Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Tỷ Phú - Triệu Hùng - Lý Thanh Tịnh (FULL)

Hứa Toàn Vinh vừa hẹn được một bác sĩ dân gian trung y già, đến khám và chữa trị cho Mục Tuyết.

Vào lúc này, cô ấy đã bệnh nặng chạy chữa khắp nơi rồi. Gần như đi khắp nơi trên thế giới, làm vô số lần hóa trị, uống vô số loại thuốc điều trị ung thư, nhưng cũng không giải quyết được vấn đề.

Sau này, Mục Tuyết đề nghị với Hứa Toàn Vinh ngừng “hóa trị”.

Cô ấy là một cô gái xinh đẹp, rất quý trọng vẻ ngoài của mình. Không muốn vì “hóa trị” mà làm mất đi chức năng của các cơ quan khác nhau của cơ thể. Cho dù chết, cũng phải chết một cách xinh đẹp, đây là ý nguyện duy nhất của Mục Tuyết.

Triệu Hùng vừa nghe đến “ung thư”, liền nghĩ đến Hoa Di.

Hoa Di vừa nghiên cứu ra thuốc trung y điều trị “ung thư”, đã được nghiệm chứng trên cơ thể của “Lê Mai”, cô ấy là hậu duệ của danh y Hoa Đà. Có vẻ như, Hứa Toàn Vinh rất để ý cô vợ nhỏ này, nếu như có thể để Hứa Toàn Vinh nợ ân tình của mình, vậy thì thương nghiệp tiến quân vào “Tây Nam” sẽ không còn trở ngại nữa.

“Hội trưởng Hứa, tôi quen biết một vị danh y, là chuyên gia trị liệu ung thư. Có lẽ, có thể chữa khỏi bệnh của cô Mục.”

Hứa Toàn Vinh cười khổ nói: “Ý tốt của anh tôi nhận rồi. Tôi đã dẫn Tiểu Tuyết đi thăm các bác sĩ nổi tiếng ở khắp nơi rồi, ngay cả chuyên gia ung thư nước ngoài uy tín nhất cũng chịu bó tay với bệnh ung thư máu. Hôm nay sau khi xem xong bác sĩ trung y già này, tôi không định để Tiểu Tuyết đi khám bác sĩ nữa. Chuẩn bị dùng quãng thời gian cuối cùng, dẫn cô ấy đi đến các sông ngòi tốt đẹp của thế giới.”

“Thứ cho tôi nói thẳng, bất kỳ căn bệnh trên thế giới này, đều có cách chữa trị. Cái gọi là không chữa khỏi, thứ nhất là không tìm đúng cách chữa trị, thứ hai là không tìm đúng bác sĩ.”

Hứa Toàn Vinh nhìn dáng vẻ Triệu Hùng không giống như đang đùa giỡn, nói với anh: “Bác sĩ mà anh giới thiệu giỏi như vậy sao?”

“Cô ấy là hậu duệ của danh y Hoa Đà, tên là Hoa Di.”

“A! Bác sĩ Hoa.”

Hứa Toàn Vinh hưng phấn đến cao giọng đến vài decibel, bước tới nắm lấy tay Triệu Hùng, nôn nóng hỏi: “Anh thật sự quen biết bác sĩ Hoa?”

“Quen biết.”

“Có thể mời cô ấy đến khám và chữa cho Tiểu Tuyết không? Chỉ cần có thể mời được bác sĩ Hoa, phí khám chữa bệnh sẽ do anh ra giá.”

Hứa Toàn Vinh cũng đã nghe qua tên tuổi của hậu duệ Hoa Đà “bác sĩ Hoa”. Chỉ là sau khi Hoa Di và người của Liệp Hộ Môn xảy ra mâu thuẫn, đã rời khỏi “Thị trấn Lục Giang”, theo Triệu Hùng đi Hải Phòng. Từ đó, không có tin tức của bác sĩ Hoa nữa.

Hứa Toàn Vinh từng sai người tìm kiếm khắp cả nước, cũng không tim được bác sĩ Hoa. Không ngờ “có lòng trồng hoa hoa không nở, vô tình cắm liễu liễu lại xanh”. Triệu Hùng lại biết bác sĩ Hoa ở đâu.

