Ở phía trước không xa lại phát ra tiếng khóc nỉ non của trẻ con, tiếng khóc gọi là đau đớn thấu tím.
“Bùm bùm bùm bùm..”
Vũ Thanh không chần chờ, bắn một loạt vào nơi phát ra âm thanh lạ.
"A!"
Em gái Migfis bị dọa nhảy dựng lên, không nhịn được hét lên.
Lại nhìn Vũ Thanh đang cầm đèn pin kiểm tra.
Tiếng khóc nỉ non dừng lại, không con động tĩnh.
Hoàng Thiên dẫn theo Ưng Đen và Cóc Đen nhanh chóng đến chỗ Vũ Thanh.
11
“Cậu chủ nhìn đi, cái này, đây là cái gì...”
Vũ Thanh chiếu đèn pin vào góc tường đá hẻo lánh, rất kinh ngạc nói với Hoàng
Thiên.
Hoàng Thiên nhìn thoáng qua, lập tức hít vào một hơi.
Chỉ thấy trong cái góc trước mặt có một con gì đó to bằng một con bê.
Thứ này có cái đầu như đầu cá sấu, bốn chân rất tráng kiện, trên người bị bắn rất
nhiều lỗ, ở những cái lỗ đó đang chảy ra chất lỏng màu xanh lục.
Loại chất lỏng này có mùi rất khó ngửi, nos có mùi tương tự như chất lỏng của máy con quái vật trước đó.
“Giống như mấy con quái vật lúc trước, đều chảy ra chất lỏng màu xanh lục, thất quái
dị."
Hoàng Thiên nói với Vũ Thanh, giọng điệu vô cùng kinh ngạc.
Ưng Đen và Cóc Đen nhìn thấy thì cũng líu lưỡi, chỗ này đúng là một nơi quái quỷ, tại sao lại có nhiều quái vật như vậy?
Mấy cái con quái vật mãng xà đã đủ dọa người rồi, vậy mà thứ trước mặt này còn có thể phát ra tiếng giống như tiếng trẻ con khóc, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
“Không cần quan tâm đến nó, đạn bắn trúng nó cũng chết! Đi thôi cậu chủ, đi xem phía trước có lối thoát không?”
Lúc này Vũ Thanh nghiến răng nói.
Hoàng Thiên khẽ gật đầu, không quan tâm đến con quái vật này nữa, cùng Vũ Thanh đi thẳng về phía trước.
Ưng Đen và Cóc Đen đi sát ở phía sau, em gái Migfis vội vàng đi theo, cô ta không dám nhìn con quái vật đã chết thêm lần nữa.
Đi theo phía sau lưng Ưng Đen và Cóc Đen, em gái Migfis hiển nhiên có chút sợ hãi, cô ta cảm thấy đi theo bên cạnh Hoàng Thiên an toàn hơn.
Cho nên cô ta bước nhanh đuổi kịp Hoàng Thiên, đi cùng với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên nhìn cô ta một cái, không nói gì.
Nhưng mà dáng dấp của cô gái ngoại quốc này cực kỳ xinh đẹp, dáng người cao gầy, mái tóc vàng rất thu hút đàn ông Việt Nam, có một cô gái như vầy ở bên cạnh, người bình thường đều cảm thấy rất hài lòng.
Hoàng Thiên cũng chỉ là một người đàn ông bình thường mà thôi, anh không thể giữ cho tâm bình tĩnh như nước được, chỉ là năng lực kiềm chế mạnh hơn người bình thường thôi.
“Cậu Thiên cẩn thận, bên trái anh có một con...”
Đột nhiên, em gái Migfis hoảng sợ hét lên.
Cái gì?
Hoàng Thiên sửng sốt, nhanh chóng nhìn về phía tay trái.
“Vụt!”
Một bóng đen lao ra với tốc độ cực nhanh, cắn vào cánh tay trái Hoàng Thiên.
Tất cả mọi người đều không kịp trở tay, tốc độ của thứ này rất nhanh, khoảng cách lại quá gần, đèn pin chỉ chiếu về phía trước, thứ này là hoàn toàn nhảy ra đánh lén ở trong bóng tối.
"A!"
Hoàng Thiên đau đớn kêu một tiếng, cánh tay trái của anh đã bị cái thứ vừa nhảy ra cắn cho một cái!
Vũ Thanh ở ngay phía sau lưng Hoàng Thiên, chỉ cách có nửa mét, anh ta vừa định nổ súng nhưng lại nhịn lại.
Khoảng cách quá gần, hơn nữa tầm nhìn lại không rõ, Vũ Thanh sở sẽ làm Hoàng Thiên bị thương.