Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Tỷ Phú - Triệu Hùng - Lý Thanh Tịnh (FULL)

Ngày hôm sau, Triệu Hùng đưa nhóc Hải đến trường.

Hôm nay là buổi họp phụ huynh của nhóc Hải, Triệu Hùng không cho nhóc Hải vào phòng học, mà để cậu ấy tự mình đợi ở nơi sinh hoạt văn hóa thể thao trong trường học.

Sau khi Triệu Hùng vào phòng học, trong lớp đã có rất nhiều phụ huynh.

Tân Thảo là giáo viên chủ nhiệm của nhóc Hải thấy Triệu Hùng tới, cô ấy chỉ vào chỗ trống ở hàng ghế thứ ba, nói đó là chỗ ngồi của nhóc Hải để Triệu Hùng ngồi xuống.

Các phụ huynh khác cũng lần lượt đến.

Trong số các bậc cha mẹ này, Triệu Hùng trông hơi nổi bật giữa đám đông, không phải là anh đẹp trai, mà là vì anh còn quá trẻ.

Nhóc Hải năm nay mới 13 tuổi, Triệu Hùng mới 26 tuổi, chênh lệch giữa hai người chỉ 13 tuổi. Phụ huynh trong lớp hầu hết đều 30 hoặc 40 tuổi. Vì vậy, Zhao Xu, một người phụ huynh còn trẻ trong nhóm người này có vẻ hơi đặc biệt.

Khi đến giờ họp chính thức, trước tiên các bài phát biểu, diễn văn của lãnh đạo nhà trường được chiếu trên màn hình bảng đen lớn.

Triệu Hùng từ lâu đã quen với những lý luận trống rỗng nghe có vẻ dài dòng này. Cuối cùng anh kiên nhẫn chờ lãnh đạo nhà trường viết xong bản thảo. Sau đó đến lượt một giáo viên xuất sắc được mời đến nói về mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái.

Về việc giao tiếp giữa cha mẹ và con cái, Triệu Hùng cảm thấy nó khá hữu ích.

Khi giáo viên được mời nói xong, Tân Thảo dừng bức ảnh trên màn hình bảng đen lớn, nhìn về phía phụ huynh dưới bục giảng và nói: “Hoan nghênh mọi người đã tham gia cuộc họp phụ huynh này. Lần này, lý do tại sao cuộc họp phụ huynh không được tổ chức sau khi điểm số được công bố, chủ yếu là vì tôi muốn trao đổi với phụ huynh về thói quen học tập thông thường của bọn trẻ.”

Có ý kiến ​​cho rằng, vấn đề chung của trẻ em hiện nay là vấn đề về các sản phẩm điện tử và quản lý tiền tiêu vặt. Phụ huynh hãy cố gắng không cho con chơi với các sản phẩm điện tử, hoặc hạn chế cho con chơi với các sản phẩm điện tử, lại càng không nên cho con mang tiền đến trường.

Khi nhắc đến tên của nhóc Hải, Tân Thảo nói với Triệu Hùng:

“Anh Triệu, Triệu Văn Hải là một đứa trẻ rất thông minh, nhưng hòa hợp với các bạn cùng lớp là một vấn đề lớn. Tôi phát hiện đứa trẻ này tâm tư rất nặng, rất khó nghe lọt lời của người khác, lại không chịu mở lòng tiếp nhận người khác, một khi phát sinh tính cách này, quả thực rất đáng sợ!”

Triệu Hùng gật đầu nói: "Tôi hiểu rồi, về sau tôi nhất định phải tăng cường trò chuyện với nhóc Hải!”

Sau cuộc họp phụ huynh, Triệu Hùng bị Tân Thảo giữ lại.

“Anh Triệu, anh có biết hôm qua nhóc Hải vừa đánh nhau không?” Tân Thảo hỏi Triệu Hùng.

“Tôi đã biết!” Triệu Hùng gật đầu: “Vài người xã hội tìm cô bé bạn học để gây phiền phức, nhóc Hải mới ra tay giúp đỡ.” Triệu Hùng giải thích với Tân Thảo.

Tân Thảo gật đầu nói: “Lần này, tôi cũng không có ý trách móc nhóc Hải. Chỉ là đứa trẻ này vừa mới chuyển trường đến đã đánh nhau đến sáu năm lần, trong trường đã trở nên nổi tiếng rồi. Nếu mà cứ để mặc cho cậu bé tiếp tục như vậy, tôi sợ sẽ học kém. Phải biết rằng học giỏi thì không dễ dàng gì nhưng học dở lại rất nhanh.”

