Sau khi đánh ngã người Châu Âu này xuống mặt đất xong, Hoàng Thiên giẫm lên lưng con hàng này.
Cái vị quản lý nữ kia thấy cảnh này thì sợ đến mức mặt mũi trắng bệch, cô ta thấy không thể đắc tội với khách hàng ngoại quốc được, nếu không sẽ lớn chuyện mất.
“Thưa ngài, ngài đừng làm như vậy, anh ta là khách ngoại quốc đó!"
Tuy lời của quản lý nữ rất khách khí, nhưng vẻ mặt rất tức giận, rất bất mãn với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên nhìn thấy người quản lý nữ khẩn trương như vậy, lại còn bày ra vẻ mặt này, trong lòng không khỏi cười nhạo.
Xem ra có không ít người quy lâu không đứng lên nổi, người ngoại quốc thì có gì đặc biệt hơn người mà khiến cô ta chết khiếp như vậy?
“Người ngoại quốc thì sao? Có đặc quyền sao?”
Hoàng Thiên hỏi ngược lại.
“Anh! Hừ, anh đừng có mà làm như vậy nữa, anh ta là người Châu Âu, anh mà làm lợn chuyện thì khách sạn của chúng tôi cũng không dễ thoát thân”
Quản lý nữ khẽ nói.
“Cô nói đúng, tôi quả thực muốn làm lớn chuyện, nhìn kỹ, bây giờ tôi sẽ dạy dỗ tên nước ngoài này.”
Hoàng Thiên nói, sau đó xách tên Châu Âu này lên, tiếp theo đó là mười mấy cái tát giáng xuống.
“Trời ạ.
Quản lý nữ bị kinh sợ không nhẹ, bây giờ cô ta mới hiểu rõ, người này mặc kệ tất cả, chỉ đánh người ngoại quốc kia.
“Thưa ngài, anh thật sự..”
Quản lý nữ bị dọa đến ngây người, khuyên Hoàng Thiên.
“Đi chỗ khác đi, chỗ này không có chuyện của cô”
Hoàng Thiên phất tay với quản lý nữ, không muốn nghe cô ta lại nhải ở đây nữa.
Người quản lý nữ này cũng không dám ở đây nữa, cô ta sợ Hoàng Thiên sẽ dạy dỗ cô ta một trận luôn ở đây.
Sau một trận ăn liên hoàn tất, người Châu Âu này đã biết điều hơn nhiều.
Gã cũng sợ bị đánh, sau khi bị Hoàng Thiên tát cho mười mấy cái tát, gã đã không thể chịu nổi nữa.
Vừa nãy gã ta kêu la.
“Đừng đánh nữa, người Việt Nam, mày lợi hại, tao sẽ không để yên cho mày..”
Người Châu Âu lau vết máu ở khóe miệng, đe dọa Hoàng Thiên.
“Chuyện của mày với tao còn chưa xong đâu! Ha ha, hy vọng một lát nữa mày còn gáy to được như vậy.”
Hoàng Thiên lạnh lùng cười một tiếng, giao tên Châu Âu này cho Tiêu Văn Hạ.
Làm sao Tiêu Văn Hạ có thể nuông chiều con hàng này, anh ta điên cuồng đá con hàng này.
“Đừng đánh nữa, tạo phục, tạo phục...”
Người Châu Âu hoàn toàn phục, liên tục xua tay cầu xin tha thứ.
Hoàng Thiên ra hiệu Tiêu Văn Hạ đừng đánh nữa, sau đó nói với người Châu Âu: “Đồng bọn của mày ở đâu?”
“Bọn họ đều đã rời khỏi khách sạn, tao bị tiêu chảy cho nên mới ở lại nhà vệ sinh khách sạn, rồi bị mày tóm được.”
Người Châu Âu này vô cùng trung thực, ngoan ngoãn nhận tội.
Hoàng Thiên biết rõ trận đòn vừa rồi rất hiệu quả, nếu như không đánh tên cặn bã này thì tên cặn bã này sẽ không nói bất cứ cái gì cả.
Chỉ là anh không ngờ động bọn của tên Châu Âu này đã rời khỏi khách sạn từ sớm.