Triệu Hùng cười nhẹ, nói: “Bác sĩ Hoa là bạn của tôi, trừ tôi ra, người khác rất khó mời được cô ấy. Hội trưởng Hứa giúp tôi một việc lớn như vậy, làm sao tôi lại thu phí khám chữa bệnh của anh chứ. Bây giờ tôi liền gọi điện thoại cho bác sĩ Hoa đến đây.” Nói xong, lấy điện thoại ra gọi cho Hoa Di, và nói rõ cho cô ấy về tình hình hiện tại của Mục Tuyết.

Hoa Di vẫn luôn nghiên cứu về đề tài “ung thư”. Vừa nghe Mục Tuyết mắc bệnh “ung thư máu”, liền vô cùng hứng thú.

Bác sĩ có hứng thú với bệnh khó chữa, mới là một bác sĩ thực thụ.

Hoa Di nói cô ấy lập tức đặt vé máy bay, chậm nhất là ngày mai sẽ đến.

Hứa Toàn Vinh vừa nghe Hoa Di chịu đồng ý đến khám chữa bệnh, vui mừng nói anh ấy sai người đến đón. Hơn nữa còn sai người hủy cuộc hẹn với “bác sĩ trung y già” được gọi đến.

Có bác sĩ Hoa ở đây, làm sao Hứa Toàn Vinh có thể tin tưởng vào y thuật của người khác.

Cách gọi của Hứa Toàn Vinh với Triệu Hùng, đổi một cái xưng hô, hòa nhã cười nói: “Người anh em, chỉ cần bác sĩ Hoa có thể chữa khỏi bệnh cho Tiểu Tuyết, coi như Hứa Toàn Vinh tôi nợ anh một ân tình lớn.”

“Hội trưởng Hứa nói cười rồi, lần này anh chịu ra tay giúp tôi, giúp đỡ tôi đối phó với tập đoàn Thiên Vương, Liệp Hộ Môn và tập đoàn Hắc Kim, tôi đã vô cùng cảm kích rồi.”

“Như vậy làm sao được, chuyện nào ra chuyện đó. Hứa Toàn Vinh tôi cả đời làm việc không thẹn với lòng. Lần này, đồng ý giúp đỡ anh ra tay dạy dỗ tập đoàn Thiên Vương, Liệp Hộ Môn bọn họ, là xuất phát từ chút lòng tư lợi. Ở Quan Huyện xảy ra chuyện lớn như vậy, nếu như Hứa Toàn Vinh tôi không ra tay, người khác nhìn Hứa Toàn Vinh tôi như thế nào. Càng bôi nhọ tên tuổi của Hội võ Tây Nam. Lần này, anh có thể giúp tôi mời được bác sĩ Hoa, nếu như có thể chữa khỏi cho Tiểu Tuyết, đối với Hứa Toàn Vinh tôi mà nói, đơn giản là ân tình lớn như trời. Nhất định tôi sẽ khắc ghi trong lòng!”

“Hội trưởng Hứa nói quá lời rồi! Đợi bác sĩ Hoa đặt xong lịch bay, tôi sẽ gửi tin nhắn cho anh. An toàn của bác sĩ Hoa, nhờ vào anh rồi.”

“Yên tâm đi. Trên vùng Tây Nam, tôi không tin đám người của Liệp Hộ Môn này, có thể gây nên sóng gió gì.” Nói xong, lấy một tấm danh thiếp từ trong túi áo ra, đưa cho Triệu Hùng nói: “Người anh em, đây là danh thiếp của tôi, anh nhận lấy đi!”

Triệu Hùng cũng lấy một tấm danh thiếp của mình từ trên người ra, đưa cho Hứa Toàn Vinh.

Sau khi hai người trao đổi danh thiếp cho nhau xong, Tần Tứ Gia mới dẫn Triệu Hùng rời khỏi phủ đệ tư nhân của “Hứa Toàn Vinh”.

Trên đường trở về, Tần Tứ Gia vui vẻ nói: “Hùng, cháu được đó! Không ngờ cháu lại quen biết bác sĩ Hoa.”

Triệu Hùng cũng không che giấu, nói lúc ấy vì cầu thầy trị bệnh cho Trần Văn Sơn, vô tình cứu được bác sĩ Hoa. Bây giờ, bác sĩ Hoa và anh ấy đang cùng nhau sống ở Hải Phòng. Thường ngày, là Trần Văn Sơn phụ trách bảo vệ sự an toàn cho bác sĩ Hoa.