“Vâng vâng vâng! Cô nói rất đúng. Sau khi tôi về, tôi sẽ dạy dỗ nó thật tốt, và tôi sẽ không để nó gây rắc rối thêm cho cô Tân nữa.”

“Tôi không phải là sợ phiền phức mà lo lắng cậu bé Triệu Văn Hải này sẽ học cái xấu cả ngày ẩu đả đánh nhau. Thực ra tôi rất coi trọng đứa nhỏ này. Nếu cậu bé đã được phân vào lớp của tôi, tôi cũng sẽ không để đứa nhỏ trong lớp bị tụt lại phía sau.”

Ngay từ lần đầu tiên Triệu Hùng nhìn thấy Tân Thảo, anh đã biết rằng cô ấy là một giáo viên rất có trách nhiệm.

Thật là một vinh dự lớn nếu được gặp một người thầy nổi tiếng trong đời và nó sẽ thay đổi cuộc đời của một người. Vì vậy, trong lòng Triệu Hùng rất kính trọng Tân Thảo.

Sau khi Triệu Hùng và Tân Thảo nói về nhóc Hải một lúc, anh hỏi Tân Thảo: “Cô Tân, kết quả của Thần Hải đã có chưa?”

“Làm sao có thể nhanh như vậy, tuần sau! Tuy nhiên, tôi đã xem qua bài kiểm tra của cậu bé, tốt hơn tôi nghĩ rất nhiều. Đứa trẻ này vẫn còn hy vọng, mong anh Triệu đừng bỏ cuộc.”

Triệu Hùng gật đầu nói: “Cô Tân yên tâm, tôi sẽ không vứt bỏ nhóc Hải.”

“Anh Triệu, cho tôi tự tiện hỏi một câu anh có phải là người giám hộ của Triệu Văn Hải phải không?”

“Đúng!” Triệu Hùng gật đầu.

Vì vậy, anh kể cho Tân Thảo nghe về thân thế của nhóc Hải, nói thân thế của đứa trẻ này rất đáng thương, cha mẹ đều mất không người chăm sóc.

Tân Thảo cũng không ngờ thân thế của nhóc Hải lại thảm như vậy, cô ấy nói với Triệu Hùng: “Sau này tôi sẽ chú ý đến nhóc Hải ở trường nhiều hơn.” Để Triệu Hùng có chuyện gì cần có thể kịp thời liên lạc với cô ấy.

Sau khi Triệu Hùng và Tân Thảo nói chuyện xong, họ bước đến phòng hoạt động thể thao trong trường học, anh thấy ngoài nhóc Hải còn có một người trung niên khoảng bốn mươi tuổi trong phòng.

Nhóc Hải vừa nhìn thấy Triệu Húc tới, lập tức nhào tới, trốn ở phía sau Triệu Hùng, cậu bé chỉ vào người đàn ông trung niên rồi nói với Triệu Hùng: “Sư phụ, người này là ba của Trương Quả, ông ta muốn gây sự với anh!”

Sau khi nghe xong lời nói của nhóc Hải, Triệu Hùng không khỏi nhíu mày.

Ba của Trương Quả đến gần Triệu Hùng, anh nhìn thấy ông ta mặc bộ quần áo phiên bản giới hạn của Armani và trên tay là một chiếc đồng hồ nổi tiếng, vừa nhìn đã biết là người có tiền.

“Tôi là Trương Văn Lâm, thì ra cậu chính là ba của Triệu Văn Hải.”

Triệu Hùng nhướng mày, nhìn Trương Văn Lâm hỏi: “Anh Trương, anh có ý gì? Tại sao lại nổi cáu với trẻ con?”

“Cậu còn trẻ quá! Tôi đoán cậu chỉ mới hai mươi lăm hay hai mươi sáu tuổi. Đứa trẻ này mới mười ba, mười bốn tuổi. Nó hẳn không phải là con của cậu đúng không? Rốt cuộc loài hoang dã từ đâu đến?” Trương Văn Lâm lạnh giọng hỏi Triệu Hùng.

“Bốp!...”

Triệu Hùng tát một cái vào mặt của Trương Văn Lâm và nói: “Anh có thể nói tiếng người được không? Cái gì gọi là loài hoang dã?”

Cậu ta dám đánh mình? vẻ mặt của Trương Văn Lâm dữ tợn, chỉ vào nhóc Hải nói: “Đứa nhỏ này không phải là con của cậu, không có cha không mẹ, không phải là loài hoang dã thì là cái gì?”

Vừa dứt lời, nhóc Hải “A!” một tiếng, cậu bé tức giận đùng đùng đã lao về phía Trương Văn Lâm.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!