Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn -Trình Kiêu (Bản Dịch FULL)

 

Cuối cùng chị Lạc lạc cũng trở về rồi. 

Nhanh chân đi đến trước mặt Trình Kiêu, ánh mắt chị Lạc Lạc lạnh lùng quét nhìn đám người Điền Thúy Thúy, nhìn Trình Kiêu hỏi: “Tình cờ gặp mấy người ông Mã, chậm trễ một lát, xin lỗi, để cậu phải chờ lâu rồi!” 

“Không sao.” Trình Kiêu thản nhiên nói. 

“Vậy là tốt rồi!” Ánh mắt chị Lạc Lạc dính chặt trên người Lâm Ngọc, cô ta và Lâm Ngọc hoàn toàn không quen biết nhau, nhưng từ trực giác của phụ nữ, cô ta cảm thấy Lâm Ngọc không đơn giản. 

“Vị này là?” Lâm Ngọc nhìn Trình Kiêu, tò mò hỏi. 

Trình Kiêu nói: “Đây là chị Lạc Lạc, bạn của tôi.” 

Sau đó, lại giới thiệu cho chị Lạc Lạc: “Đây là Lâm Ngọc, bạn của tôi. 

Lâm Ngọc và chị Lạc Lạc đối mặt với nhau, hai người phụ nữ đều xinh đẹp, trí tuệ, độc lập, tràn đầy cá tính. 

Một lát sau, chị Lạc Lạc phá vỡ yên lặng trước, vươn tay về phía Lâm Ngọc, phóng khoáng cười nói: “Tôi tên là Lạc Lạc, là người phụ trách của khách sạn này, sau này còn mong cô Lâm chăm sóc nhiều hơn!” 

Lâm Ngọc cũng chìa tay ra, khẽ bắt tay với chị Lạc Lạc, mỉm cười nói: “Lâm Ngọc, tập đoàn Đông Vương!” 

Hai người phụ nữ đều mang tính cách mạnh mẽ trời sinh, sau khi chào hỏi, chị Lạc Lạc đưa tay nhận lấy cái khay trong tay Trình Kiêu, nói: “Được rồi, cảm ơn cậu cầm giúp tôi lâu như vậy, cậu đi chào hỏi bạn của mình trước đi!” 

“Ừ” Trình Kiêu đáp lại một tiếng, sau đó nhìn về phía Lâm Ngọc: “Chúng ta qua bên kia trò chuyện. 

“Được!” 

Nhìn Trình Kiêu và Lâm Ngọc rời đi, Tần Thủ cười nhạt: “Trình Kiêu nói cậu ấy không phải nhân viên phục vụ, bây giờ các cậu tin rồi chứ?” 

Khuôn mặt Điền Thúy Thúy và mấy người Trương Manh đỏ bừng. 

Ai biết Trình Kiêu lại bưng khay giúp người khác chứ! Hơn nữa anh cũng không giải thích. 

Nhưng trong lòng mấy người Điền Thúy Thúy đều rất rõ ràng, cho dù Trình Kiêu giải thích, các cô cũng sẽ không tin, trái lại còn cảm thấy Trình Kiêu giấu đầu hở đuôi. 

“Thật không ngờ nhóc con Trình Kiêu này lại quen biết trợ lý Lâm của tập đoàn Đông Vương!” Thẩm Dũng lộ vẻ sợ hãi thán phục, trong mắt còn mang theo hâm mộ ghen tị. 

Đám người Nghiêm Học Văn và Lý Hoành Đồ cũng hâm mộ ghen tị không thôi, trước tiên không nói đến chuyện doanh nghiệp khổng lồ như tập đoàn Đông Vương mạnh hơn chút sản nghiệp nhà bọn họ cả trăm lần, mà chỉ riêng một mình Lâm Ngọc đã là một người phụ nữ xinh đẹp hiếm có rồi! 

Trong lòng Tôn Mạc bên cạnh không nhịn được sinh ra cảm giác ghen tuông: "Hóa ra anh ta quen biết người của tập đoàn Đông Vương! Hơn nữa còn là một cô gái vô cùng xinh đẹp! Thảo nào thái độ của anh ta đối với tôi thay đổi lớn như vậy!” 

Trong ánh mắt Chung Phi Vũ mang đầy hứng thú: “Thật sự không ngờ ngay cả trợ lý Lâm của tập đoàn Đông Vương mà anh cũng quen biết, xem ra anh không chỉ có y thuật cao minh, mà còn ẩn giấu rất nhiều chuyện không muốn người khác biệt!” 

Trình Kiêu và Lâm Ngọc đi đến một vị trí yên tĩnh bên cạnh, hai người đứng đối diện với nhau. 

Trình Kiêu nhìn Lâm Ngọc hỏi: “Sao chị lại đến Hà Tây? Chủ tịch Vương đâu rồi?” 

Lâm Ngọc nhìn Trình Kiêu, sắc mặt hơi phức tạp: “Chủ tịch không đến, hôm nay chị đại diện cho chủ tịch đến cảm ơn Trình đại sư!” 

Trình Kiêu nghi ngờ: “Cảm ơn Trình đại sư? Lời này có ý gì?” 

Lâm Ngọc trợn mắt lườm Trình Kiêu, hơi vẻ oán trách nói ra: "Đến lúc này rồi mà cậu vẫn giấu giếm? Không phải Trình đại sư chính là vị sư phụ bí ẩn kia của cậu sao?” 

“Sư phụ tôi? Ai nói với chị điều này?” Vẻ mặt Trình Kiêu hơi kỳ lạ, thảo nào chị Lâm Ngọc chạy từ Trung Châu xa xôi đến Hà Tây, hóa ra là để nói lời cảm ơn với Trình đại sư. 

