Ba anh em Lý Kim, Lý Bất, Lý Hoàn, đều bị sững sờ trước câu nói của Triệu Hùng. Họ không thể nào hiểu được, người đang trước mặt họ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Nhưng đây là chuyện bí mật của “Tập đoàn Thiên Thanh”, nếu nói ra thì họ sẽ có kết cục rất thê thảm.
“Đại ca, chúng tôi không thể nói ra được, nếu như chúng tôi bị anh cả phát hiện thì cho dù chúng tôi có chạy trốn đến đâu cũng sẽ không thể thoát được bàn tay độc ác của bọn họ!”
“Các anh không nói…?” Triệu Hùng nhướng mày, lạnh lùng nói:
“Hừm, nói xem, các người còn có cơ hội để sống. Nếu không nói, các người có tin tôi sẽ khiến cho ba người sống không bằng chết không?” vừa nói ngón tay Triệu Hùng chọc vào các huyệt đạo khiến ba người cảm thấy vô cùng ngứa ngáy. Cả ba người bỗng cười khúc khích, giống như có vô số con kiến đang gặm nhấm cơ thể. Loại tra tấn này không phải người bình thường nào cũng có thể chịu được. Triệu Hùng dùng hết sức giẫm lên bắp chân Lý Kim, Lý Kim hét lên một tiếng:
“A…”
Ở một nơi tối tăm như vậy, nghe tiếng hét đó có vẻ hơi rùng rợn. Vân Nhã bất giác sợ hãi co rúm người lại, không dám lén lút nhìn nữa. Người đàn ông đã cứu cô trông thật hiền lành. Không ngờ rằng lại ra tay nghiệt ngã đến vậy. Không có gì ngạc nhiên khi những cảnh đẫm máu sẽ tiếp tục diễn ra.
Người này là ai? Anh ta không phải sẽ là người gây bất lợi cho Vân Nhã hay sao?. Vân Nhã đang tìm manh mối về chủ nhân của chiếc xe, nhưng chiếc xe này thật sự chỉ có màu đen nên rất khó có thể tìm kiếm được thêm thông tin. Lý Kim thân thể vừa ngứa ngáy vừa đau đớn, Triệu Hùng đánh gãy bắp chân của anh ta. Anh ta thực sự quá đau đớn, không thể chịu nổi kiểu tra tấn này của Triệu Hùng.
“Đại ca, tôi…tôi nói…” Lý Kim cuối cùng cũng không thể chịu đựng được nữa, sẵn sàng nói ra sự thật. Như Triệu Hùng đã nói, nếu như sự thật đó được tiết lộ cho Triệu Hùng. Ba người anh em họ ít ra vẫn còn có cơ hội sống sót. Nếu kiên trì không nói, không có chút nghi ngờ rằng nam nhân trước mặt họ sẽ giết chết ba anh em không do dự.
“Nhưng, làm sao anh biết Lục Phiến Môn?” Lý Kim khó hiểu hỏi.
Triệu Hùng lạnh lùng, nói: “Tôi hỏi anh cái gì, anh trả lời cái đấy!”
Những lời Triệu Hùng nói ra lạnh cóng như băng, ba anh em Lý Kim cơ thể bất giác giật mình. Giọng Lý Kim run run, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Tập đoàn Thiên Thanh của chúng tôi, có một người phụ nữ tên là Bạch Hồng Liên, là tổng giám đốc của một chi nhánh. Đúng rồi, Tập đoàn Liên Thanh trước đây có Lục Phiến Môn.”
Triệu Hùng nghe xong, Am Cẩu bắt quả tang người phụ nữ ngoại tình, hóa ra là Bạch Hồng Liên, tim anh chợt chùng xuống. Chẳng trách Bạch Hồng Liên không hề liên lạc với anh kể từ khi anh ta đến Tỉnh Thanh Hóa. Thì ra đã bị Am Cẩu phát hiện và bắt giữ.
