Ông cụ Khổng đã kể chi tiết cho Triệu Hùng về nội lực của ôgn ta trong “Tam Hoa Tụ Đỉnh, Ngũ Khí Triều Nguyên”. Còn đối với “Thất Tinh Diệu Hoa, Cửu Cửu Quy Nhất!” ông ta vẫn đang ngộ ra.
Tam Hoa Tụ Đỉnh chỉ “tinh, khí, thần!” ba loại thiếu một loại cũng không được; Ngũ Khí Triều Nguyên là ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, tương ứng với tim, gan, thận, phổi, lá lách. Đây là lý do tại sao những người tập võ có thể lực tốt hơn những người bình thường.
Sau khi ông cụ Khổng giải thích, Triệu Hùng đã được hưởng lợi rất nhiều.
Triệu Hùng sau khi nghe xong, trong lòng ngứa ngáy một hồi, nói với ông cụ Khổng: “Ông bạn già, chúng ta cùng đi so tài một chút xem ông sau khi đột phá lên thần bảng thì có gì cao minh!”
“Con thật sự rất muốn thử?”
“Đương nhiên!” vẻ mặt Triệu Hùng hưng phấn.
“Được rồi! Con đi lấy kiếm gỗ trong nhà, sẵn tiện lấy roi của tông luôn, chúng ta vào nhà học hỏi lẫn nhau.” ông cụ Khổng cười cười đứng lên.
Sau khi Triệu Hùng cầm kiếm gỗ và roi giao roi vào tay ông cụ Khổng, hai người chậm rãi đi về phía sân sau nhà.
Trước đây, khi ông cụ Khổng không có đột phá, ông ta và Triệu Hùng, người đứng thứ hai thiên bang, so tài thì ít nhất phải có hai ba nghìn chiêu mới có thể phân biệt thắng bại. Muốn phân sinh tử, e rằng ít nhất phải có năm nghìn chiêu.
Sau khi hai người đứng ở khoảng cách khoảng bảy tám mét, anh nghe ông cụ Khổng tự tin nói: “Triệu Hùng, con có thể dùng hết sức tấn công ông! Cố gắng tấn công ông bằng những chiêu thức mạnh mẽ nhất của con.”
“Ông bạn già, như vậy không tốt lắm!”
“Kêu con làm thì con làm đi! Sao lại nhiều chuyện như vậy.” ông cụ Khổng nghiêm nghị nói.
Triệu Hùng và ông Khổng Côn Bằng vừa là thầy vừa là bạn. Vì vậy, Triệu Hùng vẫn chân thành kính trọng ông cụ Khổng.
Anh cũng muốn kiểm tra xem võ thuật của ông cụ Khổng xuất sắc như thế nào sau khi ông cụ Khổng đột phá lên “thần bảng”. Ngay cả khi ông cụ Khổng không đột phá, Triệu Hùng cũng khó có thể làm bị thương Khổng Côn Bằng.
Tuy nhiên, để về mặt an toàn, Triệu Hùng chỉ sử dụng tám phần nội lực của mình.
Khi vừa đến, anh vận khí đan điền, đem nội lực tập trung vào thanh kiếm gỗ trong tay, trên tay uyển chuyển cầm kiếm, sử dụng chiêu thức trong “Bùi Mân Kiếm Pháp”.
Một loạt hào quang kiếm đan chéo nhau về phía ông cụ Khổng đang đứng.
ông cụ Khổng vung roi trong tay, chỉ dùng một chiêu vung roi, roi vung ra mấy vòng khí, biến kiếm khí từ Triệu Hùng trở nên vô hình.
Triệu Hùng sửng sốt, nếu như trước đây anh dùng “kiếm khí” để tấn công ông cụ Khổng. Khổng Côn Bằng mặc dù có thể chống đỡ nhưng sẽ luôn có chút khó khăn, làm sao có thể bình tĩnh như bây giờ.
Triệu Hùng tăng nội lực lên mười phần, giẫm lên “Cuồn Vân Bộ Pháp”, liên tiếp sử dụng “Phong kiếm”, “Vũ kiếm”, “Lôi kiếm”, “Điện kiếm”để tấn công ông cụ Khổng.
Mặc dù Khổng Côn Bằng đã quen thuộc với kiếm thuật của Triệu Hùng, nhưng mỗi lần ra đòn của Triệu Hùng, nó có vẻ khác hẳn. Tuy nhiên, sau khi ông ta đột phá thành công đến “thần bảng”, mặc dù kiếm pháp của Triệu Hùng rất nhanh, nhưng trong mắt ông cụ Khổng vẫn còn chậm hơn rất nhiều, có thể thấy được khuyết điểm trong kiếm pháp của Triệu Hùng.
ông cụ Khổng vừa chống trả vừa nói rằng: “Phong kiếm của con thật cứng rắn, thanh kiếm cần chuyển động theo gió; Vũ kiếm của con chỉ có dũng mãnh, nhưng không lay chuyển liên tục; Lôi kiếm của con có thể đối phó với những kẻ yếu đuối, nhưng nó không thể dùng để đối phó với kẻ mạnh hơn, nó có nhiều khuyết điểm, dùng nó làm gì; Điện kiếm của con thiếu sức mạnh thô bạo của một đòn sấm sét.”
