Sau khi rời khỏi nhà trẻ, Triệu Hùng để Nông Tuyền về chỗ ở của mình trước.
Lý Thanh Tịnh rất ngứa mắt khi thấy Triệu Hùng và Nông Tuyền ở cạnh nhau, cho rằng Triệu Hùng ở bên tên ngốc nghếch này lâu ngày sẽ sa đọa, không có chí tiến thủ.
Dao Châu ngồi trêи xe, vô cùng hứng khởi.
Trong giọng nói trẻ con của cô bé lộ rõ vẻ hưng phấn, hỏi Triệu Hùng: “Bố ơi, không phải nhà chúng ta bán xe rồi sao? Chiếc xe này kiếm ở đâu vậy ạ?”
“Dao Châu, từ nay bố sẽ đưa đón con đi học mỗi ngày, bây giờ bố làm tài xế cho một ông chủ lớn, sau này nhà chúng ta sẽ có xe đến đón mỗi ngày.”
“Oa! Bố quá tuyệt vời! Mẹ biết được nhất định sẽ vui lắm!”
“Mẹ con đã biết rồi!”
Dao Châu yên lặng một lúc, đột nhiên nói với Triệu Hùng: “Bố ơi, bố phải kiếm thật nhiều tiền nhé, chúng ta mua lại căn nhà của chúng ta. Mẹ vì không có nơi ở mà cả ngày đều khóc.”
Triệu Hùng vừa lái xe, vừa thương yêu xoa đầu Dao Châu bé nhỏ, cười nói: “Nhất định bố sẽ mua lại căn nhà của chúng ta.”
Trở lại phòng thuê trọ, Dao Châu kể lại một lượt những chuyện ở nhà trẻ hôm nay cho Lý Thanh Tịnh.
Lý Thanh Tịnh nghe xong, hơi nhíu mày, hỏi Triệu Hùng: “Anh đánh người?”
“Phải đánh! Vốn trẻ con nô đùa với nhau còn có thể chấp nhận. Nhưng người kia đánh Dao Châu, sao anh có thể trơ mắt nhìn?”
“Có bị thương không?” Lý Thanh Tịnh lo lắng hỏi.
“Không, chỉ cho tên đó hai cái tát, đấm một cái thôi.”
Lý Thanh Tịnh trừng Triệu Hùng, nói: “Em đang hỏi là anh có bị thương không?”
Vẻ mặt Triệu Hùng đầy sự ngạc nhiên!
Trước kia, Lý Thanh Tịnh không bao giờ để ý đến mấy chuyện này. Hôm nay đúng là mặt trời mọc đằng Tây, không ngờ vợ mình lại quan tâm đến mình như thế.
“Anh không sao! Anh da dày thịt béo, không vấn đề gì!” Triệu Hùng hơi sửng sốt, trong lòng cảm thấy ấm áp.
“Không sao là tốt rồi, anh mau dẫn con đi rửa tay rồi ra đây ăn cơm.”
Triệu Hùng nhìn trêи bàn, đồ ăn nóng hổi vô cùng hấp dẫn.
Có cánh gà kho Dao Châu thích ăn nhất, khoai tây chiên, bò bít tết, còn có cả thịt kho Đông Pha, miến sò biển chưng. Ngoài ra còn có món súp lơ baby Lý Thanh Tịnh thích ăn. Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!
Triệu Hùng vỗ đùi, bỗng phát hiện mình vội đón con quá nên quên mua rượu.
“Anh xuống nhà mua rượu!”
Lý Thanh Tịnh nhẹ giọng nói: “Đừng đi vội, em còn có chuyện muốn nói với anh.”
Triệu Hùng hối hận trong lòng. Theo cách nói của Lý Thanh Tịnh như vừa rồi, nếu hôm nay mua rượu, cô nhất định sẽ cùng anh uống vài chén. Không khỏi nhớ tới cảnh hai người đồng thời say rượu, ngủ chung.
Rửa tay xong, Triệu Hùng dẫn con gái ngồi xuống bàn ăn.
