Thấy Y Linh đột nhiên thay đổi hướng đi, Vương Vũ Hàm chửi thầm một câu, sau đó rất bình tĩnh đi tới trước mặt cô.
Vương Vũ Hàm giả vờ lơ đãng kéo tay Y Linh, dịu dàng nói: "Y Linh, váy em quá dài, cứ để chị đỡ em đi tới nhé!"
Y Linh không nghi ngờ cô ta, cảm kích nói: "Cảm ơn!"
Vương Vũ Hàm kéo Y Linh đi thẳng về phía Trình Kiêu.
Y Linh cảm thấy Vương Vũ Hàm hình như cố ý dẫn cô đi tới chỗ nào đó, chẳng qua cô cũng không để ý lắm.
Cô cảm thấy Vương Vũ Hàm không phải cố ý làm vậy.
Dưới sân khấu, Trương Tư Tổ thấy Y Linh từ từ đi tới, kích động nắm cánh tay của Trình Kiêu: "Trình Kiêu, cậu xem, cậu mau nhìn xem. Không ngờ nữ thần đi về phía tôi!"
"Cậu xem, nữ thần đang cười với tôi! Ha ha, nữ thần thế mà lại cười với tôi!" Trương Tư Tổ như phát điên.
Trình Kiêu thoáng liếc nhìn Vương Vũ Hàm. Hành vi mờ ám của Vương Vũ Hàm có thể giấu được Y Linh nhưng không giấu được anh.
Cho dù Trình Kiêu không biết cô ta có âm mưu gì, nhưng nếu cô ta cố ý dẫn theo Y Linh đi về phía mình, vậy Trình Kiêu sẽ không để cho cô ta được như ý.
"Tôi đi vệ sinh cái đã." Trình Kiêu nói xong, đứng lên muốn đi.
Trương Tư Tổ hình như đang chìm đắm trong mộng đẹp của mình, không ngờ kéo Trình Kiêu lại, nói với vẻ hưng phấn: "Đừng mà, cậu đợi lát nữa hẵng đi! Nữ thần chắc chắn sẽ chọn tôi làm người đại diện. Cậu chờ tôi hỏi nữ thần xong rồi đi!"
"Nếu cậu bỏ lỡ cơ hội lần này, sau này thậm chí không có cơ hội tốt để tiếp xúc với nữ thần gần như vậy đâu."
"Lỡ như tôi ở đây, nữ thần của cậu chọn tôi thì làm sao? Cậu sẽ từ bỏ à?" Trình Kiêu nửa thật nửa giả nói.
Trương Tư Tổ vội vàng thả tay ra: "Đúng rồi, cậu vẫn đi vệ sinh đi, đi nhanh lên đi!"
... Người này đúng là một kẻ trọng sắc khinh bạn.
Trình Kiêu đang muốn rời đi, nhưng Vương Vũ Hàm vẫn luôn chú ý tới anh, làm sao có thể để anh trốn đi được?
"Trình Kiêu, sao anh thấy chúng tôi qua, trái lại vội vàng rời đi chứ? Lẽ nào anh khinh thường hot girl Y Linh của chúng tôi sao?"
Lúc này, Trình Kiêu biết mình muốn đi cũng không đi được.
Trong mắt Y Linh chợt sáng lên. Trình Kiêu, thật sự là Trình Kiêu!
Y Linh có cảm giác bất ngờ và vui mừng như xa quê gặp được người quen cũ, đang muốn bước tới nói chuyện với Trình Kiêu, nhưng chợt nhớ ra đây là ở trước mặt đám đông. Nếu cô xông lên như thế, khẳng định sẽ khiến cho rất nhiều người hiểu nhầm.
Vì vậy, Y Linh đành phải tạm thời nhịn xuống.
