Triệu Hùng cố nén cơn đau, khẽ mỉm cười với Lý Thanh Tịnh vợ anh.
Trước mặt nhiều người như thế này, Triệu Hùng không có cách nào để giải thích với Lý Thanh Tịnh. Anh còn chưa kịp nói cho Lý Thanh Tịnh vợ anh biết thì tại sao Mai Lệ Thủy lại đột nhiên đến thăm nhà bọn họ chứ.
Mai Lệ Thủy thấy Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh thì thầm với nhau thì cười trêu chọc hai người nói: “Thanh Tịnh, tôi thấy quan hệ giữa cô và Triệu Hùng tốt đẹp như vậy, bạn bè đều thực sự ngưỡng mộ hai người.”
Lý Thanh Tịnh vội vàng ngôi nghiêm chỉnh lại, vén mấy sợi tóc rối cạnh tai, nói: “Có gì mà phải ngưỡng mộ chứ. Không phải trước đây bọn họ đều chê cười Triệu Hùng phải ở rể nhà họ Lý chúng tôi sao?”
“Ầy! Thanh Thanh à, Đó đều là chuyện đã qua rồi. Bây giờ không ai là không biết quan hệ của Triệu Hùng và ông Trần Thiên Trung. Triệu Hùng còn lên chức Hội trưởng Thương hội Thành phố Hải Phòng, cho dù những người bạn học đó của chúng ta có giỏi đến đâu cũng đâu thể sánh bằng. Vẫn là cô có mắt nhìn người!”
Lý Thanh Tịnh liếc nhìn Triệu Hùng một cái, khẽ mỉm cười với Mai Lệ Thủy nói: “Thực ra Triệu Hùng cũng không giỏi như cô nói. Nhưng cũng được, ít nhất anh ấy cũng cầu tiến hơn trước. Lệ Thủy, cô vẫn chưa gặp được người hợp với mình sao?”
Mai Lệ Thủy thở dài một hơi, nói: “Haiz! Thế giới này không thiếu đàn ông, nhưng quá khó để gặp được một người đàn ông hợp với mình.”
Từ đầu đến cuối Triệu Hùng đều không nói chuyện với Mai Lệ Thủy, mà chỉ có ba người Lý Thanh Tịnh, Mai Lệ Thủy và Đào Yên Hoa vụng về nói chuyện với nhau.
Mai Lệ Thủy thấy Triệu Hùng không để ý đến cô ta, Lý Thanh Tịnh cũng đang bận chăm cơm. Sau khi ăn cơm xong, cô ta cũng biết điều rời đi sớm.
Sau khi Mai Lệ Thủy đi rồi, Triệu Hùng thấy Lý Thanh Tịnh vợ anh đi lên tầng, anh đi lên cùng cô.
Vừa mở cửa ra anh đã thấy Lý Thanh Tịnh vợ anh đang gấp quần áo. Anh ôm lấy eo cô từ phía sau, nói: “Thanh Tịnh, hôm nay Hồ Dân cũng mới gọi điện nói cho anh biết, ông ta có việc đột xuất nên không đi được. Ông ta cử Mai Lệ Thủy và một vài cố vấn đầu tư của công ty đi cùng anh. Anh vẫn chưa kịp nói cho em biết thì không ngờ Mai Lệ Thủy lại đến nhà chúng ta.”
Lý Thanh Tịnh dừng việc gấp quần áo lại, xoay người lại, khuôn mặt hai người cách nhau không đến mười phân.
Lý Thanh Tịnh thở dài một hơi, nói với Triệu Hùng: “Được rồi! Anh có thái độ khá tốt khi nhận lỗi, lần này em tha thứ cho anh. Nhưng người phụ nữ Mai Lệ Thủy này thích dụ dỗ đàn ông. Khi anh đi cùng cô ta đến Trường Bạch, nếu có tin đồn nào truyền đến tai em, thì đừng trách em không cảnh cáo anh trước!”
Triệu Hùng ôm chặt lấy Lý Thanh Tịnh, cười hì hì nói: “Làm sao thế được, trong nhà anh có một cô nàng xinh đẹp như hoa như ngọc như thế này, sao lại phải đi quan hệ linh tinh với Mai Lệ Thủy làm gì.”
“Anh biết là được rồi! Tuy nhiên, anh không động đến Mai Lệ Thủy cũng không có nghĩa là Mai Lệ Thủy sẽ không chủ động đến trêu chọc anh.”
“Ừ! Anh sẽ khống chế được mối quan hệ giữa anh và Mai Lệ Thủy. Em cứ yên tâm đi!” Triệu Hùng ôm lấy Lý Thanh Tịnh rồi trực tiếp hôn cô.
Hôm qua sau khi hai người kích động hôn nhau đã làm Lý Thanh Tịnh vẫn luôn nhớ đến cảm giác đó! Hai tay cô ôm chặt lấy thắt lưng của Triệu Hùng, nhiệt tình đáp lại.
Trong lúc hai người đang hôn nhau hừng hực khí thế thì thấy tiếng của Đào Yên Hoa ở ngoài cửa.
