Sau buổi cơm tối, Lý Thanh Tịnh nằm ở trên giường, vừa lật xem sách vừa nghe dưỡng thai âm nhạc một bên.
Điện thoại vang lên âm thanh, cô nhìn qua thì thấy là Vân Nhã gọi tới. Cô lấy tai nghe ở trên đầu xuống rồi bắt máy.
"Cô Vân, có chuyện gì sao?" Lý Thanh Tịnh hỏi Vân Nhã.
Vân Nhã trả lời Lý Thanh Tịnh: "Thanh Tịnh! Cuối tuần này là sinh nhật của tôi, tôi mời Triệu Hùng tới tham gia, cô cũng đi cùng tới đây được không?"
"Tôi sao? Tôi đi có thích hợp không?" Lý Thanh Tịnh không nghĩ tới Vân Nhã sẽ mời cô.
"Có gì không thích hợp! Là tiệc tùng sinh nhật của tôi, đương nhiên tôi muốn mời ai thì mời. Không biết cô có nể chút mặt mũi này của tôi hay không?"
Lý Thanh Tịnh nghĩ nghĩ, nói: "Được rồi. Đến lúc đó thì tôi sẽ đi cùng với Triệu Hùng tới tham gia."
"Được. Tôi còn chưa nói cho anh ta, vừa vặn cô cho anh ta một cái bất ngờ kinh ngạc." Vân Nhã mỉm cười nói.
Lý Thanh Tịnh cười cười, nói: "Được!"
Sau khi cúp điện thoại, Lý Thanh Tịnh giật mình nửa ngày.
Vân Nhã thế nhưng là con nhà danh giá có gia thế hiển hách ở Hải Phòng, từ nhỏ đã sống an nhàn sung sướng, là tiêu chuẩn công chúa con nhà giàu.
Loại tiệc tùng sinh nhật này cũng không phải người phụ nữ bình thường có thể so sánh được. Hầu như tất cả cậu ấm và cô chiêu ở Hải Phòng đều sẽ tham gia.
Lấy thân phận của Lý Thanh Tịnh bây giờ mà nói thì đương nhiên có tư cách tham gia. Chỉ là quan hệ giữa cô và Vân Nhã quá vi diệu, không nghĩ rằng Vân Nhã sẽ tự mời cô tham gia.
Khóe miệng của Lý Thanh Tịnh nở ra nụ cười nhạt, tiếp tục nâng sách rồi đọc.
Cô chuẩn bị tạm thời không nói với Triệu Hùng biết là cô sẽ đi cùng anh, đến ngày cuối tuần khi đi tham gia tiệc sinh nhật của Vân Nhã, cô bảo đảm sẽ để cho Triệu Hùng giật mình kinh ngạc.
Hôm sau.
Lý Thanh Tịnh bởi vì có quá nhiều chuyện phải bận rộn, cho nên sáng sớm đã được Tàn Kiến và Đặng Gia Hân hộ tống đi làm.
Triệu Hùng thay thế Nông Tuyền xuống. muốn để cậu ấy không bận rộn nữa mà có thời gian thân cận với Tiêu Yến một chút. Nhưng mà tên Nông Tuyền quá ham mê võ nghệ, khi rảnh rỗi cũng chỉ biết kiếm ai đánh nhau, đã sớm quên Tiêu Yến rồi.
Triệu Hùng gặp Tiêu Yến đang đi qua lại trước cửa phòng của Nông Tuyền, anh đi về phía cô ta.
"Chào cô Tiêu." Triệu Hùng đi đến bên cạnh Tiêu Yến, cười nói.
Thấy là Triệu Hùng, trên mặt của Tiêu Yến lộ vẻ ngại ngùng, nói: "Anh Triệu, hôm nay anh rảnh rỗi như vậy à?"
"Lát nữa tôi phải ra ngoài làm việc, vừa rồi cùng bọn nhỏ luyện võ. Cô đây là đến tìm Nông Tuyền sao? Sao không đi vào trong?" Triệu Hùng hỏi.
"Tôi nghĩ..."
Triệu Hùng thấy bộ dạng luống cuống hai tay của Tiêu Yến, không biết cô ta muốn làm gì, đành hỏi: "Sao thế? Cô cũng đừng ấp a ấp úng nữa, muốn làm cái gì?"
"Tôi muốn tìm Nông Tuyền đi dạo phố, nói cậu ấy đi theo tôi mua mấy bộ quần áo, nhưng mà cậu ấy nhất định đang luyện võ, tôi lại sợ làm phiền cậu ấy."
Nghe xong lời nói của Tiêu Yến, Triệu Hùng vui mừng cười cười.
Nông Tuyền có thể lấy được người vợ tốt như Tiêu Yến, thực sự là có phúc phận.
Tiêu Yến là một cô gái hiền lành, suy nghĩ chu đáo vì Nông Tuyền. Nhưng mà tên ngốc Nông Tuyền này lại không hiểu tâm tư của phụ nữ.
Triệu Hùng nói với Tiêu Yến: "Cô cứ chờ ở đây đi, tôi đi gọi cậu ấy ra đi dạo phố với cô."
"Anh Triệu, không cần đâu. Không được thì tôi mua hai ba món trên mạng là được rồi." Tiêu Yến nói.
Triệu Hùng trêu chọc Tiêu Yến: "Bây giờ hai người đang là kỳ yêu nhau. Để cậu ấy dạo phố cùng cô không phải là chỉ để mua quần áo, mà còn để hiểu rõ lẫn nhau hơn. Cô chờ một lát, tôi đi gọi cậu ấy ra ngay." Nói xong, anh đi vào chỗ biệt thự của Nông Tuyền.
