Hoàng Thiên nghiêm mặt nói.
Trịnh Chính Trung run lên, ông vô cùng cảm động.
Không hổ là con của Chu Trạch Thành, thật là rồng sinh rồng sinh
phượng, Hoàng Thiên như vậy mới tốt chứ.
Nghĩ thầm những điều này, Tần Chính Chương không nói gì nữa, bởi vì ông biết rằng cho dù có nói bao nhiêu, e rằng Hoàng Thiên cũng sẽ không lựa chọn rời đi.
"Được rồi, lời nói sinh ly tử biệt cũng đã nói đủ rồi, Trịnh Chính Trung, tôi phải đưa ông lên đường rồi."
Uông Hạc cười nham hiểm, sau đó nhanh chóng xông bào phòng khiêu
vű.
Trong lòng lão già này cũng đủ căng thẳng, ông sợ Hoàng Thiên cản đường giữa chừng, cho nên chỉ có thể chạy vào nhanh như vậy.
Thật ra Hoàng Thiên cũng không có ý định ngăn Uống Hạc, nếu không Uông Hạc cũng không thể chạy nổi với Hoàng Thiên.
Chỉ là Hoàng Thiên sợ rằng Trịnh Chính Trung sẽ bị tên cường tráng kia giết chết. Cho nên mới không có mạo hiểm.
"Ba, mục đích không phải là giết Trịnh Chính Trung, con muốn giết chết Hoàng Thiên!"
Trong mắt Uống Ngân Long đều là những tia hung ác, nhắc nhở Uông Hạc.
Uông Hạc gật đầu, ông ta vốn không muốn làm mọi chuyện đến nỗi không thể cứu vãn. Nhưng đã phóng lao thì phải theo lao, đã hoàn toàn đắc tội với Hoàng Thiên rồi.
Đắc tội với Hoàng Thiên, thì không được ổn rồi, với thể lực của Hoàng Thiên, hoàn toàn có thể giết chết triệt để nhà họ Uông.
Cho nên ngay lúc này. Trong đầu Uông Hạc loé lên một ý nghĩa đó là giết Hoàng Thiên!
Sau khi giết chết Hoàng Thiên, có thể dựa vào lệnh truy sát, sau đó mang đầu của Hoàng Thiên đến Châu Âu tìm gia tộc Migfis.
Hai trăm triệu trong tầm tay, cộng với tiền tích góp bao năm của mình, thể nào cũng đủ để tiêu xài cả mấy đời ở Châu Âu.
Với ý nghĩ ác độc như vậy, ánh mắt của Uông Hạc lóe lên tia hung ác, tràn đầy sát khí!
Nhìn đôi mắt đỏ bừng của Uông Hạc, Hoàng Thiên cũng ý thức được bày giờ Uông Hạc đã muốn giết người rồi.
"Tiến lên cho tao, giết cả hai người họ!"
Uông Hạc ra lệnh.
Ngoại trừ Uông Ngân Long đi lại vẫn còn bất tiện, tất cả những người còn lại trong phòng khiêu vũ đều lập tức lao ra ngoài, vây quanh Hoàng Thiên và Trịnh Mỹ Hồng.
Hoàng Thiên ngược lại rất bình tĩnh, với sức mạnh của anh cho dù có đối phó với mười mấy tên thuộc hạ của Uông Hạc cũng không thành vấn đề.
Bị động nhất đó là Trịnh Chính Trung bị treo ở đó, nếu Uông Hạc lấy Trịnh Chính Trung ra để uy hiếp. Thế thì Hoàng Thiên thực sự không biết phải làm gì mới ổn nhất.
Dù sao đó là bạn thân của cha, còn là cha của Trịnh Mỹ Hồng, Hoàng Thiên vẫn phải lo lắng cho Trịnh Chính Trung.
Hoàng Thiên vẫn chưa kịp nghĩ gì nhiều, mấy tên thuộc hạ của Uông Hạc đã bắt đầu ra tay.
Những người này từng người đều cầm hung khí, hung hăng giáng lên người Hoàng Thiên và Trịnh Mỹ Hồng, đều là muốn lấy mạng hai người họ.
Nếu Hoàng Thiên ở đây một mình sẽ dễ dàng xử lý hơn, có Trịnh Mỹ
Hồng ở đây, Hoàng Thiên còn phải bận tâm đến Trịnh Mỹ Hồng.
Nhưng ngay sau đó, Hoàng Thiên đã yên tâm hơn. Bởi vì anh nhận thấy tài năng của Trịnh Mỹ Hồng trông khá sắc bén.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!