“Thanh Tịnh, con để cái bàn chải đánh răng điện của mẹ ở…”
Bà ta còn chưa nói hết câu thì đột nhiên bị bất ngờ bởi cảnh tượng trước mắt.
Bà ta thấy con gái bà ta Lý Thanh Tịnh và Triệu Hùng đang ôm hôn nhau mãnh liệt.
Nếu Triệu Hùng không bị thương trong người thì anh đã có thể cảm nhận được Đào Yên Hoa mẹ vợ anh đang đi đến từ xa. Nhưng bây giờ anh đang bị thương, các bộ phận trên cơ thể đều không hoạt động bình thường.
Lý Thanh Tịnh đẩy Triệu Hùng ta, khuôn mặt đỏ bừng lên như quả táo đỏ chín. Nếu có một cái lỗ ở dưới đất, cô sẽ không ngần ngại chui luôn vào.
Lúc này Triệu Hùng mới để ý đến, anh đi vào rồi hôn Lý Thanh Tịnh vợ anh mà quên mất không đóng cửa.
Đào Yên Hoa ngượng ngùng mỉm cười, nói với Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh: “Mẹ không nhìn thấy gì cả, hai đứa cứ tiếp tục, hai đứa cứ tiếp tục…” Nói rồi, “Bang!” một tiếng, bà ta đóng cửa lại rồi xoay người rời đi. Đôi mắt Lý Thanh Tịnh đẹp như nước mùa xuân, nhìn Triệu Hùng, tức giận nói với Triệu Hùng: “Sao anh lại không đóng cửa?”
Triệu Hùng gãi đầu, ngại ngùng cười, nói: “Xin lỗi Thanh Tịnh, anh quên mất.”
“Vừa rồi để mẹ em xông vào, ngại chết đi được!”
Triệu Hùng thấy khuôn mặt xinh đẹp của Lý Thanh Tịnh với vẻ xấu hổ, cầm lấy đôi tay mềm mại của cô, nói: “Được rồi! Là lỗi của anh. Lần sau anh sẽ đóng cửa cẩn thận, được chưa!”
Lý Thanh Tịnh lườm Triệu Hùng một cái, cong đôi môi mọng đỏ, nói: “Trước khi anh trở về sẽ không có lần sau nữa.” Cô nhìn Triệu Hùng một cái rồi mỉm cười bước ra khỏi phòng.
Triệu Hùng không biết nên khóc hay nên cười, nếu như mẹ vợ anh Đào Yên Hoa không đến làm phiền thì anh còn có thể tận hưởng sự vuốt ve ản ủi với Lý Thanh Tịnh rồi.
Bây giờ thì hay lắm, cuộc sống tươi đẹp đã kết thúc rồi!
Ngày hôm sau, Triệu Hùng đã thức dậy từ sớm, anh vừa rửa mặt xong thì nhận được điện thoại của Nông Tuyền.
“Cậu chủ, tôi đến dưới nhà anh rồi.”
Triệu Hùng nhìn đồng hồ, bây giờ mới bảy giờ sáng.
Anh nói với Nông Tuyền: “Cậu chờ tôi một chút, tôi lập tức xuống ngay.”
Triệu Hùng biết chắc chắn là Nông Tuyền đến gọi anh đi ăn sáng.
Sau khi rửa mặt xong, anh quay lại phòng nói với Lý Thanh Tịnh vợ anh: “Thanh Tịnh, mấy ngày hôm nay em phải vất vả đi đón con rồi. Anh đi đến Trường Bạch đây.”
“Ừ, đi đường cẩn thận!” Lý Thanh Tịnh kiễng chân lên chủ động hôn anh.
Nhận được phúc lợi bất ngờ khiến cho Triệu Hùng vô cùng vui vẻ.
Tối hôm qua, Lý Thanh Tịnh còn nói trước khi anh từ Trường Bạch trở về sẽ không có phúc lợi nữa. Không ngờ rằng sáng nay lại cho anh một niềm vui bất ngờ.
Sau khi Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh hôn nhau, anh lại đi đến phòng của con gái. Nhìn thấy Dao Châu đang ngủ say sưa, anh nhẹ nhàng thơm một cái lên hai má con gái.
Vừa bước ra khỏi phòng con gái, Thẩm Hải mặc một bộ đồ ngủ bước ta, chào hỏi Triệu Hùng: “Sư phụ, ông phải đi rồi sao?”
Triệu Hùng “Ừ!” một tiếng, xoa xoa đầu Thẩm Hải, dặn dò cậu: “Chăm chỉ học hành, đừng để sư phụ thất vọng. Còn nữa, không được dừng luyện tập ngày nào nghe chưa.”
“Tôi biết rồi, sư phụ!”
Triệu Hùng gật đầu, nói với Thẩm Hải: “Thẩm Hải, lúc sư phụ không có ở đây, cậu chính là người đàn ông của gia đình! Có những chuyện không được chùn bước, phải có khí phách của nam tử hán, cậu hiểu không?”
“Tôi biết rồi ạ!” Ánh mắt Thẩm Hải lộ ra sự kiên quyết.
Triệu Hùng vỗ vỗ vai của Thẩm Hải, đi vào phòng cầm theo túi đồ ra ngoài, tạm biệt Lý Thanh Tịnh rồi xoay người đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!