Trên đường đi, Dao Châu và Văn Hải ngồi hàng ghế sau, tựa vào nhau đã sớm ngủ say.
Sau khi về nhà, Triệu Hùng kêu Dao Châu và Văn Hải dậy: “Dao Châu, Văn Hải, đến nhà rồi!”
Dao Châu và Văn Hải vừa mới tỉnh dậy, từng đứa từng đứa đều xoa xoa đôi mắt chưa tỉnh ngủ của mình.
Lý Thanh Tịnh đang ở trong nhà sốt ruột chờ Triệu Hùng đưa con con gái quay trở về.
Cô bảo mẫu nhỏ Chu Dĩnh nhìn thấy Triệu Hùng mở cửa xe, thì vui mừng nói với Lý Thanh Tịnh: “Chị Thanh Tịnh, anh Hùng bọn họ trở về rồi!”
Lý Thanh Tịnh nghe thấy, thì vội vàng từ trong nhà mà chạy ra ngoài.
Dao Châu vừa mới xuống xe thì liền chạy về phía của Lý Thanh Tịnh, sau khi nhìn thấy Lý Thanh Tịnh.
“Mẹ ơi.”
Lý Thanh Tịnh ôm lấy Dao Châu, mặt áp sát vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Dao Châu mà hỏi: “Dao Châu, con có đi thủy cung không?”
“Có! Đi rồi ạ. Con đã nhìn thấy rùa biển và cá mập, còn có màn biểu diễn của các nàng tiên cá. Còn có sứa biển hình thù vô cùng kì quái.” Dao Châu hào hứng kể.
Tối hôm qua, Triệu Hùng không có gọi điện cho Lý Thanh Tịnh. Điều đó làm cho Lý Thanh Tịnh cảm giác nhất định có chuyện gì xảy ra.
Nhưng mà, Lý Thanh Tịnh là một người phụ nữ hiểu chuyện. Chỉ trừ khi có chuyện lớn xảy ra, nếu không Triệu Hùng cũng không thể không gọi điện cho cô, cho nên cô cũng không gọi điện thoại truy hỏi đến cùng.
Văn Hải bước đến, khom người cung kính mà chào hỏi Lý Thanh Tịnh: “Cô!”
“Văn Hải, bụng nhất định đói rồi. Mau đưa Dao Châu vào nhà ăn cơm!”
Lý Thanh Tịnh buông con gái Dao Châu ra, nói: “Dao Châu, con cùng Văn Hải vào trong nhà ăn cơm đi! Mẹ một lát sẽ vào.”
Văn Hải bước lên trước dắt tay của Dao Châu, hai đứa trẻ vui vẻ đi vào trong nhà.
Triệu Hùng đậu xe xong, chậm rãi bước về phía của Lý Thanh Tịnh.
“Thanh Tịnh, em cũng chưa ăn cơm sao?”
“Vẫn luôn đợi mọi người mà! Sao bây giờ mới về, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Lý Thanh Tịnh vẻ mặt đầy quan tâm.
Thế là, Triệu Hùng kể một cách ngắn gọn những chuyện đã trải qua cho Lý Thanh Tịnh nghe.
Sau khi Lý Thanh Tịnh nghe xong, thì không khỏi chau mày, nói với Triệu Hùng: “Vào nhà ăn cơm trước đã! Đợi về phòng rồi nói tiếp.”
Triệu Hùng “Ừm!” một tiếng và đỡ Lý Thanh Tịnh vào trong nhà.
Sau khi ăn cơm tối xong, Lý Thanh Tịnh đã sớm kéo Triệu Hùng vào trong phòng ngủ.
“Triệu Hùng, những người tấn công anh, rốt cuộc là ai?” Lý Thanh Tịnh hỏi anh.
Triệu Hùng nhíu hàng lông mày, nói: “Nếu như anh đoán không lầm, chắc là người của Tây Giao.”
“Nhưng anh không phải nói, có khả năng Dương Hưng xuất hiện tại đó sao? Lẽ nào Hoàng Long và Tây Giao hợp tác với nhau sao?”
“Bọn họ vốn dĩ là những người cùng có âm mưu xấu xa, hợp tác với nhau, thì cũng không có gì làm lạ.”
“Xem ra, Tây Giao định phản công rồi?”
Triệu Hùng “Ừm!” một tiếng, nói: “Anh đã dùng thuốc giải để cứu Triệu tộc, chuyện này nhất định đã truyền đến tai của Am chủ Tây Giao. Hơn nữa, tập đoàn Khải Thời mặc dù đã bị bọn họ đoạt đi rất nhiều ngành công nghiệp quan trọng, nhưng may thay danh hiệu này, đã có thể lấy lại được nhà họ Triệu, Tây Giao nhất định sẽ không chịu để yên! Vì vậy, tiếp theo, đối phó với Tây Giao mới là chuyện quan trọng trước mắt. Cũng may, ông cụ Khổng đã phá bỏ Thiên bảng, cho dù có vào được Bảng võ thần. Thì cũng coi như Tây Giao có cao thủ trong Bảng võ thần, chỉ cần dám đến Hải Phòng giở thói ngang ngược, thì anh tin rằng cũng không thu được kết quả gì tốt đẹp. À đúng rồi, anh còn đi thăm dì Đồng, gặp được cháu ngoại gái của bà ấy. Người phụ nữ đó là một cảnh sát hình sự quốc tế, đang điều tra chuyện Bảng võ thần.”
