"Cậu Thiên, tiếp theo chúng ta phải đi bộ, tài xế này không dám chạy vào trong đó, he he."
Ngưu Thiên Tứ cười he he, ân cần chào đón Hoàng Thiên vào trong cốc với anh ta.
Hoàng Thiên nhìn một chút, một con đường mòn nối thẳng vào sơn cốc, phong cảnh ở đây vẫn rất đẹp.
Trời xanh, nước trong, là một nơi rất đáng để đến.
Nhưng tài xế kia nghe thấy Thiên Không Cốc thì sắc mặt thay đổi, khiến Hoàng Thiên dấy lên lòng nghi ngờ.
Lúc này tài xế quay ngược đầu xe lại trở về thành phố, Hoàng Thiên hỏi Ngưu Thiên Tứ: "Ngưu Thiên Tử, Thiên Không Cốc này có gì đáng sợ sao? Vì sao tài xế kia vừa nghe đến tên cốc, liền sợ thành như vậy?"
Dường như Ngưu Thiên Tử đã sớm đoán được Hoàng Thiên sẽ hỏi vậy, anh ta cười nói: "Là do tài xế kia nhát gan, cho rằng trong cốc có dã thú gì đó, thật ra trong cốc này không có gì cả, tôi đã ở chỗ này khoảng ba mươi năm rồi."
Hoàng Thiên nhìn Ngưu Thiên Tứ một chút, cảm thấy lúc thằng nhãi này nói chuyện ánh mắt né tránh, bộ dáng chột dạ, Hoàng Thiên không khỏi cười lạnh.
Anh biết cảm giác của mình sẽ không sai, Ngưu Thiên Tứ này không phải hạng người gì tốt lành, tham tiền là tật xấu, nhưng thằng nhóc này tâm địa bất chính.
Nhưng nếu đã tới thì cũng không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy, Hoàng Thiên chỉ có thể đi về phía trước.
Ngưu Thiên Tứ thấy Hoàng Thiên không nói chuyện, lúc này anh ta cũng đã nhìn ra, Hoàng Thiên dường như có chút cảnh giác và nghi ngờ anh ta.
"Cậu Thiên, có phải anh không tin tôi không?"
Ngưu Thiên Tứ vừa nói vừa đi về phía trước, cười hì hì nói với Hoàng Thiên.
"Không có, không tin anh đã không tới đây với anh".
Hoàng Thiên rất bình thản nói.
Ngưu Thiên Tử cũng không ngốc, anh ta đã nhìn ra, thái độ của Hoàng Thiên với anh ta đã thay đổi.
"Ha ha, vậy thì tốt, đi nhanh một chút! Cậu Thiên, đến nhà tôi, tôi sẽ chiêu đãi anh món ngon"
Ngưu Thiên Tứ cười ha ha nói, anh ta đi phsia trước, bước nhanh hơn.
Hoàng Thiên và Fini đi phía sau, lúc này Fini nhỏ giọng nói với Hoàng Thiên: "Anh Hoàng Thiên, tôi cảm thấy tên này rất không đáng tin"
"Đúng vậy, chúng ta cẩn thận một chút."
Hoàng Thiên thấp giọng nói.
Fini gật đầu, có Hoàng Thiên đi cùng cô ta, cô ta cũng không hoảng sợ lắm.
Ngưu Thiên Tứ không nói câu nào, lúc này anh ta dẫn Hoàng Thiên và Fini vào sơn cốc sâu trong núi.
Nơi đây có thác nước chảy từ trên xuống rất đẹp, cả sơn cốc gió mát lạnh, kẹp giữa hai ngọc núi lớn, chim hót hoa nở.
"Anh Hoàng Thiên, phong cảnh của Việt Nam chúng ta thực sự là quá đẹp! Tôi không muốn về châu Âu nữa, thật muốn ở chỗ này cả đời."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!