“Vị gia chủ này, chúng tôi đều tuân lệnh của anh Viễn làm việc, chuyện này đừng trách chúng tôi.”
Lúc này Tôn Nhị Hổ khóc lóc nói với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên không hề liếc nhìn tên Tôn Nhị Hổ này, con hàng này là thứ gì, Hoàng Thiên quá rõ.
Còn có Tên xăm hình kia, từng đạo chí mạng lúc trước thực sự quá độc ác, người như thế thì không nên giữ lại trên đời này.
“Cậu Thiên, cậu trúng cổ trùng của tôi, cậu cần tới tôi, chỉ cần cậu tha mạng cho tôi thì tôi đồng ý giải cổ trùng cho cậu.”
Con mắt Cao Chí Viễn chuyển động, ông ta nói với Hoàng Thiên.
“Ông có tư cách cò kè mặc cả sao? Lập tức giải cổ trùng, tôi sẽ để ông chết thoải mái một chút.”
Giọng nói Hoàng Thiên trầm thấp.
Vừa nghe lời này, Cao Chí Viễn nhất thời không làm.
“Dù sao thì cũng chết, tại sao tao phải giải cổ trùng cho mày, mẹ nó, mày giết tao đi, giết tao mày cũng không tốt đẹp được, cổ trùng sẽ từ từ dày vò chết mày, hừ hừ..”
Cao Chí Viễn lạnh lùng hừ một tiếng, hơn nữa bắt đầu hả hê.
Hoàng Thiên cũng thực sự cạn lời, anh đã hạ quyết tâm, tên khốn kiếp Cao Chí Viễn này không thể giữ lại.
Cho dù nể mặt Điềm Ni thì Hoàng Thiên cũng không thể giữ lại Cao Chí Viễn, anh mà đi rồi Cao Chí Viễn chắc chắn còn muốn tìm Điềm Ni gây phiền phức.
Nghĩ đến đây thì Hoàng Thiên lạnh giọng nói: “Lập tức giải cổ trùng, nếu không thì ông sẽ sống không bằng chết”.
Hoàng Thiên nói với Cao Chí Viễn.
“Giải cổ trùng thì cậu có thể tôi không?”
Cao Chí Viễn gần như điên cuồng quát lên với Hoàng Thiên.
“Đâm ông ta từng đao một, đừng để ông ta chết quá nhanh.”
Hoàng Thiên nói với Hạ Khôn.
“Vâng”
Hạ Khôn hít vào một ngụm khí lạnh, ông ta cảm thấy được sự lạnh lẽo kia trên người Hoàng Thiên, quá đáng sợ rồi.
Lấy một con dao ra, Hạ Khôn đi tới trước mặt Cao Chí Viễn.
Nhìn sắc mặt Cao Chí Viễn đã sợ hãi đến tái mét, Hạ Khôn thầm nghĩ, tên khốn kiếp này rốt cuộc là làm gì, khiến cậu chủ nổi nóng như thế.
Lúc này sắp chết, thần tiên cũng không cứu được Cao Chí Viễn này.
Trong lòng Hạ Khôn thầm nghĩ, sau đó ông ta chuẩn bị ra tay.
Cao Chí Viễn nhìn con dao trong tay Hạ Khôn, tinh thần ông ta hoàn toàn tan vỡ.
Bởi vì ông ta có thể thấy Hoàng Thiên tuyệt đối không phải hù dọa ông ta, anh thật sự muốn một đao dày vò chết ông ta.
Chuyện này ai chịu nổi? Khốn khổ không chịu nổi, quả thật sống không bằng chết.
Cao Chí Viễn sợ hãi, ông ta nhanh chóng xua tay nói: “Cậu Thiên, đừng như vậy, tôi giúp cậu giải cổ trùng, giải cổ trùng.”
Cao Chí Viễn run rẩy nói nói với Hoàng Thiên.
Lúc này Hạ Khôn mới không ra tay, đứng bên cạnh Cao Chí Viễn, chỉ cần một câu nói của Hoàng Thiên, ông ta sẽ ra tay với Cao Chí Viễn.
“Nhanh một chút, nếu như dám động tay động chân thì tự ông tưởng tượng hậu quả.”
Giọng nói Hoàng Thiên lạnh như băng với Cao Chí Viễn.
Cao Chí Viễn liên tục gật đầu, bây giờ ông ta hoàn toàn đầu hàng rồi, cũng không dám làm gì Hoàng Thiên nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!