giận Bạch Hạc đại sư thấy Y Doãn cung kính Trình Kiêu như vậy thì cười khẩy: “Ông Y, không phải ông bị lừa đấy chứ? Bây giờ nhiều kẻ lừa đảo thích mạo danh đại sư lắm.”
Trình Kiêu nhẹ giọng nói: “Không có chuyện gì thì tôi đi trước đây.
“.. Dạ!” Y Doãn biết lần gặp mặt này đã kết thúc trong không khí không vui.
“Chú Tân, chú tiễn Trình đại sư đi.”
“Vâng”
“Trình đại sư, mời!” Chú Tân rất khách sáo.
Thời gian chính thức diễn ra Hội Tứ Hùng là ngày mai, mọi người nghỉ ngơi tại địa bàn của mình một đêm.
Ngày hôm sau, Y Doãn đưa mọi người đến địa điểm của Hội Tứ Hùng – điện Tứ Hùng.
Điện Tứ Hùng do bốn ông lớn của bốn phương góp vốn xây dựng, có hình tứ giác, giống như cung điện cổ đại, quy mô rộng lớn có thể chứa được hàng nghìn người.
Trình Kiêu lại gặp vị Bạch Hạc đại sư kia, đối phương hếch mũi lên tận trời, trong mắt đầy vẻ khinh miệt.