Lý Thanh Tịnh cắt miếng bò bít tết, lại gắp một miếng cánh gà cho Dao Châu.
Triệu Hùng vừa ăn cơm vừa hỏi chuyện Lý Thanh Tịnh: “Thanh Tịnh, không phải em có chuyện muốn nói với anh hay sao? Rốt cuộc là chuyện gì?”
“Mẹ nói ngày mai chúng ta về nhà bà ngoại ăn cơm.”
Triệu Hùng “à” một tiếng, không nói thêm gì nữa.
Từ sau khi ông nội Lý Thanh Tịnh qua đời, việc làm ăn nhà họ Lý liền xuống dốc không phanh. Sau đó Lý Thanh Tịnh mở công ty “Thiết kế bao bì Dao Châu”, mới hơi hơi khởi sắc. Mà mẹ Lý Thanh Tịnh có nhà mẹ là nhà họ Đào, cũng là một dòng họ có thế lực ở thành phố Hải Phòng.
Có điều những người bên nhà bà ngoại Lý Thanh Tịnh đều là người ham hư vinh, ghét nghèo khổ yêu giàu sang, không chỉ khinh thường bố Lý Thanh Tịnh, mà còn khinh cả người đàn ông ăn bám cả ngày chỉ ở nhà ăn no rửng mỡ là Triệu Hùng anh. Cho nên Triệu Hùng cũng chẳng có tý cảm tình nào với nhà bà ngoại. Có đi cũng chỉ thành đối tượng bị người ta mỉa mai mà thôi.
“Đúng rồi, chúng ta có thể dùng xe của ông Trung không?” Lý Thanh Tịnh đột nhiên hỏi.
“Nếu ông Trung không cần dùng xe, chúng ta có thể sử dụng. Bình thường xe này luôn do anh lái.”
“Ngày mai em đến nhà trẻ đón Dao Châu, còn anh lái xe đi đón Diệu Linh về, dẫn con bé cùng đến nhà bà ngoại.”
“Được!” Triệu Hùng gật đầu.
Lý Thanh Tịnh có một cô em gái nhỏ hơn năm tuổi, tên là Lý Diệu Linh, đang là học sinh lớp 12.
Cô em vợ này của Triệu Hùng khá nhiều mưu mô, trăm phương nghìn kế muốn Triệu Hùng ly hôn với chị của cô nàng là Lý Thanh Tịnh.
Triệu Hùng thật đúng là hơi đau đầu về cô em vợ Lý Diệu Linh này.
Ba giờ chiều hôm sau.
Triệu Hùng đã chờ sẵn ở cổng trường THPT Hải Phòng 1.
Bởi vì là thứ sáu và cuối tuần được nghỉ nên sau khi tan học, tốp năm tốp ba học sinh kết bạn cùng về.
Triệu Hùng nhanh chóng thấy được Lý Diệu Linh đang đi cùng hai nữ sinh xinh đẹp ra khỏi cổng trường. Anh vội vàng tới đón, gọi một tiếng: “Diệu Linh!”
Lý Diệu Linh vừa thấy Triệu Hùng, lập tức khó chịu.
Hai cô con gái nhà họ Lý này cũng không biết được di truyền từ đời nào. Hai người lớn lên đều không giống bố mẹ, cả hai đều là mỹ nữ xinh đẹp tuyệt sắc.
Lý Diệu Linh sa sầm mặt, lạnh nhạt nói với Triệu Hùng: “Sao anh lại tới đây?”
“Chị em bảo anh tới đón em về nhà bà ngoại!” Triệu Hùng đáp một câu.
Bên cạnh Lý Diệu Linh là một nữ sinh, cô ta chỉ vào Triệu Hùng, cười khẩy với Lý Diệu Linh: “Diệu Linh, đây có phải người anh rể bất tài mà cậu nói không?”
Lý Diệu Linh trừng mắt với Triệu Hùng, lạnh giọng nói: “Từ giờ anh đừng đến trường học đón tôi nữa.”
“Nếu không phải do chị em nhờ, anh cũng lười tới đón.” Triệu Hùng không cười, thái độ rất không tình nguyện.
