Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Giây phút này chỉ còn lại sự tĩnh lặng.

Mọi người trợn mắt há mồm, tất cả đều là cảm xúc khiếp sợ, kinh hãi nhìn về phía Diệp Thiên.

Chỉ còn tông chủ của bốn đại tiên tông mới có thể duy trì được vẻ bình tĩnh.

Bởi vì dưới sóng xung kích, chỉ còn bốn người bọn họ đứng im không nhúc nhích, còn lại hầu như bị đẩy lui vài bước, mấy chục bước, mấy trăm bước, thậm chí mấy ngàn bước.

"Này. . ."

Nhìn quét chung quanh, chỉ còn lại ít ỏi hơn trăm người, Khâu Thụy Đào, Lý Tu Nhiên cùng với hai vị tông chủ khác mới đầu còn có thể trấn tĩnh, cuối cùng thì không thể bình tĩnh được nữa.

Nhưng không phải sợ hãi, mà là phẫn nộ!

Đây đều là những nhân tài của tông môn bọn họ.

Trận giao chiến trước với Ám Dạ Thần Giáo đã xem như là tổn thất nghiêm trọng, đã chết hơn một trăm Chân tiên, mấy trăm nghìn Hóa Thần, giờ còn lại đều là nhân tài trong nhân tài.

Kết quả, chỉ một chiêu của Diệp Thiên gần như diệt sạch.

Có thể nói, từ giờ phút này, nhân tài trong bốn tiên tông lớn đã tổn thất một phần ba, cái giá phải trả đã thật nghiêm trọng.

Ngoài trừ Khâu Thụy Đào, ba vị tông chủ còn lại đều cực kì phẫn nộ và hối hận.

Sớm biết kết quả này, bọn họ sẽ không đến đây, cũng sẽ không phải trả giá đắt như vậy!

Nhưng việc đã đến nước này, bọn họ cũng biết hối hận đã muốn không còn kịp rồi. Điều quan trọng bây giờ là, từ tức giận biến thành động lực, giết Diệp Thiên, sau đó tiêu diệt chín kẻ đứng đầu ma giáo còn lại, sau đó đánh phá Huyền Băng Cung, hủy diệt Huyền Băng Cung trong tích tắc.

Chỉ có như vậy, họ mới có thể giương cao ngọn cờ chiến thắng, được đám người trong thiên hạ tôn trọng ngưỡng mộ.

Nếu từ bỏ, chật vật trở về, không nói đánh mất hết mặt mũi, còn làm cho chính đạo sợ hãi ma đạo, sùng kính ma đạo, từ đó càng nhiều thế lực chính đạo đâm đầu gia nhập ma đạo.

Như vậy đến lúc đó, cả chính đạo, cả bọn họ, đều bước đến bước hủy diệt rồi.

Nếu như sứ giả từ Tiêu Tinh Ban không đến cứu binh, như vậy hậu quả không thể lường trước được, cả Tiên Thổ sớm muộn gì cũng bị ma giáo thống trị, mà bọn họ cũng sẽ không có nhà để về, giống như chó nhà có tang, lưu lạc đến tinh vực khác.

Đây là kết cục bọn họ không thể nào đối mặt.

"Con mẹ nó!"

Lúc này, Khâu Thụy Đào không thèm kiêng dè thực lực của Diệp Thiên nữa, giận không thể chỉ tay vào Diệp Thiên mà mắng: "Diệp Bắc Minh, đồ khốn khiếp, giết nhiều tinh nhuệ của tông môn tôi như vậy, cậu cho là như vậy có thể dọa đến chúng tôi sao ?"

"Cậu lầm rồi. Cậu không dọa được chúng tôi đâu. Chỉ cần một chiêu có thể giết mấy vạn thần binh, chúng tôi cũng có khả năng đó!"