“Nói tiếp đi!” Triệu Hùng trầm giọng quát.
“Tôi nghe Sếp Đồng nói, họ sẽ dụ dỗ một tiểu tử họ Triệu, còn tên của tiểu tử họ Triệu đó là gì thì tôi không biết.”
Triệu Hùng nghe xong liền biết người họ Triệu đó nhất định là anh.
Triệu Hùng nhìn Lý Kim chằm chằm, hỏi:
“Bạch Hồng Liên bị giam ở đâu?”
“Ở một nơi có tên gọi là trang viên Bình Minh.”
“Trang viên Bình Minh ở đâu?” Triệu Hùng vội hỏi.
“Ở gần hồ Bạch Vân, cạnh Hà Nội, có tên gọi tỉnh mới là tỉnh Thanh Hóa.”
Sau khi nghe được những manh mối này, Triệu Hùng hỏi lại Lý Kim:
“Vậy các người tổ chức tiệc hóa trang ở đâu?”
“Ở trong biệt thự của trang viên Bình Minh!”
“Có những ai tham gia?”
“Có Tập đoàn Thiên Thanh, người của Hoàng Long, người của Tây Giao, còn có người của Cẩm Y Vệ. Đúng vậy, đại ca! Tôi không nói dối anh. Bọn họ thật sự là Hoàng Long, Tây Giao và Cẩm Y Vệ. Họ đều là những thế lực cũ của thời nhà Hoàng, nghe nói tất cả bọn họ đều có sứ mệnh nào đó. Nhưng những sứ mệnh của họ tôi đều không biết gì cả.”
Triệu Hùng nghe xong liền biết Lý Kim không hề nói dối.
“Tiệc hóa trang diễn ra khi nào?”
“Bốn giờ chiều ngày mai!”
Lý Kim nói xong, cần xin Triệu Hùng thương xót, nói:
“Đại ca, tôi đã nói hết những gì tôi biết. Anh nhất định phải tha anh em chúng tôi đi. Ba anh em tôi chỉ còn sáu tỷ trong tay, chuẩn bị tìm một nơi để trốn và dùng số tiền này để tồn tại.”
Triệu Hùng suy nghĩ hồi lâu, không ngờ bữa tiệc hóa trang lại quan trọng như vậy. Trên thực tế, Hoàng Long, Tây Giao, Cẩm Y Vệ, người của Lục Phiến Môn đều tham gia.
Triệu Hùng nói: “Đừng lo lắng, tôi đã hứa sẽ buông tha cho các anh, tôi nhất định sẽ thả các anh đi!” Sau đó, Triệu Hùng đưa ngón tay điểm huyệt lên mu bàn tay của ba anh em Lý Kim, Lý Bất, Lý Hoàn, ba người họ gào thét lớn. Trong đêm lạnh, quần áo của ba anh em đều ướt đẫm mồ hôi. Lý Kim trừng mắt nhìn Triệu Hùng, tức giận gầm lên:
“Tôi thật không ngờ anh là loại người như vậy, anh đã hủy hoại võ công của chúng tôi!”
Triệu Hùng lạnh giọng nói: “Tôi chỉ hứa sẽ buông tha cho các người, còn không có nói các người sẽ không hao tổn võ công! Ba người các anh đều không còn tác dụng nữa nếu các anh không muốn bị người củaLục Phiến Môn truy sát, tôi khuyên các anh nên làm sớm bỏ võ công đó đi thì hơn. Nếu không, tôi còn không biết các anh sẽ chết như thế nào đâu.”
Ba anh em Lý Kim biết rằng trì hoãn chỉ càng thêm nguy hiểm. Mặc dù trong lòng không muốn, nhưng họ cũng không có cách nào khác để thay đổi điều này.Triệu Hùng quay người đi về phía bãi đậu xe.
Lý Kim cầu xin Triệu Hùng: “Đại ca, ở nơi xa xôi hẻo lánh này, anh bảo chúng tôi có thể gọi xe ở đâu được, anh đưa chúng tôi đi một chuyến được không?”
