Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Tỷ Phú - Triệu Hùng - Lý Thanh Tịnh (FULL)

Triệu Hùng trông giống như một đứa trẻ đang đau khổ, anh ôm lấy người vợ Lý Thanh Tịnh mà khóc nức nở.

Với sự hiểu biết của Lý Thanh Tịnh đối với Triệu Hùng thì anh không vô duyên vô cớ mà đột ngột khóc nức lên như thế.

Người đàn ông không dễ dàng gì mà rơi lệ, khi Triệu Hùng bất lực và sa sút tinh thần nhất cũng không khóc. Trong lòng Lý Thanh Tịnh nghi hoặc, rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra vậy?

“Triệu Hùng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Lý Thanh Tịnh hỏi Triệu Hùng.

Sau khi Triệu Hùng trút được nỗi buồn được một chút thì anh đã rửa mặt và lấy lại bình tĩnh, anh nói với vợ là Lý Thanh Tịnh: “Thanh Tịnh, anh đã lọt vào danh sách Thiên Bảng nên đã đi tìm Trần lão để hỏi về sự thật tại sao bố của anh lại đồng ý kết hôn với con hồ ly tinh đó.”

Lý Thanh Tịnh sửng sốt khi nghe điều này và sau đó cô mới biết tại sao Triệu Hùng lại khóc thương tâm như vậy. Cô vội vàng hỏi: “Cuối cùng mọi chuyện là như thế nào?”

“Đi ra ngoài hãy nói chuyện đi.” Triệu Hùng nói.

Lý Thanh Tịnh gật đầu đi theo Triệu Hùng ra khỏi phòng tắm.

Vẻ mặt của Triệu Hùng vẫn rất bận tâm mà ngồi trên sô pha, Lý Thanh Tịnh giúp anh pha một ly hồng trà. Người ta nói rằng hồng trà có tác dụng làm tỉnh rượu.

Triệu Hùng vừa uống hồng trà vừa kể lại cho vợ Lý Thanh Tịnh những gì Trần Thiên Trung đã nói.

Sau khi Lý Thanh Tịnh nghe xong, cô cũng hoàn toàn sững sờ.

“Ý của anh là nhà họ Triệu đã bị Tây Giao khống chế. Bố anh đồng ý kết hôn với người phụ nữ đó để cứu nhà họ Triệu sao?” Lý Thanh Tịnh hỏi.

Triệu Hùng gật đầu nói: “Nhà họ Triệu đã không còn là nhà họ Triệu trước kia nữa rồi. Bố anh và các anh trai của ông ấy đều là người Tây Giao. Hơn nữa, mọi thứ của nhà họ Triệu đều thuộc về Tây Giao. Trừ lần đó ra thì tất cả mọi hành động của nhà họ Triệu đều bị giám sát bởi Tây Giao. Lần đó chính là lần mà ông ấy bí mật đến Hải Phòng gặp chúng ta, lần đó cũng đã gặp rất nhiều trắc trở mới tới được.”

“Vậy trong chuyện này cũng không thể trách bố của anh được. Ông ấy kết hôn với người phụ nữ đó vì lợi ích của tình hình chung thôi.” Lý Thanh Tịnh phân tích.

Triệu Hùng không tự chủ được mà nắm chặt tay nói: “Nhưng anh vẫn hận ông ấy. Khi mẹ anh bất lực nhất và cần được chăm sóc thì ông ấy đã lựa chọn kết hôn với người phụ nữ đó. Đây là một đòn đả kích nặng nề đối với mẹ anh. Nếu không phải do Triệu Khải Thời bạc tình bạc nghĩa như vậy thì có lẽ mẹ anh sẽ không chết.”

“Triệu Hùng à, anh lý trí một chút được không. Bố của anh vì lợi ích của cả nhà họ Triệu nên mới làm như vậy mà. Nếu ông ấy không cưới người phụ nữ đó thì cả nhà họ Triệu sẽ bị tiêu diệt. À đúng rồi, người phụ nữ Tây Giao kia là ai vậy?”

Triệu Hùng lắc đầu nói với vợ Lý Thanh Tịnh: “Lúc đó anh rất tức giận nên không hỏi kỹ ông Trần. Có lẽ ông Trần cũng biết thân phận thật của người phụ nữ đó.”

Lý Thanh Tịnh phân tích: “Người phụ nữ này kết hôn với bố của anh thì đã ngăn cản được Tây Giao tàn sát cả nhà họ Triệu thì chắc chắn thân phận của bà ta không đơn giản chút nào. Chẳng trách anh lại uống rượu giải sầu. Mà anh đã biết được sự thật cũng không phải chuyện tốt hay sao? Chúng ta đã trải qua rất nhiều chuyện như vậy rồi nhưng vẫn cố gắng vượt qua đó thôi. Anh sẽ không bị đả kích đến mức không gượng dậy nổi đó chứ?”

