Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Tỷ Phú - Triệu Hùng - Lý Thanh Tịnh (FULL)

Triệu Hùng thúc giục Trần Văn Sơn: "Văn Sơn, vậy anh còn chờ gì nữa? Mau chóng bắt lấy Kim Dung đi!"

"Không vội! Nếu như bây giờ bắt thì rất dễ "rút dây động rừng". Tôi đang nghĩ, sát thủ còn lại liệu có phải là…"

Triệu Hùng ngắt lời Trần Văn Sơn nói: "Có phải anh đang nghi ngờ cô giáo Phùng Anh Nam không?"

Trần Văn Sơn gật gật đầu, nói: "Sát thủ số một có thể chắc chắn là Kim Dung rồi. Hôm đó lúc tôi đến quán bar, nhìn cái tư thế pha chế của cô ta liền biết ngay cô ta là một người đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp. Điều này không chỉ thể hiện qua cách cô ta pha chế mà còn thể hiện qua cách mà cô ta cầm nắm đồ vật. Tôi còn cố ý tới quầy rượu để xem đĩa hoa quả mà cô ta cắt. Lúc cô ta cầm dao, ngón tay thích giữ chặt cán dao. Thói quen này là thói quen của người hay dùng dao. Người phụ nữ này khả năng dùng dao rất tốt, mà hung khí để gây án lại chính là một con dao thái sushi. Ngoài ra, hiện tại tôi đang nhặt được ở hiện trường một sợi tóc phụ nữ. Nếu như nó là của Kim Dung thì cơ bản có thể khẳng định là cô ta làm."

"Văn Sơn, sao anh lại biết mà chạy đến quán bar Hoa Bảy Màu để điều tra vụ án vậy?" Triệu Hùng khó hiểu hỏi lại.

Trần Văn Sơn cười thành tiếng và nói: "Cậu chủ, cái này là nhờ tin tức mà cậu cung cấp cho tôi đó."

"Tôi cung cấp cho anh sao?"

"Đúng rồi!" Trần Văn Sơn gật gật đầu nói: "Không phải là cậu nói với tôi là người chết cuối cùng tên là Thôi Long sao? Quán bar Hoa Bảy Màu chính là nơi mà anh ta tranh chấp với vợ của mình đúng không?

"Ồ! Vì vậy nên anh mới chạy tới quán bar Hoa Bảy Màu để điều tra án." Triệu Hùng nói trong ngỡ ngàng.

Trần Văn Sơn "ừm" một tiếng, nói: "Hải Phòng có nhiều quán bar như thế, tôi mà đi từng quán từng quán một để điều tra thì không biết sẽ phải điều tra đến bao giờ."

"Vậy còn cô giáo Phùng Anh Nam thì sao, cô ta rốt cuộc có phải là nữ sát thủ hay không? Triệu Hùng hỏi lại.

Trần Văn Sơn gật gật đầu, nói: "Trước mắt chỉ có thể khẳng định Kim Dung là sát thủ, hơn nữa còn là sát thủ cao cấp chuyên nghiệp. Còn Phùng Anh Nam thì vẫn chưa thể khẳng định được, nhưng cô ta là nghi phạm. Đây là bức ảnh mà tôi chụp mà tôi chụp được."

Trần Văn Sơn đặt tấm ảnh mà anh ta chụp được vào tay Triệu Hùng. Khi Triệu Hùng nhìn thấy bức ảnh của Phùng Anh Nam chụp cùng với Lưu Mỹ Lan người bảo mẫu trong nhà trước đây mà gia đình anh đã thuê, anh hỏi Trần Văn Sơn: "Văn Sơn, bức ảnh này anh chụp ở đâu vậy?"

"Chụp ở đơn nguyên số một thuộc tòa nhà ba mươi hai phố Tam Đạo. Bọn họ ở tầng năm, theo vị trí thì có lẽ là phòng năm lẻ ba." Trần Văn Sơn rất giỏi trong việc quan sát sắc mặt, lập tức hỏi Triệu Hùng: "Cậu chủ, cậu sao thế?"

"Người phụ nữ trên bức ảnh này chính là người mà Thanh Tịnh vợ tôi thuê về làm bảo mẫu cách đây mấy ngày trước. Bởi vì cãi nhau với mẹ vợ tôi Đào Yên Hoa nên bắt buộc phải rời đi. Con người của dì Lan này rất tốt. Tôi cảm thấy trong chuyện này hình như có ẩn tình gì đó nên muốn đi xem thêm."

Trần Văn Sơn cau mày nói: "Cậu chủ, lúc này mà câu đi sẽ dễ bị "đánh rắn động cỏ" lắm."

"Không đâu, anh yên tâm đi! Tôi cũng hết cách rồi."

"Vậy nếu như Phùng Anh Nam chính là sát thủ còn lại thì sao?" Trần Văn Sơn lo lắng nói.

Triệu Hùng cười: "Anh cũng nói rồi còn gì, Kim Dung mới là cao thủ cao cấp chuyên nghiệp. Người còn lại chỉ là sát thủ nghiệp dư mà thôi, chỉ là tố chất tốt một chút. Tuy rằng tôi mất đi nội công, nhưng có thắt lưng Rồng Lân bảo vệ cơ thể, chắc có thể đối phó được thôi."

"Cậu chủ, vậy cậu phải cẩn thận một chút đấy!"

"Yên tâm đi! Tôi đi tìm dì Lan nói chuyện một chút. Tôi rất thích bà cụ này!"

"Người ta mới có bốn mươi tuổi thôi, cậu lại đi gọi người ta là bà cụ là sao?" Trần Văn Sơn chế giễu nói.

Triệu Hùng cười cười nói: "Đây là sự tôn trọng, anh hiểu không?" nói xong, Triệu Hùng rời khỏi văn phòng thám tử tư của Văn Sơn.

Sau khi rời khỏi văn phòng thám tử tư của Văn Sơn, Triệu Hùng gọi điện cho Phan Ngọc Anh.

"Ngọc Anh hả? Tối nay cô rảnh không?" Triệu Hùng hỏi Phan Ngọc Anh.

"Có! Tôi rảnh mà. Đúng rồi, tôi có đặt một chỗ tại khách sạn Giang Hà. Tối nay anh cùng với giám đốc Tịnh và cả Dao Châu nữa, ba người nhất định phải cùng nhau đến nhé?

"Mấy giờ thế?" Triệu Hùng hỏi.

"Năm giờ ba mươi phút chiều, tôi đã gọi điện báo cho giám đốc Tịnh rồi đó."

"Được thôi. Chúng tôi sẽ đến đúng giờ. Đúng rồi, bộ phim này của các cô đã đóng máy rồi mà vẫn chưa mở tiệc đóng máy sao?"

"Tiệc đóng máy sẽ được tổ chức vào ngày mai. Bộ phim của tôi mới đóng máy được một phần, ngày mai mới đóng máy toàn bộ. Chúng tôi đã bàn luận hợp tác với một số trang video mạng rồi, không bao lâu nữa là có thể phát sóng."

"Vậy chúc mừng cô nhé!"

"Cảm ơn!" Phan Ngọc Anh nói: "Anh Triệu Hùng, thực sự người tôi nên cảm ơn nhất chính là anh. Nếu không nhờ anh dẫn tôi vào ngành này, e là sau khi tốt nghiệp, tôi chỉ có thể làm một giáo viên mà thôi."

"Không cần cảm ơn tôi đâu, toàn bộ là thành quả cho sự nỗ lực của cô. Tôi còn có việc, tôi tắt máy trước. Tối nay gặp lại nói chuyện sau nhé!"

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!