Triệu Hùng không khỏi nhìn lại: “Nơi nào càng hẻo lánh càng an toàn! Mau dẫn đường đi, nếu không sẽ bị băm thành thịt cho chó ăn bây giờ!”
Ba anh em Lý Kim, Lý Bất, Lý Hoàn cảm thấy lời nói của Triệu Hùng có lý, dưới gió lạnh, ba anh em đỡ nhau cùng đi!Nếu ra tay thì sớm muộn gì cũng phải đền đáp! Những người đang gặp khó khăn này đã nghĩ rằng một ngày nào đó họ sẽ có kết thúc tồi tệ. Nhưng ba anh em nhà họ Lý chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại rơi vào cảnh sa đọa như vậy.Sau khi Triệu Hùng lên xe, liền thấy Vân Nhã có cuộc gọi điện thoại đến.
“Cô có chuyện gì vậy?”
Triệu Hùng ánh mắt đầy dữ tợn.
“Không…không có gì…”
Vân Nhã bối rối cúp máy. Triệu Hùng hỏi Nhã Vân:
“Cô ở khách sạn Xuân Nghĩa đúng không?”
“Phải, tôi ở đó!”
Vân Nhã khẽ gật đầu, một câu cũng không dám nói. Triệu Hùng im lặng suốt chặng đường, lái xe đưa Vân Nhã đến khu lân cận của khách sạn Xuân Nghĩa. Anh ta nhìn thấy có rất nhiều xe cảnh sát đậu trước khách sạn nên Triệu Hùng quyết định không xuống xe, nhìn Vân Nhã nói:
“Đến rồi, cô xuống xe đi!” trong lời nói của Triệu Hùng, không có chút ấm áp nào.
“Cảm ơn anh!” Vân Nhã mở cửa bước xuống xe, anh không muốn mọi người nhìn thấy anh đưa Vân Nhã đến vì sợ mọi người sẽ có ác ý với anh. Triệu Hùng nhìn Vân Nhã về khách sạn, liền lái xe rời đi. Hai vệ sĩ của Vân Nhã thấy cô trở về vui vẻ chạy ra đón.
“Tiểu thư, cô không sao chứ?” vệ sĩ hỏi Vân Nhã.
“Tôi không sao!”
Vân Nhã quay sang hỏi hai tên vệ sĩ: “Các anh gọi cảnh sát sao?”
“Vâng! Không thấy tiểu thư đâu, chúng tôi lo lắng nên báo cảnh sát!”
“Ừm, tôi không sao, các anh đi báo lại với cảnh sát như vậy. Tôi mệt rồi, tôi lên phòng nghỉ ngơi đây!”
Một vệ sĩ hộ tống Vân Nhã vào khách sạn, một vệ sĩ khác vội vàng giải thích với cảnh sát. Trong phòng, Vân Nhã ngâm thân thể ngọc nhà trong bồn tắm lớn. Những suy nghĩ hiện lên trong đầu cô toàn là về người đàn ông đã cứu cô, bóng lưng người đàn ông mà cô nghĩ tới hình như là Triệu Hùng. Người đàn ông đó rốt cuộc là ai?. Nếu anh ta cứu Vân Nhã chắc chắn anh ta sẽ bị trúng độc của ba người đàn ông kia. Nghĩ đến đây Vân Nhã cảm thấy sợ hãi một hồi.
Cô nhấc điện thoại gửi cho Triệu Hùng một tin nhắn, viết:
“Anh đang làm gì vậy?”
Triệu Hùng nghe thấy tiếng di động, xem qua, thấy là tin nhắn của Vân Nhã, liền trả lời: “Dạy con luyện võ! Có chuyện gì không?”
“Ngày mai anh có rảnh không? Tôi muốn gặp anh.” Vân Nhược gửi thêm một tin nhắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!