“Điều đó sẽ không xảy ra, nhưng thực sự anh rất nhớ mẹ anh.” Triệu Hùng nói.

Lý Thanh Tịnh đặt bàn tay ngọc của cô lên mu bàn tay Triệu Hùng rồi an ủi: “Nếu anh nhớ mẹ anh thì em sẽ cùng anh ra bờ sông bái tế bà ấy.”

“Chờ đến cuối năm đi.”

“Được.” Lý Thanh Tịnh gật đầu rồi lại hỏi tiếp: “Triệu Hùng, thực sự anh rất ghét bỏ bố của anh sao?”

Triệu Hùng suy tư một hồi mới nói: “Anh cũng không biết, thật sự trong lòng anh rất mâu thuẫn. Nhưng khi nghĩ đến ông ấy ở cùng với con hồ ly tinh kia thì anh lại đùng đùng tức giận.”

“Đừng nghĩ nhiều như vậy, thật ra bố của anh cũng sống không dễ dàng gì. Tình cảnh của ông ấy ở nhà họ Triệu thật khó khăn gian nan, bị hạn chế khắp nơi. Toàn bộ nhà họ Triệu đang lâm vào cảnh khốn cùng cho nên nhất định anh phải giải cứu người nhà họ Triệu khỏi đó. Đúng rồi, anh hãy đưa người nhà họ Triệu đến Hải Phòng để họ cũng sống trong Ngũ Tộc Thôn đi.”

Triệu Hùng lắc đầu nói: “Bây giờ chưa phải lúc. Lúc chúng ta gặp một chi nhánh của Tây Giao đã có bốn năm cao thủ trên Thiên Bảng. Hơn nữa, thực lực của những tên chó săn kia cũng đã thâm nhập vào mọi phương diện rồi. Muốn cứu nhà họ Triệu, chúng ta phải nhổ tận gốc Tây Giao mới được. Bây giờ chúng ta vẫn chưa có được thực lực này.”

“Không phải anh đứng thứ ba trong danh sách Thiên Bảng sao? Chẳng lẽ ở Tây Giao lại có người mạnh hơn anh sao?” Lý Thanh Tịnh khó hiểu hỏi.

“Anh chắc chắn là sẽ có. Võ công là một phương diện. Tây Giao đã khống chế tập đoàn Khải Thời tương đương với khống chế huyết mạch của nhà họ Triệu. Anh có thể lấy được tài sản ra ngoài, hẳn là do bố anh đã bí mật ra tay. Ông Trần còn nói rằng Văn Sơn và Vu Đại Đồng đều là những người mà bố anh đã bí mật huấn luyện. Ông ấy muốn họ giúp đỡ anh bằng tất cả sức mạnh của họ.”

“Anh xem, bố của anh đã đặt tất cả hy vọng vào anh rồi. Thế mà anh lại ở đây oán trách bố anh. Triệu Hùng à, không phải em nói anh nhưng anh cũng nên hóa giải khúc mắc trong lòng này đi. Mặc dù rõ ràng là bố của anh có lỗi với mẹ của anh nhưng ông ấy làm thế là vì lợi ích của cả dòng họ Triệu nên có thể tha thứ được. Điều đó cũng chứng tỏ ông ấy không phải là người bạc tình bạc nghĩa. Ngoài ra, bố của anh đã sử dụng tên của mẹ anh để điều hành các trung tâm mua sắm Tần Uyển trên khắp đất nước. Nó cũng chứng tỏ tình cảm của ông ấy dành cho mẹ của anh sâu sắc như thế nào. Bây giờ bố anh đang gặp khó khăn. Đây là lúc ông ấy cần anh giúp đỡ nhất. Đừng để ông ấy thất vọng.”

Sau khi nghe vợ Lý Thanh Tịnh nói như vậy thì tâm tình của Triệu Hùng cuối cùng cũng dao động.

“Thanh Tịnh, anh nên làm gì bây giờ?” Triệu Hùng không biết phải làm gì nên hỏi vợ Lý Thanh Tịnh.

Lý Thanh Tịnh nói: “Vì vấn đề này liên quan đến cả nhà họ Triệu. Anh phải tìm ra ai là người một lòng vì nhà họ Triệu và ai là người bị Tây Giao xúi giục. Chỉ khi anh biết được nhất cử nhất động của nhà họ Triệu thì anh mới có thể hành động được. Đúng rồi, chẳng phải Triệu Hiền là người mà anh tin tưởng nhất sao? Anh có thể bắt đầu từ Triệu Hiền.”

Triệu Hùng nghe xong hai mắt sáng lên rồi nắm lấy tay Lý Thanh Tịnh mà nói: “Thanh Tịnh, em đúng là người vợ hiền của anh. Nghe xong điều này mà anh như tỉnh mộng.”

