Hoàng Thiên nhìn Đường Quốc Long, trong lòng không khỏi cười nhạo, lão già này cũng có lúc như vậy?
“Lão già, nếu ông mà dám chạy, tôi sẽ để cho ông quy tiên luôn” Hoàng Thiên ở sau lưng Đường Quốc Long lạnh lùng nói.
Đường Quốc Long nào dám chạy, ông ta cũng biết mình không chạy thoát nổi khỏi Hoàng Thiên, vẫn là thành thật là tốt nhất.
“Cậu Thiên yên tâm, tôi không chạy, tôi sẽ dẫn cậu đi gặp sư phụ tôi, hết thảy để sư phụ tôi làm chủ.”
Đường Quốc Long không quay đầu nói với Hoàng Thiên. Hoàng Thiên nghe xong những lời này, trong lòng rất là khó chịu. Cái gì mà hết thảy để sư phụ làm chủ? Sư phụ ông ta là cái thá gì?
“Để sư phụ ông làm chủ? Nơi này đến phiên ông ta làm chủ?”.
Hoàng Thiên ở phía sau lưng Đường Quốc Long quát.
Cả người Đường Quốc Long rum lên, đành phải giữ im lặng, tiếp tục đi về phía trước.
Hoàng Thiên dẫn theo đám người Vũ Thanh đi theo sát sau lưng Đường Quốc Long, cả đoàn người nhanh chóng đi vào khu rừng.
Trong khu rừng gió rất lớn, thổi vào khiến người ta rét run, cảm giác rất là khó chịu.
Trong lòng Hoàng Thiên cũng trở nên thận trọng, anh biết Đường Quốc Long rất gian xảo, nếu sư phụ của ông ta xuất hiện, chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Cho nên Hoàng Thiên không dám chủ quan một chút nào, đi theo phía sau lưng Đường Quốc Long, sẵn sàng đối phó với những tình huống nguy hiểm tiềm ẩn.
Không biết đã đi vào bên trong bao xa, khu rừng này rất lớn, đi bộ tầm mười phút rồi mà vẫn chưa thấy bóng người nào.
Lúc này trong lòng Hoàng Thiên không còn kiên nhẫn nữa, hơn nữa, anh cũng đang nghi ngờ có phải Đường Quốc Long đang giở trò, cố ý đi lung tung quanh khu rừng, đợi cơ hội chạy trốn.
“Đường Quốc Long, ông đang đi vòng quanh đâu đấy? Rốt cuộc sư phụ ông ở chỗ nào?”
Hoàng Thiên quát hỏi Đường Quốc Long.
“Sắp đến rồi, khu rừng này quá lớn, sư phụ tôi thích ở chỗ sâu trong khu rừng.”
Đường Quốc Long vội vàng giải thích.
Hoàng Thiên không nói gì nữa, anh muốn xem Đường Quốc Long còn muốn làm ra hành động thiêu thân gì nữa.
Mấy phút sau, phía trước đột nhiên trở nên rõ ràng hơn.
Thậm chí còn có một con suối nhỏ, nước sông vô cùng trong vắt, ở đây chim hót hoa nở, như chốn Thiên Đường ở nhân gian vậy.
Trong lòng Hoàng Thiên cảm khái một trận, xem ra sư phụ của Đường Quốc Long thật biết hưởng thụ cuộc sống.
Sống ở đây, lòng người không có phiền nhiễu, bình tĩnh như nước, tự nhiên sẽ kéo dài tuổi thọ.
"Sư phụ ông thật biết chọn chỗ, quang cảnh ở đây rất đẹp.” Lúc này Hoàng Thiên nói với Đường Quốc Long.
“Đúng vậy cậu Thiên, lúc đầu tôi chọn trúng chỗ này, nhưng sư phụ của tôi cũng thích, tôi chỉ có thể nhường lại chỗ này cho ông ấy”
Đường Quốc Long cẩn thận nói với Hoàng Thiên. Một lát nữa gặp sư phụ ông, ông chuẩn bị nói thế nào?” Hoàng Thiên hỏi.
Đường Quốc Long sững sờ, quay đầu lại đau khổ nói với Hoàng Thiên: “Tôi cũng không biết phải nói thế nào, tôi đoán ông ấy sẽ không nghe tôi, bởi
vì ông ấy còn muốn giữ Phan Thanh Linh ở lại hơn cả tôi”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!