Lúc này, tại chiến trường bên kia.
Sau những nỗ lục tẩy não của Tiêu Dao Vương, ít nhất đã có 500 triệu quân địch đã bị thuyết phục đầu hàng, điều này làm tăng quy mô của đội quân 37,8 tỷ ban đầu lên khoảng 4,3 tỷ quân.
Đội quân hùng mạnh này đã bị bắn phá với đầy đủ hỏa lực, chỉ bằng cách thu hút một trăm vị tiên tôn, anh ta mới có thể chịu đựng được.
Trải qua gần một giờ chiến đấu kịch liệt, tuy là Lâm Bá Thiên khắp nơi bị bao vây, nhưng anh ta vẫn đánh chết ít nhất ba mươi vị tiên tôn.
Lúc này, không bao gồm một trăm vị tiên tôn với hỏa lực thì chỉ còn lại khoảng bảy mươi người ở bên trái đang chiến đấu với Lâm Bá Thiên. Mà hầu như mỗi một phút, đều có một tiên tôn bị Lâm Bá Thiên đánh chết.
Có thể nói là thương vong trầm trọng! Chiến đấu vì lí do này cũng khiến cho các tiên tôn đều lâm vào khủng hoảng.
"Đảo Hoàng Long Chủ, Đảo Kim Sơn Chủ, Đảo Côn Bằng Chủ, Lâm Bá Thiên thật lợi hại. Phòng ngự cao đến mức không thể phá nổi, công kích cũng cao tương đương, lại đánh như vậy xuống phía dưới, chúng ta sợ rằng sợ có nhiều người chết hơn!"Có tiên tôn vẻ mặt đau khổ nói rằng.
"Đúng vậy, đây là một trận chắc chắn thất bại, chúng ta tiếp tục chiến đấu, chúng ta chắc chắn thua nếu chúng ta không đầu hàng.” Có tiên tôn khóc không ra nước mắt nói.
“Đầu hàng sao? Không có lợi ích gì đâu.” Đảo Hoàng Long Chủ lớn tiếng nói rằng: "Đã đi lên con đường này, thì sẽ không có đường lui, ngươi cho rằng lui quân về quần đảo Tiên Sơn, Diệp Bắc Minh sẽ buông tha chúng ta sao?"
"Không thể, hắn chắc chắn sẽ không buông tha cho chúng ta, với tinh cách sát phạt của hắn thì nhất định sẽ muốn bắt tất cả chúng ta.”
"Cho nên, chúng ta phải cắn chặt răng, bện thành một sợi dây thừng, tranh thủ phá vỡ phòng ngự của hắn, chỉ có như vậy chúng ta mới có phần thắng!"
Anh ta cho rằng Diệp Bắc Minh sẽ không buông tha cho anh ta bởi vì anh ta là kế tiếp sau Đảo Đảo Hoa Chủ, ngăn cản Diệp Bắc Minh trốn thoát.
Tuy là lúc đó anh ta cho rằng Diệp Bắc Minh không trốn thoát được, lại dùng khí lực đối phó Đảo Phượng Hoàng Chủ, để cho thuộc hạ đi giết Diệp Bắc Minh, nhưng bị Đảo Phượng Hoàng tiên tôn lôi kéo, cho nên làm cho Diệp Bắc Minh trốn thoát.
Cho nên sau khi sợ hãi rút lui, Diệp Bắc Minh tới tìm hắn để tính sổ, khi đó không có có nhiều người như vậy hỗ trợ, thì chắc chắn phải chết rồi.
Vì vậy, anh ta nhất định phải kéo theo những vị tiên tôn này xuống nước, thuyết phục bọn họ không được rút lui, phải tử chiến đến cùng, cố gắng sẽ có phần thắng, bằng không Lâm Bá Thiên có thể giết chết thêm một người nữa.
"Nhưng là vừa rồi chúng ta có khoảng một trăm tiên tôn, cũng không có cách nào phá vỡ phòng ngự của phn, hiện tại số lượng tiên tôn giảm sút, có thể lấy gì để phá vỡ phòng ngự của hắn.” Có tiên tôn nói.
"Như vậy. "
Đảo Hoàng Long Chủ động nói rằng: "Ta và Kim Sơn, Côn Bằng hai vị đảo chủ, đem hắn tha trụ, các ngươi toàn bộ đi hỗ trợ các vị tiên tôn, tranh thủ thời gian nhanh nhất công phá đại quân, tiêu diệt toàn bộ đại quân, cứ như vậy nhân mã của chúng ta mới có thể tập trung đối phó với hắn, có thể phá vỡ phòng ngự của hắn rồi. "
Mọi người nghe vậy, đều cảm thấy có điểm hợp lý. Lúc ngh, quả thực chỉ có biện pháp này là biện pháp tốt nhất rồi.
“Vậy thì ba người phải cố gắng giữ vững, chúng ta đi thôi. Ngàn vạn lần đừng để hắn có cơ hội đánh lén chúng ta.” Có tiên tôn dặn dò một câu.
Với sự tấn công mạnh mẽ của Lâm Bá Thiên, nếu như bị đánh lén từ phía sau lưng, hậu quả khó mà lường được!
Kết quả là, còn lại gần bảy mươi vị tiên tôn, toàn bộ đi hỗ trợ một trăm đỉnh hỏa lực tiên tôn, Đảo Hoàng Long Chủ, Đảo Kim Sơn Chủ, Đảo Côn Bằng Chủ, ba vị đại đạo chủ, chuyển hình tam giác, hướng vào Lâm Bá Thiên bắt đầu công kích mãnh liệt.