Nếu không đi được, Trình Kiêu dứt khoát thoải mái ngồi xuống, mỉm cười nói: "Hot girl Y Linh xinh đẹp lương thiện, có thể quen biết với cô ấy là vinh hạnh của tôi, sao tôi có thể khinh thường được?"
Trương Tư Tổ vỗ nhẹ vào vai Trình Kiêu và giơ ngón tay cái lên: "Cậu thật tinh mắt!"
Sau đó, Trương Tư Tổ mặt dày, xấu hổ kèm theo nhát gan nhìn Y Linh, nói với vẻ không được tự nhiên: "Y Linh, cô là nữ thần của tôi, có thể chọn tôi làm người đại diện được không?"
"Biến đi, Y Linh là nữ thần của tôi! Muốn chọn cũng nên chọn tôi!" Thần Côn đá Trương Tư Tổ văng ra ngoài, cướp lấy vị trí của Trương Tư Tổ đang đứng.
Vương Vũ Hàm thấy mình đã đạt được mục đích giữ Trình Kiêu lại, nhìn về phía Y Linh cười tủm tỉm nói: "Y Linh, chọn lâu như vậy, thời gian có hạn, hay cô cứ chọn ra một người đi!"
Mọi người đều lập tức nhìn về phía Y Linh, ánh mắt ai nấy cũng đặc biệt nóng như lửa.
Y Linh đang muốn đưa micro cho Trình Kiêu, nhưng nghĩ lại cảm thấy không thỏa đáng lắm. Nhỡ đâu Trình Kiêu hỏi vấn đề gì mà cô không muốn trả lời thì sao?
Trong lòng Y Linh không muốn nói dối Trình Kiêu.
Sau đó, Y Linh thấy Trương Tư Tổ đang nổi giận đùng đùng muốn đi đánh Thần Côn, đột nhiên chỉ vào anh ta: "Là bạn học này đi!"
Trương Tư Tổ ngây người!
Ơ, hạnh phúc tới quá đột ngột! Tôi còn chưa kịp chuẩn bị đâu!
"Mẹ nó, tức thật đấy. Người này cũng quá may mắn rồi!"
"Không ngờ là tên nghèo hèn Trương Tư Tổ kia. Ông trời không có mắt mà!"
Một đám nam sinh đều ghen tỵ và đố kỵ.
Dương Thiên Hữu cũng tái mặt, dáng vẻ như muốn cắt đứt quan hệ với Trương Tư Tổ.
Trương Tư Tổ ngơ ngác đứng tại chỗ, hình như không dám tin đây là sự thật.
Cho đến khi Vương Vũ Hàm ở bên cạnh nhắc nhở: "Ban học Trương Tư Tổ, cơ hội chỉ có một lần, bạn phải tranh thủ thời gian hỏi đi. Mọi người đều đang chờ bạn đấy?"
Vương Vũ Hàm nói xong thì lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, trong lòng thầm mắng: "Không hiểu hồ ly tinh Y Linh này nghĩ thế nào, lại đi tặng cơ hội này cho tên nghèo hèn Trương Tư Tổ này! Thế mà lại không tặng cho cậu Cố bên cạnh, đúng là mắt chó đui mù!"
"Chỉ là chuyện này vẫn nằm trong kiểm soát của mình. Trình Kiêu, tiếp theo anh cứ chờ chịu sỉ nhục đi!"
Trương Tư Tổ nghe được Vương Vũ Hàm nhắc nhở, lúc này mới giật mình tỉnh táo lại, nóng lòng hỏi: "Đúng rồi nữ thần, mọi người muốn hỏi cô thích kiểu nam sinh nào?"
Rất nhiều nam sinh đã sớm thương lượng về vấn đề này. Ban đầu, mọi người muốn hỏi Y Linh có bạn trai chưa? Nhưng vấn đề này trả lời quá dễ.
Cho nên, mọi người nghĩ tới nghĩ lui, đã đổi thành vấn đề này.
