Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Trường Sinh - Đinh Dũng

“Linh Chi trăm năm”, sau lời nói này, tất cả mọi người ở phía sau đều trợn tròn mắt. Đây mà cũng coi là chút lòng thành sao, vậy thì quà của bọn họ là gì chứ?  

             Linh Chi trăm năm quả là linh dược trong xã hội hiện tại, có điều Đinh Dũng nghe xong lại lắc đầu. Cây Linh Chi này chỉ có thể coi là bình thường thôi, chí ít thì trong mắt Đinh Dũng, trăm năm với mười năm cũng chẳng có gì khác nhau. Chỉ có linh chi sau nghìn năm thì mới quý giá.  

             Người có cùng suy nghĩ với Đinh Dũng còn có Bách Lí Thuần của nhà họ Bách Lí. Ông ta nghe thấy linh chi trăm năm thì không tỏ ra quá ngạc nhiên, chỉ là ông ta nhìn Thiết Vô Cực lâu hơn một chút.  

             Sau đó từng món quà được gọi tên, Bách Lí Thuần không buồn nhìn lấy một cái. Cảnh này đương nhiên đã lọt vào mắt Thiết Vô Cực, mặt mày ông ta trông có vẻ tươi cười nhưng ánh mắt lại lạnh hẳn lại.  

             “Đi thôi”, nghe từng tiếng đọc quà vang lên, Đinh Dũng lắc đầu, thực ra anh rất ghét truyền thống đọc to các món quà lên như vậy.  

             Hàn Phương Nhiên trông mặt cũng khó coi hơn hẳn, nhìn Đinh Dũng khẽ nói: “Bọn họ đều mang quà đến, chúng ta không mang quà, có phải là không hợp lý lắm không?”  

             “Em yên tâm, quà anh đã chuẩn bị xong rồi”, Đinh Dũng cười nói, tỏ ý cô không cần quan tâm.  

             Trên thực tế, Đinh Dũng không định tặng quà, anh tới tham gia tiệc chẳng qua là muốn xem xem nhà họ Bách Lí rốt cục muốn làm gì, thế nhưng hiện giờ Hàn Phương Nhiên nói vậy, Đinh Dũng mới lấy một món đồ chưa dùng đến trong túi đựng đồ ra.  

             “Một miếng ngọc thạch, chút tấm lòng của tôi”, Đinh Dũng rút miếng ngọc ra đưa cho người nhận quà, sau đó tự tin đi vào trong.  

             Thấy món quà mà Đinh Dũng mang tới, người nhận quà không khỏi khó chịu, hắng giọng rồi mới nói: “Một miếng ngọc”.  

             Nghe vậy, không ít người đưa mắt qua nhìn, Hàn Phương Nhiên sững người. Đinh Dũng lại chẳng cảm thấy có gì đó không ổn, anh vẫn tự tin đi vào trong.  

             “Người này là ai? Quà mang tới đúng là thể hiện ki bo”.  

             “Tôi cho rằng cậu ta tới đây cũng chỉ là muốn ăn uống một bữa, cũng không biết có thiệp mời hay không”.  

             Thấy Đinh Dũng đi vào, không ít người xôn xao bàn tán.  

             “Ấy, người này trông quen thế”, một thanh niên thấy bóng người Đinh Dũng thì nhướng mày hỏi.  

             Chẳng mấy chốc, người đến tham gia yến tiệc đều đã vào chỗ ngồi, bên trong khách sạn đã được dọn dẹp sạch sẽ, bày đủ những món ăn bắt mắt.  

             Phía trước sảnh, xếp mười hàng ngọc án, mỗi hàng dài một mét, trong đó có ba ngọc án đã có người ngồi, lúc này, Bách Lí Thuần đứng trước ngọc án, giơ tay nói với Thiết Vô Cực: “Anh Vô Cực, mời ngồi”.  

             “Cảm ơn cậu Bách Lí đã tiếp đón”, Thiết Vô Cực gật đầu, sau đó cùng hai bảo vệ ngồi xuống.  

             Lúc này, Bách Lí Thuần nhìn người tuỳ tùng bên cạnh, nói: “Thống kê xong chưa?”  

             “Xong cả rồi ạ, trong các gia tộc hạng nhất, ngoài nhà họ Trương và nhà họ Lí ra thì những gia tộc khác đều đến cả rồi ạ”, người tuỳ tùng khẽ giọng nói với Bách Lí Thuần.  

             Nghe vậy, Bách Lí Thuần chợt cau mày, hắng giọng, nheo mắt nói: “Nhà họ Trương và nhà họ Lý, xem ra không nể mặt nhà họ Bách Lí chúng ta rồi”.  

             “Đã vậy thì đừng trách Bách Lí Thuần tôi vô tình”, nghĩ tới đây, trong mắt Bách Lí Thuần tôi độc hẳn. Ông ta hạ giọng nói với người tuỳ tùng: “Đi, mời người nhà họ Trương và nhà người nhà họ Lí tới đây”.   

             “Vâng”, nghe lệnh, người kia lập tức làm theo.  

             Ở một nơi khác, sau khi Đinh Dũng dẫn Hàn Phương Nhiên vào trong, anh liền tìm một góc nhìn những món ăn bắt mắt, cả hai người hoàn toàn đã bị thu hút và bắt đầu ăn uống.  

             “Các vị, có lẽ mọi người đều rất hiếu kỳ nhà họ Bách Lí chúng tôi mời mọi người tới đây rốt cục có việc gì phải không?”, đúng lúc này, giọng nói của Bách Lí Thuần van lên.  

             Tất cả mọi người tham gia bữa tiệc đều quay đầu lại, bầu không khí dần yên tĩnh, tất cả chỉ đợi nghe câu tiếp theo của Bách Lí Thuần.  

             “Trước khi nói vào việc chính, cho phép tôi xin được giới thiệu một chút”, Bách Lí Thuần nhếch miệng cười: “Nhà họ Bách Lí chúng tôi vẫn luôn sống ở đây, từ trước khi thành phố Kim Châu được thành lập”.  

             “Sao có thể”.  

             “Chưa bao giờ nghe đến tên”.  

             Lời nói của Bách Lí Thuần lập tức dấy lên làn sóng mới, đến cả Thiết Vô Cực cũng phải cau mày.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!