"Giống như thường ngày là được rồi, không cần phải ra ngoài mua đầu."
Hoàng Thiên nói.
20
"Vậy sao được chứ, thân phận của cậu chủ Thiên cao quý như vậy sao có thể "
Vợ Hạ Khôn mới nói tới đây thì Hạ Khôn đã cắt ngang lời của cô ấy.
"Đừng nói nhiều nữa, em và con gái ra ngoài mua thức ăn đi, hôm nay làm mấy món ăn ngon để chiêu đãi cậu chủ Thiên."
Hạ Khôn nói.
Nghe vậy sắc mặt của vợ Hạ Khôn vô cùng khó coi, thậm chí là buồn phiền muốn khóc lên.
Hạ Khôn thấy thế thì không khỏi hơi tức giận, nghĩ thầm cậu chủ Thiên tới nhà chúng ta mà vợ còn dám bày ra vẻ mặt như khóc tang vậy sao? Đây là muốn làm ầmĩ sao?
"Em sao vậy? Sao lại bày ra dáng vẻ như vậy?"
Hạ Khôn hỏi vợ mình.
Vợ Hạ Khôn khóc nói: "Chồng à, con gái, con gái không có ở nhà"
"Không ở nhà? Con bé đi đâu rồi?"
Hạ Khôn khẽ giật mình vội vàng hỏi.
"Bị Từ Đại Khánh đón đi rồi..."
Vợ Hạ Khôn cắn môi khóc nói.
Hạ Khôn vừa nghe xong thì lập tức nắm chặt nắm đấm, chân mày đều dựng đứng lên.
Hoàng Thiên nghe thấy cái tên Từ Đại Khánh thì trong lòng cũng không khỏi hơi động, Từ Đại Khánh không phải là giám đốc của công ty chi nhánh sao?
"Phó giám đốc Khôn, chuyện gì xảy ra vậy?"
Hoàng Thiên biết trong này chắc chắn là có chuyện gì đó thể nên hỏi Hạ Khôn.
Hạ Khôn xoắn xuýt cuối cùng cười khổ nói: Cậu chủ Thiên, không có việc gì, không có việc gì..."
"Không có việc gì? Không phải chứ, Từ Đại Khánh không phải là giám đốc của công ty chi nhánh sao? Từ Đại Khánh mà vợ ông nói có phải là gã ta không?"
Hoàng Thiên hỏi.
Hạ Khôn biết không thể giấu được nên đành phải gật đầu nói: "Đúng vậy, chính là gã ta".
"Gã ta đón con gái của ông làm gì?"
Ánh mắt của Hoàng Thiên phát lạnh, anh đã đoán được đại khái mọi chuyện.
Hạ Khôn siết chặt nắm đấm vang lên tiếng khanh khách, trong lòng thật sự là vừa tức giận lại vừa bất đắc dĩ.
Từ Đại Khánh là cấp trên của ông ta, không phải vạn bất đắc dĩ thì ông ta sẽ không dám làm mất lòng Từ Đại Khánh.
"Cậu chủ Thiên, cậu đừng hỏi nữa, thật sự không có việc gì".
Hạ Khôn khó xử nhìn Hoàng Thiên nói.
Hoàng Thiên thấy Hạ Khôn như thế thì biết là anh ta gặp chuyện khó nói.
Nhưng mà Hoàng Thiên lại không thể giả vờ như không nhìn thấy gì hết, Từ Đại Khánh và Hạ Khôn đều là người phụ trách cấp cao sản nghiệp của Hoàng Thị, họ có việc thì Hoàng Thiên không thể không nghe không hỏi.
"Hạ Khôn, ông không cần phải lo lắng, hôm nay ông đã dẫn người đi tới giúp đỡ tôi nên tôi nhớ kỹ công lao của ông, ông đừng sợ có tôi làm chủ cho ông"
Hoàng Thiên châm điếu thuốc chậm rãi nói với Hạ Khôn.
Lời nói này giống như một dòng nước ấm làm cho trong lòng Hạ Khôn rất là cảm động.
Hơn nữa trong lòng của ông ta cũng yên tâm hơn nhiều, có Hoàng Thiên làm chủ cho ông ta thì ông ta thật sự là không cần sợ gì cả.
"Cậu chủ, thật ra Từ Đại Khánh không phải là thứ tốt lành gì! Dáng dấp của con gái tôi xinh đẹp nên gã ta vẫn luôn thèm nhỏ nước dãi thường xuyên đến quấy rối con gái của tôi, gần đây thì càng tồi tệ hơn thế mà lại tới nhà của tôi đón con gái tôi, nếu như con gái tôi không đi cùng với gã ta thì gã ta sẽ dùng hết tất cả thủ đoạn, cả nhà chúng tôi thật sự là không làm gì được gã ta"
Hạ Khôn rất oan ức tố khổ với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên nghe vậy thì rất là im lặng hỏi Hạ Khôn: "Gã ta sẽ dùng thủ đoạn gì? Sao anh phải sợ hãi đến mức như vậy chứ?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!