"Mày nhìn mặt tạo bằng ánh mắt gì vậy? Mẹ nó, lúc này không phải đấm đá giỏi lắm hay sao? Bây giờ trúng phải cổ trùng của ngài Viễn, thằng nhóc con mày còn ngạo mạn nữa thôi?"
Người đàn ông xăm hình hét lên với Hoàng Thiên, cậu nhóc này chịu một dao, nên vẫn canh cánh trong lòng.
"Được rồi, tất cả không cần nói nữa! Bây giờ tôi sẽ cho hai mỹ nữ này một cơ hội, tôi đếm ba lần, hai đứa con gái này mà đi qua thì cái gì cũng dễ nói, nếu không đến thì hừ hừ, thì xử hết luôn một thể" Cao Chí Viễn lạnh lùng nói, và sau đó bắt đầu đếm.
Sau khi đếm ba con số, cả Fini và Điềm Ni đều không đi tới, điều này khiến Cao Chí Viễn tức giận.
"Cái con mẹ nó, hai người thật không biết xấu hổ! Hừ, đừng trách tao không thương hoa tiếc ngọc".
Cao Chí Viễn chửi bới, sau đó vẫy tay với người của mình.
Tôn Nhị Hổ cùng người đàn ông xăm hình đều đang chờ lệnh của Cao Chí Viễn, hai tên này trước đó đã bị Hoàng Thiên đánh rất thảm, trong lòng đầy hận thù.
Nhìn thấy Cao Chí Viễn rốt cục đã ra lệnh, hai người bọn họ đều cùng nhau xông về phía Hoàng Thiên.
“Bốp bốp!”.
Fini liên tiếp tụng hai cước, đá qua hai người phía trước, đối mặt với Tôn Nhị Hổ và Người đàn ông xăm hình.
"Người đẹp, kỹ năng chân cũng khá tốt đó, đến đây nào, anh Hổ đây cùng cô luyện tập!"
Tôn Nhị Hổ nhìn cô ấy bằng ánh nhìn kinh khủng, vừa nói xong liền ném cho Fini một cú đấm.
Fini vẫn rất mạnh mẽ, chưa kể bây giờ cô ấy đang dộc toàn lực.
“Bốp!”
Fini tránh được cú đấm của Tôn Nhị Hổ, sau đó một cú đá bay trúng trán
Tôn Nhị Hổ.
"Ôi da!".
Tôn Nhị Hổ trở tay không kịp, sau khi nhận cú đá này, trên trán đột nhiên xuất hiện một cục u lớn, bịch một tiếng đã rơi ngã xuống đất.
Người đàn ông xăm hình kinh ngạc, sau đó gã đến giúp Tôn Nhị Hổ, bắt đầu công kích Fini.
Fini định muốn liều mạng chiến đấu với người đàn ông xăm hình, nhưng đúng lúc này mười mấy tên đàn em của Cao Chí Viễn, toàn bộ đều cùng nhau lao đến, bao vay lấy cô.
Cả chục người đánh một người con gái, Fini thật sự không thể cầm cự được nữa, rất nhanh đã nhận lấy một cú đá, ngã nhào xuống đất
"Hahaha! Thằng này đúng là rác rưởi, người phụ nữ của chính mình bị đánh, nó cũng chỉ biết nhìn, cũng không dám lao đến."
Cao Chí Viễn cười nhạo nhìn Hoàng Thiên.
Thật ra, Hoàng Thiên sao có thể không tới giúp? Chỉ là hiện tại anh không còn chút sức lực nào, chỉ cần anh tiến lên một bước, sẽ lập tức ngã xuống.
Thật sự Hoàng Thiên thấy rất bất lực, anh chưa bao giờ chịu sự nhục nhã như hôm nay.
Nhìn bộ dạng đạo đức giả này của Cao Chí Viễn, Hoàng Thiên đã hạ quyết tâm, chỉ cần anh còn một hơi thở, nhất định sẽ giết chết Cao Chí Viễn này, đừng hòng cầu xin anh cho cơ hội!
"Ấy yo, còn trừng mắt nhìn tao hả? Địt con mẹ mày, mày còn không phục sao?"
Cao Chí Viễn đắc ý nhếch miệng bẩn thỉu đi tới trước mặt Hoàng Thiên.
Ông ta đã nghe thuộc hạ báo cáo qua, hiện tại Hoàng Thiên đi đứng cũng phải đỡ, đã không còn lợi hại như trước kia nữa.
Cho nên Cao Chí Viễn hoàn toàn không để ý tới Hoàng Thiên, bước tới, tát vào mặt Hoàng Thiên.
“Bốp!”
"Ôi!".
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!