“Xem anh từ nay về sau còn dám mượn rượu giải sầu nữa hay không? Dùng rượu để giải sầu là một biểu hiện của sự trốn tránh, đó không phải phong cách của Triệu Hùng anh. Chồng của Lý Thanh Tịnh không phải là kẻ hèn nhát. Triệu Hùng, anh hãy gọi cho bố anh hoặc gửi tin nhắn để hỏi thăm ông ấy. Bây giờ tình cảnh của ông ấy rất khó khăn, lúc này là lúc cần anh nhất.”

“Anh...”

Triệu Hùng không nói nên lời, phân vân không biết có nên gửi tin nhắn cho bố anh là Triệu Khải Thời hay không. Sau khi cân nhắc một hồi, anh nói: “Để sau hãy nói đi. Để anh từ từ tiếp nhận chuyện này đã. Thật sự anh khó lòng tiếp nhận hết những chuyện này cùng một lúc được. Rõ ràng là nhà họ Triệu uy danh lẫy lừng, thế mà không ngờ nói thay đổi là thay đổi ngay rồi.”

Vào ban đêm khi Triệu Hùng đang ngủ, anh đã ôm chặt vợ Lý Thanh Tịnh.

Hai người nằm một lúc lâu, vẫn chưa có ai ngủ say.

Lý Thanh Tịnh nói nhỏ với Triệu Hùng: “Triệu Hùng, anh đã nghĩ kế tiếp nên làm gì chưa?”

“Tiếp tục phát triển lớn mạnh Tập đoàn Hùng Quang. Bây giờ anh là đứa con bị bỏ rơi của nhà họ Triệu, nhẫn của nhà họ Triệu lại bị mất ở bên ngoài nên tạm thời sẽ không trở thành mục tiêu của đám chó săn kia nữa.”

“Vậy anh còn muốn đi Võ Thần Đường kiểm tra nữa không?” Lý Thanh Tịnh hỏi.

“Không đi. Một khi kiểm tra, thực lực của anh sẽ lộ ra. Ông cụ Mã nói thực lực của của anh bây giờ đã đứng thứ hai trong bảng xếp hạng rồi.”

“Đứng thứ hai trong bảng xếp hạng à? Đúng là ông ấy nói như vậy sao?” Lý Thanh Tịnh hỏi bằng vẻ mặt kinh ngạc.

“Ừ, ông ấy còn nói sẽ dạy cho anh một loại nội lực gọi là Dịch Cân Kinh. Ông ấy nói một khi anh đạt được một thành tựu nào đó thì sẽ nghiễm nhiên trở thành người của Thần Bảng.”

Bởi vì chỉ có mười lăm cao thủ trong bảng xếp hạng trên Thần Bảng. Mười lăm người này đều là các cao thủ cực kỳ mạnh trên thế giới, những người trong Thiên Bảng đối với họ mà nói chỉ giống như con kiến mà thôi.

Nếu như Triệu Hùng có thể tu luyện từ Thiên Bảng vọt lên Thần Bảng thì đây quả thực là một sự kiện vui vẻ trọng đại.

Cho dù là người thứ hai trong danh sách Thiên Bảng thì anh cũng đã hô mưa gọi gió rồi.

“Họ của ông lão kia là Mã sao?” Lý Thanh Tịnh hỏi.

“Đúng, ông ấy họ Mã.”

“Người của năm dòng họ lớn không phải cũng họ Mã sao? Có khi nào ông ấy cũng là người của họ Mã không?” Lý Thanh Tịnh nghi ngờ hỏi.

“Anh cũng không biết. Nhưng ông ấy rất rõ về chuyện của Thẩm Công và ông ấy đã kể cho anh nghe những giai thoại về Thẩm Công nữa. Lăng mộ của Thẩm Công là một trong ba ngôi mộ cổ lớn nhất ở Trung Quốc. Ngôi mộ đầu tiên là lăng mộ của Tần Thủy Hoàng, có một dòng sông thủy ngân rất lớn bao quanh. Bên trong lại có những cơ quan vô cùng phức tạp, ngay cả đào bằng kỹ thuật hiện đại cũng không ai dám đào. Địa điểm thứ hai là lăng mộ của Thành Cát Tư Hãn, tương truyền có các phần tử xưa cũa của Thành Cát Tư Hãn đang bí mật canh giữ lăng mộ nên căn bản không ai tìm thấy lăng mộ của ông ta. Còn lăng mộ của Thẩm Công ở dưới đáy biển, cũng là một ngôi mộ thần kỳ.”

“Dưới đáy biển ư?” Lý Thanh Tịnh nghe vậy thì sửng sốt, nói: “Vậy có biết vị trí cụ thể không?”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!