Đôi khi chu cấp tiền không kịp thời, Trương Lan Phượng cảm thấy bứt rứt khó chịu, Lâm Huỳnh Mai liền giục bà ta đến nhà Hoàng Thiên để xin tiền.
Hôm nay đến lại xin tiền, vì vậy thái độ với Hoàng Thiên có thể không hoà nhã sao?
Hoàng Thiên nhìn thấy Trương Lan Phượng ở đây, nên tạm thời cũng không đề cập đến chuyện kem dưỡng da Thanh Linh, trước mắt cũng không có mấy lọ. Bản thân cũng chỉ mang về một lọ cho vợ mình dùng.
Nếu mẹ vợ biết được có loại mỹ phẩm thần kỳ như thế này tồn tại thì nhất định sẽ cướp đi cho bằng được.
Nhưng ánh mắt của Trương Lan Phượng rất sắc bén, lúc này đã phát hiện ra da dẻ của Hoàng Thiên trở nên đẹp hơn hẳn.
Trắng hồng mịn màng, thật sự rất đẹp trai.
“Hoàng Thiên con đi thẩm mỹ viện à? Sao da dẻ lại đẹp như vậy, còn nõn nà hơn cả phụ nữ nữa”
Trương Lan Phượng sửng sốt hỏi Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên mỉm cười đáp: “Đâu có, con chẳng bao giờ đi thẩm mỹ viện cả”.
“Không thể nào, vậy thì con mua mỹ phẩm rồi, ồ, đang cầm trên tay phải không?”
Trương Lan Phượng phát hiện ra món đồ trong tay Hoàng Thiên, lúc này đi qua.
"À. Đây là con đem về cho Ngọc An dùng”
Hoàng Thiên bỗng ấm đầu, sơ suất rồi, vậy mà lại không giấu cái lọ đi.
Trương Lan Phượng bắt đầu nảy ra ý định, bà ta biết Hoàng Thiên không thiếu tiền, lại còn yêu thương vợ mình như vậy. Mua cho vợ đồ trang điểm chắc hẳn là món đồ có giá trị không nhỏ, hàng hiệu nước ngoài.
Một người đam mê cái đẹp như Trương Lan Phượng không thể cưỡng lại được sức hút của món đồ này, lúc này bà ta vươn tay cướp lấy, cầm cái lọ nhìn trái nhìn phải.
“Hoàng Thiên món đồ này không có thương hiệu, trên lọ không có một chữ nào cả”
Trương Lan Phượng khó hiểu thắc mắc.
Hoàng Thiện bất lực không biết phải nói gì, bà mẹ vợ này còn giơ tay cướp lấy đồ.
“Đây là sản phẩm của công ty con, chỉ là sản phẩm thử nghiệm thời kỳ đầu, vẫn chưa tung ra thị trường”
Hoàng Thiên nói.
Trương Lan Phương mở nắp ngửi thử, vẻ mặt tràn đầy chán ghét trả lại cho Hoàng Thiên.
“Mẹ còn tưởng là món đồ tốt gì, món đồ chơi này, không thơm tho một xíu nào, còn không có nhãn hiệu, mẹ không có gan dùng đầu”.
Trương Lan Phượng thất vọng nói.
Hoàng Thiên mỉm cười, thầm nghĩ bà không muốn dùng thì tốt rồi, vốn dĩ món đồ
này cũng không phải đem về cho bà dùng.
“Ngọc An, giữ cẩn thận, em cứ dùng dần đi.”
Hoàng Thiên đưa kem dưỡng da Thanh Linh cho Lâm Ngọc An.
Lâm Ngọc An xem tới xem lui. Cô cảm thấy món đồ này có chút bình thường không có gì mới lạ, nhưng Hoàng Thiên bảo cô giữ cẩn thận, cô cũng tin tưởng Hoàng Thiên, chắc hẳn món đồ này nhất định không tầm thường.
“Hoàng Thiên, thoa trực tiếp lên mặt là được rồi phải không?”
Lâm Ngọc An thắc mắc.
“Đúng vậy”
“Ừm. Vậy để em thử”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!