Bản thân Y Linh nói ra cô thích kiểu nam sinh gì, như vậy mọi người có thể nỗ lực biến thành kiểu nam sinh như thế.
Đám bạn sói đã bỏ ra rất nhiều tâm tư sức lực để suy tính đấy!
Y Linh nhận lấy micro, gương mặt xinh đẹp ửng hồng. Cô tưởng mọi người sẽ hỏi các loại vấn đề như cô có bạn trai chưa, không ngờ mọi người lại hỏi một câu riêng tư như vậy.
Nếu hỏi cô có bạn trai chưa, Y Linh chỉ cần trả lời có hoặc chưa là được. Nhưng với câu hỏi này, Y Linh chắc chắn phải nói ra nguyên mẫu bạn trai mà mình thích.
Nhỡ đâu nguyên mẫu này đúng lúc tương tự với nam sinh nào đó, vậy tin đồn còn không phải bay đầy trời sao?
Nếu là trước đây, Y Linh thật sự không muốn trả lời vấn đề này. Nhưng bây giờ, trong lòng Y Linh cũng không bài xích vấn đề này lắm.
Đặc biệt là ở ngay trước mặt Trình Kiêu, cô thậm chí có cảm giác kích động, cho dù mọi người không hỏi, cô cũng muốn nói ra.
Từ lúc Trương Tư Tổ hỏi vấn đề này, mọi người ở đó lại yên lặng một cách kỳ lạ.
Ai nấy đều nín thở, sợ sẽ bỏ qua một từ, vì thế mà phải tiếc nuối cả đời.
Trương Tư Tổ và Dương Thiên Hữu âm thầm siết chặt nắm tay, hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào Y Linh, sức mạnh kia giống như dũng sĩ chuẩn bị chiến đấu đến chết.
Tình trạng của phần lớn các bạn học khác đều tương tự với hai người Trương Tư Tổ.
Ngay cả Thẩm Dũng, Lý Hoành Đồ, Nghiêm Học Văn và cả đám người Cố Tu Nhiễm đều nín thở, lẳng lặng chờ đợi.
Thậm chí, ngay cả Trình Kiêu cũng tò mò nhìn về phía Y Linh, âm thầm suy đoán xem Y Linh thích kiểu nam sinh gì?
Y Linh cúi đầu, trên gương mặt xinh đẹp ửng đỏ.
Trước khi trả lời vấn đề này, cô liếc nhìn về phía Trình Kiêu.
Y Linh cầm mic lên, khẽ nói trong sự chú ý của hàng nghìn người: "Tôi thích nam sinh hơi lặng lẽ, thích yên tĩnh, trong xương cốt lộ ra một sự cao ngạo..."
Giọng cô gái đặc biệt dịu dàng êm tai, giống như mưa xuân thấm vào lòng người, kèm theo một tình cảm đặc biệt, không giống với tâm tình mà giống như đang tỏ tình.
"Cho dù anh ấy ở trước mặt người khác tỏ ra rất lãnh đạm, nhưng tôi biết trong lòng anh ấy có tôi. Chỉ cần tôi gặp phải nguy hiểm, anh ấy sẽ không hề do dự đứng ra che chở cho tôi."
Mọi người nghe một lúc, đột nhiên cảm giác không đúng.
Vì sao Y Linh nói lời này nghe như đang tỏ tình với người nào đó vậy?
Ánh mắt Trình Kiêu đột nhiên trở nên phức tạp, nhìn ánh mắt xấu hổ kèm theo sợ hãi của Y Linh, anh chỉ có thể quay đầu đi, không dám đối diện với cô.
Ý định ban đầu của Trình Kiêu về Y Linh chỉ đơn thuần là muốn giúp Y Linh thay đổi số phận, trả món nợ ân tình kiếp trước cho Y Linh.
Anh không ngờ Y Linh thế mà lại có tình cảm với anh.
Điểm này làm Trình Kiêu thật sự bất ngờ.