"Năm vạn năm trước, cậu ngủ với phu nhân của tôi. Năm vạn năm sau, cậu thay da đổi thịt quyến rũ phu nhân tôi, khiến tôi tức giận mà giết chết người tôi yêu thương nhất!"

"Hôm nay! Tôi muốn cậu chết! Tôi muốn cậu xuống Địa phủ chuộc tội cho phu nhân của tôi."

Nói đến đây, mạch máu trên người ông ta dâng trào, lúc này lửa giận toàn thân bộc phát, gầm lên: "Bây giờ chúng ta phải đoàn kết lại, cùng nhau đánh bại Diệp Minh Bắc, giết chết cậu ta khi còn trong trứng, nếu không về sau cậu ta khôi phục lại tu vi của Diệp Bắc Minh này trước, đến lúc đó cậu ta so với ác ma còn đáng sợ hơn, một ngụm nước miếng có thể phun chết chúng ta! "

"Từ từ!"

Lý Tu Nhiên đột nhiên giữ chặt Khâu Thụy Đào, nghi hoặc hỏi: "Ông nói cái gì? Cậu ta thật sự là Diệp Bắc Minh?"

"Cậu ta đã nói cậu ta là Diệp Bắc Minh, lúc trước cậu ta đã tới Kim Lăng thành câu dẫn phu nhân của tôi, lại cùng với tình cũ Tô Lạc Thiền của Diệp Bắc Minh ở Huyền Băng Cung, không phải Diệp Bắc Minh lại còn có thể là ai?" Khâu Thụy Đào căm tức nói.

Sau đó lại bổ sung một câu: "Phu nhân của các người năm đó tuy rằng chưa từng ngủ với Diệp Bắc Minh, nhưng các người năm đó không phải đều thèm nhỏ dãi Tô Lạc Thiền, còn thường xuyên phái người gửi thư tình cho Tô Lạc Thiền, đừng cho là tôi không biết."

"Sau lại truyền ra tin Tô Lạc Thiền cùng Diệp Bắc Minh yêu đương, thường xuyên chạy đến nơi Diệp Bắc Minh cách trăm vạn dặm hẹn hò, các người lúc đó tức giận thế nào tôi cũng biết."

"Cho nên, các người giờ phải nghe theo lời tôi, tiến đến đánh Diệp Bắc Minh, xả cơn hận mọi việc Diệp Bắc Minh đã gây ra cho các người."

Lời này vừa nói ra khỏi miệng, ba người Lý Tu Nhiên và hai vị tông chủ quay sang nhìn nhau.

Không tồi!

Bọn họ năm đó, ngay cả Khâu Thụy Đào đều thèm nhỏ dãi Tô Lạc Thiền, thường xuyên phái người gửi thư tình cho Tô Lạc Thiền, người khác không biết, nhưng trong lòng bọn họ đều hiểu rõ.

Nguyên nhân chính là như thế, mới không có chuyện cướp đoạt Tô Lạc Thiền, bởi vì ai đến cướp, có thể bị ba người còn lại liên thủ tấn công, bởi vậy đều cạnh tranh công bằng để giành Tô Lạc Thiền.

Chỉ tiếc, đều không làm cho Tô Lạc Thiền cảm động, không để cô ta tình nguyện làm Cung chủ phu nhân của bọn họ.

Chỉ là cuối cùng bị Diệp Bắc Minh đoạt mất, bọn họ vừa tức vừa giận, chỉ nghĩ đến Diệp Bắc Minh một ngụm nước miếng phun chết Hắc Phong lão yêu, tu vi khủng bố như này, chỉ có thể giận mà không dám nói gì, ngầm đập bàn đập ghế, ném đồ vậy này nọ, phát tiết nỗi giận trong lòng.

Sau đó Diệp Bắc Minh đi rồi, nghĩ đến Diệp Bắc Minh phong lưu như vậy, cô ta còn thường xuyên từ vạn dặm xa xôi chạy đến tìm anh, Tô Lạc Thiền chắc sớm bị anh làm qua rồi, thân thể đã không còn sạch sẽ.

