Chương 1293
“Bản lĩnh của tôi, há bà có thể tượng tưởng được!” Trình Kiêu thản nhiên nói một câu liền không quan tâm đến bà ta.
Khuôn mặt già nua của Dư bà bà tối sầm, thái độ của Trình Kiêu thật sự quái kiêu căng rồi.
Có điều trong lòng bà bất mãn cũng không dám nói gì, dù sao Trình Kiêu thế mà lại có thể khiến Sáo thần Già La của Thánh Tử Hắc Vu giáo thành một khúc hát ru vừa ý.
Nhìn thấy Trình Kiêu cùng vài người nói chuyện không kiêng nể gì, biến bản thân thành không khí, Thánh Tử Hắc Vu giáo tức đến phổi sắp nổ tung.
“Tiểu tử, cho dù ngươi có chặn được Sáo thần Già La của ta thì hôm nay ngươi cũng buộc phải chết!” Giọng nói của anh ta chứa đầy tức giận, khí tức toàn thân lúc mạnh lúc yếu, lục quang trong mắt lúc sáng lúc tối.
“Cho ngươi mở mang tầm mắt bản lĩnh chân chính của Hắc Vu giáo tai”
Thánh Tử Hắc Vu giáo chìa tay ra, áo bào màu đen trượt xuống, lộ ra cánh tay trắng bệch như tờ giấy.
Phù!
Một đám lửa màu xanh cao hai thước bốc lên trong lòng bàn tay anh ta.
Ngọn lửa đó phát ra âm thanh lèo xèo, giống như đang bốc cháy, lại giống như là rất nhiều con bọ nhỏ đang kêu.
Ngọn lửa màu xanh lá giống như một sinh vật nhỏ, giống như.
dòng nước, di chuyển từ từ khắp cơ thể anh ta, khiến toàn bộ cơ thể anh ta đều bao bọc trong ngọn lửa màu xanh lá.
Có điều khi ngọn lửa màu xanh lá bao phủ khắp người anh, màu xanh của ngọn lửa đã nhạt đi rất nhiều.
Mạc Vũ nhìn một màn này, trong mắt hiện lên nghị hoặc: “Đây…
đây là… Vu cổi”
“Ngươi vậy mà lại học cấm thuật Vu cổi”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!