Lâm Ngọc An thoa lên mặt mới hơn một phút mà đã xuất hiện hiệu quả đáng kinh
ngạc.
Da dẻ cực kỳ mịn màng nõn nà, trắng trẻo mơn mởn, cả người như trở về trạng thái
lúc mười tám tuổi, thậm chí, so với độ tuổi đó da dẻ còn đẹp hơn nhiều.
Vốn dĩ Lâm Ngọc An đã vô cùng xinh đẹp, như thế này, còn kiều diễm lay động lòng
người hơn.
Trường Lan Phượng nhìn đến phát ngốc, sự thật này là do chính mắt bà ta nhìn thấy. Lâm Ngọc An ở trước mặt bà ta, chớp mắt đã trở nên trẻ đẹp hơn rất nhiều.
“Ngọc An, con, con.”
Trương Lan Phượng nói chuyện lắp bắp, chỉ vào khuôn mặt của Lâm Ngọc An, không nói được thành lời.
Lâm Ngọc An vẫn không biết có cái gì đã xảy ra, cô ấy chỉ cảm thấy mặt mình mát lạnh khoan khoái, vô cùng dễ chịu.
Nhìn thấy mẹ mình mắt tròn mắt dẹt, cô ấy vội vàng hỏi: “Mẹ, sao vậy?”
“Con tự soi gương đi, trời ạ!”.
Trương Lan Phượng kích động nói với Lâm Ngọc An.
Lâm Ngọc An còn tưởng rằng mặt mình bị gì rồi, nếu không thì mẹ làm gì lại phản ứng dữ dội như vậy?
Cô ấy vội vàng đi soi gương, nhưng sau khi nhìn thấy sự thay đổi đáng ngạc nhiên của mình ở trong gương, lập tức kinh ngạc la lên thất thanh.
“Hoàng Thiên anh nhanh qua đây nhìn xem, da dẻ của em sao lại trở nên đẹp như thể này?”
Lâm Ngọc An vui mừng khôn xiết. Vội vàng gọi Hoàng Thiên qua để cảm thán.
Điều này đã sớm nằm trong dự đoán của Hoàng Thiên vì vậy anh không hề cảm thấy bất ngờ.
Lúc này đi qua đó, ôm Lâm Ngọc An từ phía sau, nói: “Đây mới chỉ là bắt đầu thôi, em kiên trì dùng tiếp, sẽ trở nên càng xinh đẹp cuốn hút”
do
“Đây, làm sao có thể được? Hoàng Thiên món đồ anh đem về là mỹ phẩm gì vậy?
Quá là lợi hại rồi!”
Lâm Ngọc An vô cùng phấn khích, nếu như không phải tự mình trải nghiệm, cô ấy tuyệt đối sẽ không tin trên thế giới này lại có loại mỹ phẩm thần kỳ đến như vậy.
“Anh cũng đã thoa một chút cho mình. Em xem thử da của anh cũng đẹp hơn nhiều phải không?”
Hoàng Thiên mỉm cười, hỏi Lâm Ngọc An.
Lâm Ngọc An gật đầu rất dứt khoát, nói: “Đúng vậy, từ lúc em quen biết anh đến bây
giờ, chưa từng thấy da dẻ của anh đẹp như hiện tại!”
“Vậy được rồi, lọ này em cứ từ từ dùng, dùng hết anh lại làm thêm cho em”
Hoàng Thiên dịu dàng nói.
Lâm Ngọc An đã phấn khích đến phát điện, tuy cô đã kết hôn sinh con nhưng trên con đường theo đuổi cái đẹp, người phụ nữ nào cũng nhiệt huyết dâng trào.
Cô xoay người, ôm chặt Hoàng Thiên, phấn khích nói: “Quả tốt rồi Hoàng Thiên, loại sản phẩm này là của công ty chúng ta sản xuất phải không?”
“Ừ, nhưng chỉ là trong giai đoạn thử nghiệm, phải xem thử còn có thể cải tiến nữa hay không, còn có, hiệu quả có duy trì được lâu dài hay không?
Hoàng Thiên đáp lời.
“Cái này quá là thần kỳ rồi, thật sự không dám tưởng tượng”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!