Cho nên từ lúc đó đến năm vạn năm sau, bọn họ cũng không viết thư tình cho Tô Lạc Thiền nữa, đều coi như Tô Lạc Thiền năm đó chết rồi.

Đó cũng là lý do bọn họ quyết tâm tấn công Huyền Băng Cung, lý do bọn họ không tiếc đánh chết Tô Lạc Thiền, người phụ nữ bẩn thỉu như vậy, bọn họ cũng chẳng cần luyến tiếc làm gì.

Làm tông chủ, tôn nghiêm vẫn phải có.

"Vậy con mẹ nó sao vừa rồi ông lại không nói sớm, nếu ông sớm nói, chúng tôi đã sớm giết chết cậu ta, có thể cho cậu ta cơ hội độ kiếp thành công sao?" Tông chủ Kim Thánh Tông tức giận nói.

"Đúng vậy." Tông chủ Kim Đỉnh Tông cũng chất vấn nói: "Ông biết rõ cậu ta là Diệp Bắc Minh, vì sao không nói cho chúng tôi biết, lúc cậu ta độ kiếp, ông vì cái gì không ra tay giết chết cậu ta, mà lại muốn phong ấn cậu ta, ông rốt cuộc muốn làm cái gì?"

"Tôi tôi tôi. . . Tôi còn không phải muốn bắt sống, giết cậu ta mang về tế trời, chuộc lỗi cho phu nhân tôi, sợ nói ra thân phận của cậu ta, các người liền giết chết cậu ta, tôi không có máu câu ta để tế lễ cho phu nhân, ai biết bị các người quấy rối, các người không quấy rối thì tôi đã sớm bắt sống được cậu ta, rồi sẽ chết nhiều tinh nhuệ như vậy sao?"

"Mẹ nó ông nếu thẳng thắn nói ra, yêu cầu nho nhỏ thế này chúng tôi còn có thể đồng ý với ông. Nhưng ông lại lừa gạt, cuối cùng ông đếm xem hại chết bao nhiêu người rồi?" Lý Tu Nhiên tức giận nói.

Khâu Thụy Đào trả lời: "Các người lòng dạ nhỏ nhen, lúc tôi phong ấn Diệp Bắc Minh nói tôi là chỉ muốn trốn tránh khó nhọc, cuối cùng chỉ đứng xem cũng không đến giúp tôi, nếu tôi nói ra là ai, các người đã muốn giết chết cậu ta rồi, sẽ cho tôi thực hiện nguyện vọng này, đừng ở đây mà vuốt mông ngựa."

"Ông. . ."

" Được rồi được rồi."

Tông chủ Kim Thánh Tông ngắt lời hai người họ, nói: "Mọi việc đã xảy ra rồi, không cần cãi nhau nữa, trước tiên phải liên thủ lại đối phó với Diệp Bắc Minh đã, sau đó hai người vẫn không phục thì lại đánh nhau một trận, lúc đó tôi phân xử cho các người."

Lúc này hai người mới ngậm miệng lại.

Diệp Thiên tưởng mọi chuyện chỉ là mơ. Bây giờ anh thực sự vừa trở thành Chân tiên, toàn thân đều cứng ngắc, không thể ngay lập tức thích ứng được pháp thân cao như vậy, ra một đòn đúng lúc cho anh hoạt động gân cốt, cơ hội thích ứng pháp thân, nếu không lúc phát huy tu vi sẽ có ảnh hưởng.

Lúc này, Kim Thánh Tông thấy Khâu Thụy Đào và Lý Tu Nhiên không còn cãi nhau nữa, liền quát một tiếng: "Tất cả mọi người có mặt ở đây, sử dụng toàn lực, giết chết Diệp Bắc Minh!"