“Anh bán cả nhà và xe đi rồi thì lấy gì đi đón tôi? Cùng tôi đi bộ về sao?”
Triệu Hùng lắc lắc chìa khóa xe trêи tay: “Anh có xe.”
Lúc này, một cậu ấm lái chiếc BMW series 5 chạy tới trước mặt nhóm Lý Diệu Linh, nói với nữ sinh xinh đẹp bên cạnh Lý Diệu Linh: “Mỹ Ngân, lên xe đi! Chiều nay chúng ta đi xem phim nhé!”
Nữ sinh tên Đỗ Mỹ Ngân kia, cùng Lý Diệu Linh và hai nữ sinh khác chính là bốn hoa hậu giảng đường của trường Hải Phòng 1.
Đỗ Mỹ Ngân rõ ràng là muốn khoe khoang với Lý Diệu Linh, mở cửa ngồi vào trong xe, trêu chọc Lý Diệu Linh: “Diệu Linh, có muốn cùng đi hay không? Hay là cậu muốn ngồi cái xe hỏng của anh rể cậu về?”
“Tôi không muốn làm bóng đèn của hai người đâu!”
Nam sinh lái xe kia tên Đinh Trung Kiên, trước kia theo đuổi Lý Diệu Linh, nhưng bị Mỹ Ngân nhanh chân cướp mất. Nên Đỗ Mỹ Ngân có quan hệ không nhỏ với Lý Diệu Linh, chống lại cô khắp nơi.
Lý Diệu Linh hỏi Triệu Hùng: “Xe của anh đâu?”
Triệu Hùng đáp lại một câu: “Đỗ ở ven đường!”
“Còn ngây người ở đây làm gì? Không phải là muốn cả trường biết anh là kẻ bất tài đấy chứ?”
Triệu Hùng không muốn cãi cọ với Lý Diệu Linh, con nhóc này nhanh mồm dẻo miệng, mình không nói lại con bé.
Đỗ Mỹ Ngân thấy Lý Diệu Linh và Triệu Hùng lên một chiếc xe màu xám, nhìn qua, nói với bạn trai Đinh Trung Kiên: “Trung Kiên, em nghe nói chị gái Lý Diệu Linh sắp phá sản. Xe của anh rể cô ấy chắc chắn là đồ đi mượn, chi bằng chúng ta giả vờ làm tai nạn giao thông, để anh ta bồi thường tiền. Dạy dỗ bọn họ một chút, được không?”
Đinh Trung Kiên vẫn luôn hận việc Lý Diệu Linh từ chối mình theo đuổi, lập tức gật đầu tán thành: “Ý tưởng của Mỹ Ngân không tồi, mau thắt dây an toàn cẩn thận.”
Sau khi Lý Diệu Linh lên xe, thấy xe được trang trí vô cùng xa hoa, không giống loại xe hơi bình thường.
“Triệu Hùng, xe này anh lấy ở đâu vậy?” Lý Diệu Linh nghi ngờ hỏi.
Triệu Hùng vừa lái xe vừa giải thích: “Anh làm tài xế cho một ông chủ lớn, đây là xe của ông chủ anh.”
“Ông chủ anh cho anh lái chiếc Volkswagen này?”
Thời điểm Lý Diệu Linh lên xe, chỉ chú ý tới logo Volkswagen mà không phát hiện ra đó là chiếc Phaeton trị giá hơn chín tỷ.
“Đúng vậy, xe Volkswagen thì có vấn đề gì?”
Lý Diệu Linh chế giễu nói: “Thật không ngờ kẻ bất tài như anh cuối cùng cũng chịu ra ngoài đi làm. Nhưng sếp của anh hình như cũng không có tiềm lực tài chính lắm, nếu thuê được tài xế riêng, ít nhất cũng phải đi BMW hoặc Mercedes-Benz chứ. Nhưng Volkswagen với anh cũng là quá dư dả rồi.”
Triệu Hùng lười tranh luận với cô em vợ Lý Diệu Linh này, chỉ chờ sau này có cơ hội nhất định phải dạy dỗ cô nàng một trận.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!