Trương Lan Phượng đã hoàn toàn tuyệt vọng, đối phương nói đã quá rõ ràng rằng sẽ muốn giết bà ta.
Bà ta bắt đầu khóc hu hu, vô cùng thảm thương.
Bà ta nghĩ rằng mình sống còn chưa đủ, suốt ngày không cần phải làm gì, dù sao cũng đã có con gái và con rể nuôi, bà ta chỉ việc chơi mạt chược, đi mua sắm, tháng ngày cứ trôi qua sung sướng như thế.
Chết thế này thì con gái, con rể có giàu đến đâu cũng không được hưởng, sao có thể cam lòng được cơ chứ?
"Đừng khóc nữa! Còn khóc nữa tôi xé miệng bà ra!” Tên lái xe tức giận.
Trương Lan Phượng lập tức kìm lại, không dám khóc nữa.
"Đại ca, bây giờ có thể nói cho tôi biết được không? Tại sao lại bắt tôi tới đây?” Trương Lan Phượng yếu ớt hỏi.
"Ha ha, không có việc gì đương nhiên là không thể tìm bà được rồi! Bà tên là Trương Lan Phượng đúng không? Con rể của bà là Hoàng Thiên?” Tên lái xe cười khẩy hỏi Trương Lan Phượng.
Trong lòng Trương Lan Phượng hớn hở, thì ra đối phương biết bà ta là ai, biết đến Hoàng Thiên thì tốt rồi!
Hoàng Thiên có tên tuổi lớn đến như vậy, hiện giờ lại còn là chủ của nhà họ Hoàng ở Thượng Kinh, có thể nói là khắp nước cũng có rất nhiều người biết đến Hoàng Thiên.
Vì vậy nên Trương Lan Phượng không còn sợ nữa, lúc này thậm chí còn có chút tỏ vẻ, nói với tên lái xe: "Nếu anh đã biết tôi là ai, lại còn dám bắt cóc tôi? Anh biết không, con rể Hoàng Thiên của tôi là chủ của nhà họ Hoàng, là người khá là lợi hại!"
"Ha ha ha, lại còn dám khoác lác nữa à! Con rể của bà lợi hại như vậy thì sao cơ chứ? Bà sẽ không bị chúng tôi bắt à?” Tên lái xe cười ha hả, nhìn Trương Lan Phượng.
Trương Lan Phượng vẫn còn chưa phục, tức giận nói: "Nếu như con rể của tôi biết mấy người đối xử với tôi như thế này, các người nhất định sẽ chết chắc cho mà xem! Nhanh thả tôi ra, tôi đảm bảo mấy người sẽ không xảy ra chuyện gì, lại còn có thể kiểm được một món tiền"
Bóp!
Tên lái xe tát một cái thật mạnh và quát: "Đừng có lấy con rể của bà ra uy hiếp tôi! Tôi nói cho bà biết, từ lúc tôi động vào bà thì tôi đã đếch sợ cái tên Hoàng Thiên đó rồi!"
"Cái này... Trương Lan Phượng sợ hãi đến mức không dám nói gì, bây giờ mới có thể biết đối phương là những tên liều mạng, lại có thể cái gì cũng không sợ, điều này thật không ổn chút nào.
"Bà nghe rõ chưa, bây giờ hãy nói thành thật, tôi hỏi bà cái gì, bà phải nói cái đó. Nếu như có một cái nào là bịa đặt, tôi sẽ lập tức cắt lưỡi bà ngay!” Tên lái xe hung tàn nói rồi rút một chiếc dao nhọn ra từ sau lưng.
Con dao sắc bén lóe sáng lạnh lẽo ở trước mặt Trương Lan Phượng, khiến cho Trương Lan Phượng ngã xuống đất vì sợ hãi.
Tên lái xe không thèm để ý đến Trương Lan Phượng, để cho bà ta ngồi bệt dưới đất
"Trương Lan Phượng, tôi hỏi bà, bà đã sử dụng một loại sản phẩm làm đẹp thần kì đúng không? Sau đó bà đã trở nên trẻ như giờ?” Tên lái xe lạnh lùng nhìn Trương Lan Phượng hỏi.
+
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!