Dứt lời. Hơn một trăm vị Chân tiên, hoặc phi kiếm, hoặc dùng pháp bảo, hoặc dùng thân, hoặc dùng tiên pháp. . . Hơn một trăm sợi năng lượng xé nát hư không, gào thét phi đến bao vây lấy Diệp Thiên.

Khâu Thụy Đào tụ ra một khối sấm sét đáng sợ, lớn như một ngọn núi, lớn tiếng quát: " Diệp Bắc Minh! Chiêu này là sau khi phu nhân tôi ngủ với cậu sau đó dạy tôi, hôm nay tôi dùng chiêu này giết chết cậu."

Dứt lời, ông ta đẩy khối sấm sét ra ngoài, trông giống như một tiểu hành tinh tiến đến tấn công Diệp Thiên.

"Phu nhân ông trọng tình trọng nghĩa, giúp tôi tìm Kim Ô huyết, ông lại giết chết bà ấy, hôm nay tôi phải làm thịt ông, báo thù cho bà ấy."

Diệp Thiên lạnh giọng nói xong, triệu hồi Hắc Liên Đoạt Mệnh.

Hiện tại anh có thể hoàn toàn khống chế Hắc Liên Đoạt Mệnh.

Chỉ thấy Hắc Liên Đoạt Mệnh kia, cánh hoa một bên hướng Diệp Thiên, bên đối diện hướng về hơn một trăm vị Chân tiên, bỗng nhiên biến lớn hơn một trăm lần, màu đen bao phủ, ngăn cách giữa Diệp Trần và hơn một trăm vị Chân tiên.

Hơn nữa, đài sen còn hiện lên hơn hàng nghìn lỗ nhỏ, bắn ra hàng nghìn tia sáng màu vàng, giây phút đó bùng nổ toàn bộ năng lượng, đánh ra bốn phía.

Nhưng vẫn có một số pháp bảo và thần binh có phẩm cấp và cấp bậc cao, mang trong nó năng lượng đánh vào đế sen.

Giống như khối sấm sét của Khâu Thụy Đào tuy bị ngàn vạn tia sáng vàng cam xỏ xuyên qua vẫn có thể đánh vào đế của Hắc Liên.

Hắc Liên bị đánh trúng lùi về phía Diệp Thiên.

"Hừ, chút tài mọn!"

Diệp Thiên khinh thường hừ lạnh, một chưởng ấn vào trong tim của Hắc Liên, ngăn cản Hắc Liên bay ngược trở lại, hơn nữa khi anh thêm sức mạnh vào tiên pháp, tia sáng vàng cam càng mãnh liệt, nó xuyên thủng hơn mười pháp khí linh phẩm, hai chiếc pháp bảo thần binh, sau đó bắn nhanh đến hơn trăm Chân tiên ở phía đối diện, căn bản không để cho bọn họ cơ hội tránh né.

Bùm bùm bùm bùm bùm!!!

Hàng vạn tiếng nổ liên tiếp nhau như tiếng pháo vang lên.

Pháp bảo phòng ngự trên người một vị Chân tiên sau khi đụng vào ánh sáng vàng cam liền lập tức nổ mạnh, ánh sáng vàng cam lúc xuyên qua giống như que sắt nóng đâm vào nhựa, chỉ để lại máu thịt bầy nhầy.

"A!!!"

Tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang giữa đất trời.

Có người chịu không được đau đớn, dựng cả người lên, cuối cùng vì ánh sáng vàng cam dày đặc xỏ xuyên cơ thể bọn họ, xé thành mì sợi, thịt nát xương tan, thân thể và thần hồn đều tan nát, trực tiếp bị giết chết!

Chỉ có năm, sáu tu sĩ ở cảnh giới Hợp đạo. Mang trên người hai bộ pháp bảo phòng ngự tiên phẩm, pháp bảo không bị đánh nát, thêm vào đó bọn họ phóng ra cương khí hộ thể, hợp thành một thể với pháp bảo phòng ngự, tạo thành một lồng bảo vệ phòng ngự chắc chắn cho bọn họ mới có thể không bị ánh sáng xuyên qua.