Trên mặt của Tiêu Yến toát ra vẻ lo lắng, cô ta không biết Nông Tuyền có tức giận hay không.
Kỳ thực, cô ta cũng có ý nghĩ giống như Triệu Hùng. Nếu chỉ là vì mua quần áo thì cùng lắm là mua hai ba cái ở trên mạng là được.
Cô ta và Nông Tuyền tới cuối năm sẽ kết hôn, thế nhưng mà trừ khi Tiêu Yến chủ động đến tìm Nông Tuyền, thì cái anh ngốc Nông Tuyền này xưa nay sẽ không chủ động đến tìm Tiêu Yến.
Ngay cả bản thân Tiêu Yến cũng không biết vì cái gì mà cô ta lại thích bộ dáng đần độn này của Nông Tuyền nữa. Có thể là bởi vì người đàn ông như vậy sẽ có cảm tình chung thủy, sẽ không hoa tâm.
Trong cái thế giới hào nhoáng và phù phiếm này, rất nhiều người đàn ông khi có tiền sẽ hư hỏng. Nhưng mà Nông Tuyền sẽ không như vậy, cậu ấy say mê võ thuật, chỉ cảm thấy hứng thú với võ thuật. Trừ cái đó ra, cậu ấy vẫn còn trạng thái mù mờ với phụ nữ, cậu ấy chỉ muốn thắng qua Triệu Hùng ở phương diện sinh con này mà thôi.
Một lát sau, Triệu Hùng nắm chặt Nông Tuyền từ trong nhà cho đi ra.
Triệu Hùng nhỏ giọng căn dặn với Nông Tuyền: "Nông Tuyền, tôi vất vả mới giúp cậu một mối hôn sự, nếu mà cậu lạnh lùng với người ta, để cho Tiêu Yến không để ý tới cậu nữa thì tôi sẽ không tha cho cậu."
"Cậu chủ. Cậu cũng biết là chuyện tôi không thích nhất là đi dạo phố rồi."
"Cậu đây là bồi vợ tương lai đi dạo phố, cũng không phải đi theo những người phụ nữ khác. Tiêu Yến người ta tìm cậu đi dạo phố, cũng vì để tăng tiến cảm tình với cậu."
"Thế nhưng mà..."
Nông Tuyền vừa định tranh luận thì Triệu Hùng đã trừng mắt liếc qua, cậu ấy bị dọa sợ, ngậm lại lời muốn nói ở trong bụng.
Tiêu Yến gặp Triệu Hùng mang theo Nông Tuyền đi ra, vui vẻ tiến lên kêu: "Nông Tuyền."
Bộ dạng Nông Tuyền có vẻ ngoài cười nhưng trong lòng không cười nói: "Tiêu Yến, cô muốn đi dạo phố à?"
"Đúng vậy. Anh đi với tôi có được hay không?"
Nông Tuyền sửng sốt một chút, thấy ánh mắt của Triệu Hùng nhìn sang, cậu ấy vội vàng gật đầu một cái, nói: "Được chứ." .
Triệu Hùng đưa một tấm thẻ ngân hàng cho Nông Tuyền rồi nói: "Nông Tuyền, cậu cầm cái này đi. Mật mã là sinh nhật của cậu."
"Cậu chủ, cái này..."
"Để cậu cầm thì cứ cầm lấy đi." Triệu Hùng trầm mặt nói.
Lúc này, Nông Tuyền mới cầm tấm thẻ ngân hàng mà Triệu Hùng đưa tới. Cậu ấy trời sinh tính thật thà chất phác, nếu nói về tính toán, mưu trí hay là khôn ngoan, cậu ấy sẽ bị người khác đùa bỡn xoay quanh.
Triệu Hùng lo lắng Nông Tuyền dễ bị lừa gạt, anh không dám cho cậu ấy quá nhiều tiền, cho nên mới mở một tấm thẻ ngân hàng, dự định khi nào Nông Tuyền cưới vợ sẽ đưa đến.
Nhà họ Tiêu cũng là một trong năm dòng họ lớn. Đừng nhìn người nhà họ Tiêu đã tàn lụi, nhưng tiền tài còn ở đó.
Mỗi dòng họ truyền thừa đều có kho tài bí mật. Không phải không còn cách nào thì bọn họ sẽ không vận dụng số tiền này. Chỉ cần bình thường lấy một ít ra, lại có con đường kinh doanh, hẳn là sẽ không thiếu tiền.
Nhìn qua bóng lưng hai người Nông Tuyền và Tiêu Yến rời đi, trên mặt của Triệu Hùng toát ra nụ cười vui mừng.
Chỉ thấy Tiêu Yến muốn khoác cánh tay với Nông Tuyền, nhưng mà Nông Tuyền lại tránh, Tiêu Yến lại khoác tiếp, lúc này thì Nông Tuyền mới miễn cưỡng chấp nhận.
Triệu Hùng lấy một điếu thuốc từ trong túi áo lấy ra, nhóm lửa hút. Hai con mắt híp lại, anh rất là vui mừng.
Lúc này, người phụ trách bảo vệ Ngã Nguyệt Đàm là Hùng Huy Khang, người của công ty Cửu Đường, đang chạy về phía Triệu Hùng.
Triệu Hùng thấy dáng vẻ vội vàng của Hùng Huy Khang, xem ra có việc phát sinh, anh đi về phía anh ta.
"Hùng Huy Khang, có chuyện gì sao?" Triệu Hùng đi đến trước mặt Hùng Huy Khang trước mặt, lên tiếng hỏi anh ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!