“Bảng võ thần làm sao cơ?” Lý Thanh Tịnh cảm thấy hiếu kì hỏi anh.
“Thanh Tịnh, em có còn nhớ, tiền bối Đường Tử Hoa, Bảng võ thần có vấn đề, nên không để cho anh đi võ thần đường khảo nghiệm.”
“Nhớ rồi!” Lý Thanh Tịnh gật đầu, nói: “Bây giờ xem ra, Bảng võ thần và võ thần đường thực sự có vấn đề. Chỉ là không biết, những người ở đằng sau đó, rốt cuộc là đang muốn làm gì, suy tính âm mưu gì, chúng ta không thể không phòng!”
“Vậy anh không dự định đi võ thần đường khảo thí sao?”
“Không đi!” Triệu Hùng lắc đầu, nói: “Nếu mà đi, thì sẽ bộc lộ thực lực của anh. Trước đây, vẫn còn mưu cầu danh lợi, nên luôn theo đuổi xếp hạng trên bảng võ thần. Đó giống như nhà vô địch, biết rằng có nhiều người mạnh hơn mình, càng là động lực để có thể thúc đẩy bản thân tiến về phía trước. Sau khi ông cụ Khổng bước lên Bảng võ thần, anh đã là người đứng đầu của Thiên bảng rồi. đi hay không đi võ thần đường khảo sát, đối với anh mà nói đều giống nhau.”
Lý Thanh Tịnh gật đầu, nói: “Xem ra, người dựng nên Bảng võ thần, quả thực bụng dạ khó lường. Mặc dù không chĩa mũi nhọn về phía chúng ta, nhưng vẫn đề phòng vẫn tốt hơn. Đúng rồi, ngày kết hôn của Trọng Ảnh và An Như gần đến rồi, anh hãy đem những chuyện này bỏ ra sau đầu trước đi, mấy ngày nay em luôn cảm thấy tâm trí không yên. Lo lắng nhà họ An và nhà họ Niếp sẽ đến phá hoại hôn lễ của Trọng Ảnh và An Như!”
Triệu Hùng “Hừ” một tiếng, nói: “Hừ! Anh không tin,ở Hải Phòng bọn họ có thể gây ra sóng gió gì.”
“Dù nói như vậy! Nhưng Trọng Ảnh và An Như ở Hải Phòng này ngoài chúng ta ra, thì vốn dĩ chẳng có người thân hay bạn bè nào khác. Tuần sau bọn họ tổ chức hôn lễ, anh có thời gian thì cùng với Trọng Ảnh đi chọn vài bộ trang phục, em cũng cùng với An Như đi chọn váy cưới. Còn nữa, địa điểm tổ chức hôn lễ, em sớm đã đặt xong rồi, là ở trong khuôn viên biệt thự nhà Vân Nhã, là biệt thự Bích Vân. Hiện tại đang vừa đúng mùa xuân, tổ chức hôn lễ ngoài trời rất tuyệt.”
Ngược lại, nếu tổ chức ở khách sạn nhỏ, em lo sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Triệu Hùng nắm chặt bàn tay mềm mại như không xương của bà xã Lý Thanh Tịnh, nói: “Thanh Tịnh, vẫn là em suy nghĩ chu đáo! Người chủ trì hôn lễ, người chụp ảnh, đều mời hết rồi đúng không?”
Lý Thanh Tịnh vươn ngón tay thon dài trắng trẻo như ngọc của mình đâm đâm vào phía sau ót của Triệu Hùng, mà nói: “Nếu như để đàn ông bọn anh làm những chuyện này, thì rau dưa cũng nguội lạnh hết rồi. Em vẫn là đang nghĩ, nếu nhà họ An và nhà họ Niếp đến gây náo loạn hôn lễ, thì nên làm sao để ứng phó bọn họ?”
Đây thực sự là một vấn đề khó khăn!
Trọng Ảnh là anh em của Triệu Hùng, anh tuyệt đối sẽ không cho phép, nhà họ An và nhà họ Niếp cướp An Như đi.
Lý Thanh Tịnh nhìn thấy Triệu Hùng đang trầm tư thì nói: “Anh cứ từ từ suy nghĩ đi! Em đi xem Dao Châu và Văn Hải.”
“Vậy anh đến phòng hút thuốc để hút vài điếu!”
“Nhớ kỹ, sau khi hút thuốc xong về phòng, phải đánh răng súc miệng đấy! Nếu không, em không cho anh chạm vào em.”
Triệu Hùng nghe những lời mà Lý Thanh Tịnh nói, thì bất giác rung động.
Lời nói này của Lý Thanh Tịnh như cố ý tiết lộ cho anh biết, tối nay sẽ có chuyện tốt xảy ra!
Nghĩ đến đây, Triệu Hùng liền nói với Lý Thanh Tịnh đang ra khỏi phòng: “Thanh Tịnh, anh không đi hút thuốc nữa!”
“Nói đến đây, đàn ông bọn anh liền phấn khích.” Lý Thanh Tịnh khẽ cười, giả bộ làm ra dáng vẻ nghiêm túc, nói: “Tùy anh thôi!” Nói xong, liền xoay người bước ra khỏi phòng.