"Không được nhúc nhích! Không được nhúc nhích!"

Nhìn thấy những người vì muốn chạy trốn, đều bị tan xác. Đám người Khâu Thụy Đào cùng Lý Tu Nhiên hét lên.

Rất nhanh mọi người không động đậy nữa, nhưng tiếng kêu thảm thiết vẫn liên tục không ngừng.

"Chúng ta xếp thành một hàng, đứng trước bảo vệ bọn họ, cản trở ánh sáng cho bọn họ, rồi giúp bọn họ trốn xuống dưới, sau đó cùng trốn đi." Tông chủ Kim Thánh Tông nói.

"Được."

Sáu người lập tức chạy đến trước mặt vài Chân tiên, xếp thành một hàng. Ánh sáng vàng cam bị bọn họ ngăn trở, Chân tiên phía sau bọn họ đã không bị ánh sáng xuyên thủng, lúc này thu hồi pháp thân nhằm thu hẹp diện tích bị công kích, đồng thời di chuyển phía sau sáu vị Chân tiên cấp đỉnh.

Rất nhanh, ngoại trừ sáu vị Chân tiên cấp đỉnh vẫn ở trạng thái Pháp thân, hơn trăm Chân tiên đã thu hồi pháp thân, đi theo sáu người xuống đất.

Đúng lúc này, Diệp Thiên thay đổi hướng của Hắc Liên Đoạt Mệnh, đế hướng trên mặt đất, áp trên đỉnh đầu bọn họ.

"A!!!"

Tiếng kêu thảm thiết lại vang lên.

Hơn một trăm Chân tiên lại bị ánh sáng xuyên qua thân thể.

Hơn nữa, Cửu Chuyển Huyền Băng Liên bắt đầu chuyển động.

Hàng ngàn ánh sáng vàng cam lập tức ngưng tụ thành hình sợi dây gai, đánh hơn hai phần ba Chân tiên biến thành vũng máu, còn lại một phần ba Chân tiên, bởi vì được đám người Khâm Thụy Đào bảo vệ đúng lúc, lặn vào trong tầng băng hơn mấy chục vạn thước mới tránh thoát một kiếp.

“Anh em ma giáo, bốn năm ngươi rơi xuống tầng băng, đều bị thương nghiêm trọng, các người đi xuống giết bọn họ, có thể giết được bao nhiêu thì giết." Diệp Thiên nhìn về phía đám người Tam trưởng lão Ma giáo đang đứng ngây ra đấy, nói.

"Hả..."

Tam trưởng lão cùng chín người lúc này mới quay người lại, gật đầu lia lịa, lập tức bước xuống, đâm vào trong băng, phi thẳng vào trong biển tối, đuổi theo đám Chân tiên muốn chạy trốn.

"Diệp Bắc Minh! Cậu tội nghiệt ngập trời! Giết chết bảy tám mươi vị Chân tiên, cậu quả thực tội đáng chết vạn lần! Tội đáng chết vạn lần!!!"

Đám người Khâu Thụy Đào giận không thể rít gào, hận không thể nghiền xương Diệp Thiên thành tro, cảm thấy như vậy cũng không đủ để giải hận!

"Tôi vốn là người tốt, đều là các người ép tôi làm vậy, bảy tám mươi Chân tiên tính cái gì, đám Chân tiên mà Diệp Bắc Minh tôi giết, tính từ đầu đến cuối đều có thể lấp kín mười giới Tiên Thổ, tôi cũng không ngại thêm vài người nữa."

Dứt lời, anh triệu hồi ra cửu chuyển nhiếp hồn linh, ném vào trong không trung, Cửu Chuyển Nhiếp Hồn Linh tự động rung lên, tiếng chuông lập tức vang lên, xuyên thấu tầng phòng ngự của bọn họ, tiến vào tai bọn họ.

"A!!! Chịu không nổi!!!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!