Nhưng mà, nói đúng ra thì, cảm ơn Trình đại sư cũng không sai. 

Lâm Ngọc nói: “Tôi đã điều tra rồi, trên toàn bộ Lĩnh Nam, người có thể kêu gọi mấy vị ông trùm Mã Tài hay Lôi nữ vương, chỉ có Trình đại sư!” 

“Nếu như Trình đại sư không phải sư phụ cậu, vì sao trong hội nghị thượng đỉnh Trung Châu lúc trước, bọn họ lại nghe lời cậu chứ?” 

Trình Kiêu nở nụ cười quái dị: “Đây chính là căn cứ để chị phán đoán?” 

Lâm Ngọc khẽ cười: “Sao vậy? Những điều này còn chưa đủ chứng minh cậu chính là đồ đệ của Trình đại sư hay sao?” 

Trình Kiêu cười mà không nói. 

Một lát sau, Trình Kiêu đột nhiên hỏi ra: “Chị luôn nhắc tới Trình đại sư, tôi hỏi chị này, chị từng gặp Trình đại sư chưa? Chị biết Trình đại sư có dáng vẻ như thế nào không?” 

Lâm Ngọc hơi sửng sốt, không phải cô không muốn biết, mà căn bản không có bất kỳ người nào dám nói nhiều về tin tức liên quan đến Trình đại sư. 

Cô phái rất nhiều thuộc hạ đắc lực đi điều tra, kết quả không điều tra được chút tin tức có ích nào, Trình đại sư giống như một truyền thuyết, chỉ có thể nghe đủ loại sự tích liên quan đến ông ta, nhưng xưa nay chưa có người nào gặp ông ta. 

Nhưng mà Lâm Ngọc cũng không muốn lép vế trước mặt Trình Kiêu, dựa vào phán đoán của mình, nói ra: "Đại sư đó, tất nhiên già bảy tám mươi tuổi, học sâu hiểu rộng, gặp vấn đề gì cũng có thể dễ dàng giải quyết” 

“Vì sao cậu lại hỏi điều này? Chẳng lẽ cậu cũng chưa từng gặp mặt sư phụ của mình? Như vậy Trình đại sư này cũng bí ẩn quá rồi!” Không biết Lâm Ngọc đã nghĩ đến tận đâu rồi. 

Trình Kiêu không nhịn được cảm khái, phụ nữ càng xinh đẹp thì mạch suy nghĩ càng khiến người ta sợ hãi! 

Trình Kiêu nhìn vẻ mặt tò mò của Lâm Ngọc, trong ấn tượng của Trình Kiêu, từ trước đến giờ chị Lâm Ngọc luôn là một người chị gái tự mình gánh chịu tất cả khó khăn, nhưng sẽ bày ra dáng vẻ tươi cười trước mặt người khác. 

Anh vẫn rất hiếm khi nhìn thấy dáng vẻ tò mò tựa như trẻ nhỏ này của Lâm Ngọc, điều này cũng liên quan đến tình cảnh nguy hiểm của tập đoàn Đông Vương kiếp trước. 

Là vì an nguy của tập đoàn Đông Vương, là vì bản thân Trình Kiêu không phấn đấu, đặt tất cả gánh nặng lên bờ vai yếu đuối của Lâm Ngọc. Bởi vậy mới khiến chị Lâm Ngọc kiếp trước đánh mất những tháng ngày tươi đẹp của một thiếu nữ nên có. 

Yên tâm đi chị Lâm Ngọc, kiếp trước chị che gió che mưa cho tôi, kiếp này, nên đổi thành tôi bảo vệ chị rồi! 

Trình Kiêu nhìn Lâm Ngọc, bỗng tỏ vẻ nghiêm túc nói ra: "Chị Lâm Ngọc, chị có từng nghĩ tới hay không, thật ra tôi chính là Trình đại sư!” 

Đầu tiên Lâm Ngọc hơi sững sờ, sau đó trợn mắt lườm Trình Kiêu một cái: "Chuyện cười này này của cậu cũng... nhạt quá rồi!” 

“Nếu cậu là Trình đại sư, vậy tôi chính là Lâm đại sư, bên kia còn có Trương đại sư, Vương đại sư, Lý đại sư đấy!” 

Trình Kiêu nở nụ cười sâu hiểm khó dò, anh biết Lâm Ngọc sẽ không tin, nhưng mà, anh cũng không mong đợi Lâm Ngọc sẽ tin, chỉ tiêm trước một mũi dự phòng cho Lâm Ngọc mà thôi. 

Chờ đến khi thân phận của anh được đưa ra ánh sáng, hi vọng chị Lâm Ngọc sẽ không quá mức khiếp sợ! 

“Đúng rồi, sắp bước sang năm mới rồi, chị và chủ tịch ăn tết ở đâu?” Trình Kiêu đổi đề tài. 

Anh không muốn trở về nhà họ Tôn, nói thật, anh rất muốn ăn tết cùng mẹ và chị Lâm Ngọc. 

Hơn nữa, Trình Kiêu cũng biết, tết âm lịch hàng năm, Vương Đỗ Lan đều sẽ dẫn Lâm Ngọc trở về trấn Bao Cốc huyện Kê Minh, ăn tết cùng Trình Đông Hoa. 

Sở dĩ anh hỏi như vậy là muốn bản thân Lâm Ngọc nói ra, miễn cho đến lúc đó Trình Kiêu đột nhiên nhất hiện ở huyện Kê Minh sẽ khiến cho Lâm Ngọc và Vương Đỗ Lan trở tay không kịp. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!