Giữa ánh điện và đá lửa, cả hai đã đấu với nhau hàng chục chiêu.
Triệu Hùng càng lúc càng sợ hãi khi chiến đấu, và mọi chiêu thức của anh khi lọt vào mắt của ông cụ Khổng đều có kẽ hở.
Theo quan điểm của Triệu Hùng: “Bùi Mân Kiếm Pháp” này rất hoàn hảo, nhưng anh không ngờ khi nó lọt vào mắt các cao thủ thực thụ thì sẽ đầy lỗ hổng. Thảo nào, có một câu nói rằng chỉ là những con kiến nằm dưới “thần bảng”.
Nếu như trước đó ông cụ Khổng không đột phá, thì ông cụ cùng Triệu Hùng cùng với Trần Văn Sơn và Nông Tuyền làm sao có thể so tài với một cao thủ của “thần bảng”, không khó để hình dung ra cao thủ của “thần bảng” trình độ tinh thông võ thuật như thế nào.
Sau khi hai người dừng lại, Triệu Hùng đứng yên tại chỗ như một khúc gỗ.
Anh vốn tưởng rằng sau khi thăng lên làm người đứng thứ hai trong thiên bang, sẽ có ít đối thủ. Chỉ sau khi thực sự chiến đấu với ông cụ Khổng, “thần bảng”, anh mới biết sự khác biệt giữa “thần bảng” và “thiên bang”.
ông cụ Khổng có thể hiểu được cảm xúc của Triệu Hùng và vỗ vai anh ấy và nói: “Đừng nản lòng! Ông đã có cùng ý tưởng với con ngay từ đầu. Đó là lý do tại sao ông thề sẽ vượt qua thiên bang để lên đến thần bảng. Con vẫn còn trẻ, trong vòng mười năm. Trở thành cao thủ danh sách thần bảng, nhất định không phải là nói ngoa”
“Mười năm!”
Triệu Hùng cười nói: “Con đã xây dựng Ngũ Tộc Thôn và nhà thờ tưởng niệm. Bây giờ đối với nhà họ Triệu, Tây Giao nhất định sẽ tới cửa. Con không có nhiều thời gian mười năm như vậy.”
“Hiện tại con đã là số một trong danh sách xếp hạng thiên bang. Đột phá chỉ là vấn đề thời gian! Nếu muốn mở mang, hãy biết rằng dục tốc là bất đạt!”
“Vâng!” Triệu Hùng gật đầu nói: “Cám ơn ông bạn già!
“Vừa về là con chạy tới đây gặp ông. Con về trước đây. Sau đó con chọn phòng cho ông, xong rồi ông dọn vào!”
“Đi đi!” ông cụ Khổng cười nói: “Con đã lâu không gặp vợ con rồi. Đừng theo ông già xấu tính này ở đây”.
Triệu Hùng chia tay ông cụ Khổng và lái xe về nhà.
Ngã Nguyệt Đàn,biệt thự Đường Đức!
Sau khi Triệu Hùng trở về, Lý Thanh Tịnh vô cùng vui mừng.
Lý Thanh Tịnh hiện đã mang thai được khoảng bốn tháng, bụng của cô rất rõ ràng.
Buổi tối, Triệu Hùng tổ chức yến tiệc tại nhà. Trần Văn Sơn, Trọng Ảnh, Nông Tuyền, Hoa Di, Kim Châu và những người khác được mời đến một bữa tiệc.
Triệu Hùng giới thiệu cô gái Kim Châu trước mọi người.
Khi mọi người nghe nói rằng người phụ nữ này là truyền nhân của “Thuật tĩnh”, Trần Văn Sơn, Trọng Ảnh và những người khác lộ ra vẻ mất tự nhiên trên khuôn mặt của họ.
Các thành viên trong gia tộc họ Triệu đều bị trúng “Thuật tĩnh”, họ đã tận mắt chứng kiến sự đau đớn khi chất độc tấn công, và nó chỉ đơn giản là hành hạ con người thừa sống thiếu chết.
Triệu Hùng nâng ly và nói với Kim Châu: “Cô Kim Châu, cô được hoan nghênh đến thăm thành phố. Nếu cô cần bất cứ điều gì, cứ nói.”
“Tôi sống với bác sĩ Hoa Di là tốt rồi. Không phải nhà họ Triệu có liên quan đến nhà họ Lưu ở Nha Trang sao? Khi nào thì đưa tôi đến gặp nhà họ Lưu ở Nha Trang?” Kim Châu nói thẳng.
Triệu Hùng cười nói: “Cô Kim Châu, đừng lo lắng. Chúng ta không phải đi tìm người của nhà họ Lưu ở Nha Trang, bọn họ tự nhiên sẽ tới. Chúng ta cứ ở Hải Phòng đợi thỏ thôi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!