Lần đó Trần Văn Sơn trúng “rắn mào gà” là rắn độc, bác sĩ Hoa có ân tái sinh với anh. Cho nên, trừ Triệu Hùng ra thì người mà Trần Văn Sơn để ý nhất chính là Hoa Di rồi.

“Thì ra, cháu và bác sĩ Hoa có tình bạn sâu đậm như vậy.” Tần Tứ Gia do dự nói: “Hùng, nếu như lần này bác sĩ Hoa có thể chữa được bệnh của Mục Tuyết kia, cháu yên tâm mà đến Tây Nam phát triển đi. Chỉ cần có Hứa Toàn Vinh ở đây, cậu ấy sẽ dốc toàn lực giúp đỡ cho cháu.”

“Hứa Toàn Vinh thật sự để ý một minh tinh nhỏ như vậy sao?” Triệu Hùng tò mò hỏi.

Tần Tứ Gia gật đầu nói: “Sở dĩ Hứa Toàn Vinh trở nên giàu sang, là bởi vì cưới được một người vợ tốt. Tiếc thay, người vợ ban đầu của cậu ấy sớm mất rồi. Mà minh tinh nhỏ tên Mục Tuyết này, trông rất giống với người vợ ban đầu của cậu ấy. Cho nên, Hứa Toàn Vinh vô cùng để ý đến Mục Tuyết. Cũng giống như người vợ đầu của cậu ấy, cũng mắc bệnh ung thư máu này mà mất. Chỉ cần bác sĩ Hoa có thể chữa khỏi cho Mục Tuyết, chú dám cam đoan, nếu như cháu đến Tây Nam đầu tư phát triển, tuyệt đối không có trở ngại.”

Triệu Hùng nghe xong những lời của Tần Tứ Gia, trong lòng ngứa ngáy. Định năm sau kết thúc tỉnh Thanh Hóa, có thể đến “Tây Nam” tăng thêm đầu tư. Vả lại, cho dù gặp phải “tập đoàn Khải Thời”, nếu như có thể đạt được sự ủng hộ của “Vua thương nghiệp đứng nhất Tây Nam”, sẽ nâng cao kế hay.

Nghĩ đến đây, liền mở cờ trong bụng. Chỉ cần đặt hy vọng lên người Hoa Di, hy vọng cô ấy có thể chữa khỏi bệnh cho Mục Tuyết. Cứ như vậy, mình lại có thêm một đồng minh mạnh.

Sau khi về nhà họ Tần, Triệu Hùng gọi Lãnh Ngạo của “Liêu Minh” và Diệp Phong của nhà họ Diệp đến đây. Để hai người đi tập hợp người của “Liêu Minh”, và người của nhà họ Diệp. Người bị thương đều không dẫn theo, tiếp tục ở bệnh viện điều trị. Đêm nay khi trời vừa tối, liền xuất phát đi “An Thuận”, người của Hội võ Tây Nam xuất phát đi “thành phố Tất”.

Theo như báo cáo của Tần Phàm, người của tập đoàn Hắc Kim (Tây Giao), Liệp Hộ Môn (Cẩm Y Vệ) ở An Thuận, bởi vì Đoan Mộc Lê và Lục Tiểu Xuyên của tập đoàn Thiên Vương (Bàn Thiệu Môn) luôn bất hòa, thuộc hạ của anh ta đóng quân ở thành phố Tất.

Những tên tép riu khác thì dễ nói, quan trọng là mấy người Thiên Bảng của “Bảng Võ thần”, bắt buộc phải có người đối phó mới được.

Thông qua thảo luận quyết định của Triệu Hùng và Trần Văn Sơn.

Triệu Hùng dẫn theo Trần Văn Sơn, Nông Tuyền, Diệp Phong và thuộc hạ nhà họ Diệp, còn có người của Liêu Minh đến An Thuận. Lãnh Ngạo dẫn Thiệu Đỉnh, Tần Phàm và người của “Võ đường Tây Nam” đến thành phố Tất, bao vây đám người Đoan Mộc Lê của “tập đoàn Thiên Vương”.

Sau khi nghị định ổn thỏa, Triệu Hùng để vợ Lý Thanh Tịnh và những người khác ở lại nhà họ Tần.

Trời vừa tối, anh liền dẫn theo Trần Văn Sơn, Nông Tuyền và Diệp Phong cùng người của nhà họ Phong và người của “Liêu Minh” đến An Thuận.

An Thuận!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!