“Thật không biết tự lượng sức.” Lâm Bá Thiên lạnh lùng nói một tiếng, không nhìn thẳng Côn Bằng cùng Kim Sơn hai vị đảo chủ tiến công, bỗng nhiên hướng Đảo Hoàng Long Chủ tấn công mạnh mẽ.
“Rầm rầm rầm!”
Đảo Hoàng Long Chủ một bên thả ra năng lượng tấn công vào Lâm Bá Thiên, một bên lui nhanh, Lâm Bá Thiên còn lại là một bên khiêng bị Kim Sơn cùng Côn Bằng hai vị đảo chủ công kích, một bên huy vũ đại đao đánh tan sự tấn công của Đảo Hoàng Long Chủ.
"Đi!"
Sau khi anh thu hút được sức mạnh của Đảo Hoàng Long Chủ, đột nhiên vung cánh tay lên một cái, dây trói tiên như xạ tuyến thông thường bắn ra.
"Không tốt!"
Đảo Hoàng Long Chủ trong lòng run lên bần bật, định né tránh.
Liền nghe được "Hô " một tiếng, dây trói tiên một cái quay đầu lại trói lại ở cái hông của hắn.
“Ngươi tiêu đời rồi.” Lâm Bá Thiên chợt kéo một cái dây trói tiên.
"A!"
Đảo Hoàng Long Chủ thét lên một tiếng chói tai, thân thể không tự chủ được liền hướng về phía Lâm Bá Thiên.
Mà lúc này, Lâm Bá Thiên đem vật cầm trong tay huyền thiên yển nguyệt đao đưa ra ngoài.
Một giây kế tiếp!
Hự! Đảo Hoàng Long Chủ bị kéo tới và bị yển nguyệt đao chém, trực tiếp bị yển nguyệt đao đâm xuyên thủng lồng ngực một cách kinh khủng.
"A!"
Yển nguyệt đao bị Lâm Bá Thiên khuấy động, khiến cho dạ dày của Đảo Hoàng Long Chủ đều bị đâm thủng, tiếng hét của anh ta như một con lợn đau đớn.
"Cứu tôi! Nhanh đến cứu tôi!"
Một bên bị dây trói tiên trói chặt lại, không còn cách nào thoát ra, phía trước lại là Lâm Bá Thiên, anh ta không thể tiến cũng không thể lui, cảm nhận rõ ràng được cái chết ngày càng đến gần.
"Cứu! Lấy cái gì cứu tôi!"
Đảo Kim Sơn Chủ vội la lên: "Hắn phòng ngự cao như vậy, tôi không thể phá vỡ được sự phòng ngự của hắn bằng sức lực của mình. Nếu tôi đánh hắn, anh bị hắn trói chặt cũng di chuyển cùng với anh ta, chúng tôi không có cách gì để cứu anh được.”
"Đúng vậy, Đảo Hoàng Long Chủ. "Đảo Côn Bằng Chủ cũng bất đắc dĩ nói: "Ngược lại, anh đã khó thoát khỏi cái chết rồi, anh có thể kích nổ căn cơ tu luyện của mình, xem có thể nổ tung phòng ngự của hắn không?”
"Nếu như có thể. Hai chúng ta còn có hi vọng báo thù cho anh, nếu như không thể, ngược lại, anh dù sao đều là cái chết. Còn không thử xem đi."
Đảo Hoàng Long Chủ nghe vậy khóc không ra nước mắt. Thời khắc này, anh ta đang hối hận đến phát điên rồi.
Nếu anh ta sớm biết anh ta không thể báo thù được cho Huyền Chính trưởng lão, anh ta sẽ mặc kệ, thì cũng sẽ không rơi vào chỗ chết như vậy.
"Một triệu rưỡi năm tu luyện !”
Anh ta đau lòng hét lớn: " Tôi không cam tâm, không cam tâm bị hủy hoạt đi một triệu rưỡi năm tu luyện, từ nay về sau sẽ bị sụp đổ như vậy.”
“Hừ.”
Lâm Bá Thiên hừ một tiếng rồi nói: "Ngươi không cam lòng cũng vô dụng, ai cho phép ngươi coi Tôn thượng là địch, bây giờ ngươi coi như cam tâm cũng không có đủ thời gian cho ngươi làm nổ.”
Dứt lời, Lâm Bá Thiên quất ra yển nguyệt đao, khiến cho nội tạng của Đảo Hoàng Long Chủ đều bị kéo ra ngoài.
"A!"
Tiếng kêu của Đảo Hoàng Long Chủ thê lương thảm thiết.
"Đi chết đi!"
Anh ta nắm lấy dây trói tiên rồi kéo mạnh ra ngoài.
“Ùng ùng!”
Một cái bóng đen to lớn bỗng nhiên đập về phía Đảo Hoàng Long Chủ.
Đúng vào lúc này.
“Vù!”
Một luồng ánh sáng chín máu chiếu tới, đập vào bóng của nắm đấm và đánh tan bóng của nắm đấm.
“Hự.”
Lâm Bá Thiên nhướng mày, ánh mắt nhìn chăm chú vào vòng tròn tỏa ra ánh sáng chín màu thần kì.
"Đúng là pháp khí bảy tầng tối cao, là cao thủ!"
Nghĩ như vậy, anh ta bỗng nhiên xoay người nhìn, quả nhiên nhìn thấy một đạo sĩ cưỡi một con mai lộc, sắc mặt nghiêm nghị nhìn chằm chằm anh ta.