Có Hoàng Thiên ở đây, Lưu Nguyệt Hoa cũng không dám làm gì.
Cô ấy không dám chống lại mệnh lệnh của Hoàng Thiên, lúc này lại có chút tủi thân nói: “Cậu chủ, tôi bị người khác đánh”
Nói xong, Lưu Nguyệt Hoa cúi đầu, cảm thấy rất khó xử.
Cô ấy cũng muốn giữ thể diện, bây giờ đã là chủ tịch thì lại càng muốn giữ thể
diện.
Bị người ta đánh, cô ấy cảm thấy việc này rất mất mặt.
Hoàng Thiên nghe xong ngay lập tức nổi giận, Lưu Nguyệt Hoa thế là người của anh, thế mà lại có người dám động vào cô?
"Ai đánh?"
Hoàng Thiên hỏi.
“Là một người phụ nữ tên Nhạc Mi”
Lưu Nguyệt Hoa nói.
Nhạc Mi?
Hoàng Thiên nghĩ nghĩ, chưa từng nghe thấy cái tên này.
“Cô ta làm gì? Sao lại muốn đánh cô?”
Hoàng Thiên hỏi.
A
Lưu Nguyệt Hoa rất tức giận, lúc này cô ấy cũng không muốn giấu diếm cái gì, nói với Hoàng Thiên: “Cậu chủ, người phụ nữ tên Nhạc Mi này rất bá đạo, chạy đến trụ sở dự án nói với tôi ở đây không được phép xây dựng, muốn tôi ngay lập
tức đình công”
Hoàng Thiên nghe xong càng thêm tức giận, nghĩ thầm ở đầu xuất hiện ra một bà tám như thế? Quản cũng rộng quá rồi đó?
“Cũng đủ bá đạo. Biết lại lịch của cô ta chưa?”
Hoàng Thiên hỏi Lưu Nguyệt Hoa.
Bởi vì Hoàng Thiên biết Lưu Nguyệt Hoa cũng không phải kiểu phụ nữ sẽ chiu uất ức, cô có thể bị người ta đánh một cái thì chắc chắn là không còn cách nào để đối chọi với đối phương nữa, chứng tỏ người phụ nữ gọi là Nhạc Mi này cũng không hề tầm thường.
Lưu Nguyệt Hoa cắn răng nói: “Không biết cô ta xuất hiện từ đầu ra nhưng cô
ta mang theo không ít người, ai ai cũng vô cùng lợi hại. Bảo vệ ở chỗ chúng ta cơ bản không phải là đối thủ của người ta, nếu không thì tôi cũng không chịu thiệt
như thế?
"Ồ?”.
Hoàng Thiên có chút không ngờ đến, anh lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi cho Lã Việt, để hỏi anh ta một chút xem người phụ nữ tên Nhạc Mi này rốt cuộc là thần tiên phương nào.
Nhưng Hoàng Thiên chưa gọi cuộc điện thoại này thì đã thấy một nhân viên phụ trách dự án chạy từ bên ngoài vào, vẻ mặt hốt hoảng và lo lắng.
“Chủ tịch Hoa, không xong rồi, người phụ nữ kia lại đến!”
Nhân viên nam sau khi đi vào liền báo cáo với Lưu Nguyệt Hoa.
Lưu Nguyệt Hoa trừng mắt lên, vừa thua dưới tay người phụ nữ này, còn chưa kịp cầu từ báo cáo với Hoàng Thiên thì người phụ nữ này đã đắc ý quay lại rồi sao?
Bây giờ Hoàng Thiên ở đây, Lưu Nguyệt Hoa còn sợ ai?
“Quả tốt rồi, tôi đang tìm cô ta đây!”.
Lưu Nguyệt Hoa tức giận nói.
“Ai nha, còn tìm tôi? Làm gì nha? Để tôi chải lông cho cô sao?”
Bên ngoài là tiếng một người phụ nữ truyền vào.
“Cậu chủ, chính là người phụ nữ này!”
Lưu Nguyệt Hoa nói với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên không nói gì, cất bước đi ra khỏi trụ sở dự án.
Anh đi ra làm cho mấy người trong trụ sở dự án đều đi ra.
Có mấy bảo vệ đứng ở một bên, lại sửng sốt không dám tiến lại, chỉ có thể là sợ người phụ nữ Nhạc Mi này.
Hoàng Thiên cũng không so đo gì với mấy tên bảo vệ này, gì sao lương tháng thấp như vậy thì cũng không ai tình nguyện liều mạng.
Nhìn người phụ nữ trước mặt này Hoàng Thiên không khỏi sửng sốt một
chút.
Người phụ nữ này vô cùng xinh đẹp, mang theo vài phần khí chất sang trọng, dáng người lại vô cùng gợi cảm, cách ăn mặc quần áo cũng cực kỳ thời trang.
Người phụ nữ như vậy rất có lực hấp dẫn đối với đàn ông.
.
Sau lưng người phụ nữ này còn có mấy người đàn ông mặc âu phục, mặt mày nghiêm túc, rất uy phong.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!