Chỉ trong nháy mắt, ở trong Thiên Đế Tông, ngoại trừ Diệp Thiên và sư tổ Huyền Thanh, còn có nhóm người Đóa Đóa bọn họ, không còn một người nào sống sót.
Toàn bộ đều bị ma khí giết chết dưới sự giận dữ của một ma đầu.
Vốn dĩ Diệp Thiên muốn giữ lại hoàng tử của Thiên Đế Tông để cho con trai của anh tự tay trút giận, thế nhưng bây giờ anh đã trở thành tà ma, không còn biết đến những điều kia nữa, trực tiếp khiến cho anh ta biến thành một vũng máu ở dưới vòng xoáy ma khí của anh, ngay cả thần hồn cũng đã bị đánh tan.
“Đây đây đây……”
Sư tổ Huyền Thanh trở nên sửng sốt, nhìn ở xung quanh, vốn dĩ vẫn còn không ít đệ tử ở cảnh giới Nguyên Anh, vào thời khắc này đã không còn một người nào, tất cả đều bị biến thành một vũng máu, ông ta nhìn đến đôi mắt của ông ta cũng sắp nổ tung, đôi môi run rẩy mà nói ra vài chữ một cách bất lực:
“Thiên Đế Tông, toàn bộ đội quân đều đã bị tiêu diệt rồi!”
Ông ta thật sự không dám chấp nhận sự thật này.
“Ôi trời ạ! Thật quá khủng khiếp rồi! Thật sự quá khủng khiếp rồi!”
Vào lúc này, toàn thành đều rơi vào khủng hoảng, mấy tỷ người đều bị dọa sợ đến vỡ cả mật gan.
Anh còn chưa tấn công, chỉ ra tay một cách nhẹ nhàng là đã có xác phơi đầy đường, nếu như trở nên hung tợn lên, chẳng phải cả tòa thành này sẽ trở thành một ngôi mộ sao?
Nghĩ đến đây, rất nhiều tu sĩ đều cảm thấy kinh sợ mà hét lên.
“Chạy đi! Mọi người mau chạy đi! Diệp Bắc Minh đã thành tà ma rồi! Không chạy nữa là chết chắc đấy!”
“Ôi trời ạ! Quá đáng sợ rồi! Mau chóng chạy càng xa càng tốt! Nếu như sư tổ Huyền Thanh không đánh lại được, vậy thì chúng ta phải chết chung đấy!”
“Cái gọi là đạo cao một thước, ma cao một trượng, lỡ như sư tổ Huyền Thanh không đánh lại được, tà mà không hề có tình người đâu, chắc chắn sẽ giết chết tất cả chúng ta đấy!”
“.…..”
Những tu sĩ này vừa là hét, vừa vội vàng tháo chạy.
Hơn chín mươi phần trăm người ở trong thành, đều vội vàng mà chạy trốn, không người nào dám ở lại thêm một giây nào nữa.
Thế nhưng vẫn có một số tu sĩ không sợ chết, đang nhìn xem ở phía xa, lúc này chính là lúc kịch tính nhất, một khi cuộc chiến lớn giữa tiên và ma bắt đầu, thì khi chưa nhìn thấy kết quả, bọn hắn có chết cũng không thể bỏ qua.
Nhóm người Ngô Cẩm Trình chính là một trong những người không sợ chết kia.
Vào ngay lúc này, bọn hắn đã cách xa Thông Thiên Lầu, ở trên không trung cách xa vài chục ngàn mét quan sát, làm như vậy có thể làm giảm đi một số nguy hiểm.
“Không ngờ được, thật sự không thể ngờ được, vậy mà Diệp Bắc Minh đã trở thành tà ma rồi, cũng không biết sau khi cậu ta trở thành tà ma có thể đánh thắng sư tổ Huyền Thanh không.”
Cửu trưởng lão nói.
“Chỉ mong không thể đánh thắng.”
Ngô Cẩm Trình nơm nớp lo sợ mà nói: “Tà ma không hề có tình người đâu, những nơi đã đi qua đều thành mảnh đất khô cằn, nếu như sư tổ Huyền Thanh chiến thắng, những người của Bắc Hàn vẫn còn nơi để sinh sống, nếu như Diệp Bắc Minh thắng, thì đối với Bắc Hàn mà nói, đó chính là một thảm họa khủng khiếp, đến lúc đó không biết sẽ có bao nhiêu sinh mạng phải chết thảm trong vũng bùn lầy đen tối, thậm chí ngay cả An Kỳ, cũng sẽ chết dưới bàn tay tà ma của cậu ta.”
Cửu trưởng lão nghe thấy vậy liền run lên một cái, liền gật đầu như giã tỏi mà nói: “Hoàng tử đã nói như vậy, thật sự không thể hy vọng Diệp Bắc Minh chiến thắng, nếu như cậu ta thắng, vậy thì Bắc Hàn sẽ có thể bị phá hủy.:
Nói đến đây, ông ta liền ngẩng đầu nhìn lên trời và cầu nguyện: “Chỉ mong sau khi Diệp Bắc Minh giết chết sư tổ Huyền Thanh, liền bị sức mạnh khủng khiếp hơn của ông trời hủy diệt, đây mới là kết quả tốt nhất!”
“Diệp Bắc Minh!”
Vào lúc này, sư tổ Huyền Thanh gào thét lên một tiếng, nói một cách chính trực lẫm liệt: “Từ xưa đến nay tà đều không thắng chính, cậu đã trở thành tà ma thì sao chứ, bản tiên vẫn có thể thay trời hành đạo, diệt trừ cậu ra khỏi thế giới này!”
Nói xong, ông ta liền triệu hồi Tiên Khấp Kiếm, ngẩng đầu và chém về phía Diệp Thiên.
Diệp Thiên chỉ đứng ở nơi đó, vững vàng như núi, đôi mắt nhìn chằm chằm vào sư tổ Huyền Thanh.
Anh đã quên mất mối căm thù khi nãy, ở trong mắt của anh, sư tổ Huyền Thanh cũng giống với hàng tỷ sinh mệnh kia, thuận theo thì sống, nghịch lại thì chết.
Ngay tại thời điểm này, anh đã hoàn toàn biến thành tà mà, một ít máu của Đóa Đóa, vốn dĩ không thể áp chế lệ khí của Thần Ma Đan, vì vậy sau khi nuốt Thần Ma Đan vào, lệ khí đã hoàn toàn nuốt chửng thần trí của anh, khiến cho anh đã hoàn toàn mất đi tính người, hoàn toàn trở thành một ma đầu.
Thậm chí anh đã không thể nhận ra bản thân anh là ai nữa.
Trong mắt của anh, hoặc là khuất phục, hoặc là chết.
Sư tổ Huyền Thanh cầm kiếm đâm anh, làm sao có thể không thu hút sự chú ý của anh chứ?”
Keng!
Một âm thanh vang lên một cách rõ ràng.
Hiển nhiên là sư tổ Huyền Thanh đã chém một kiếm lên đầu của Diệp Thiên.
Kết quả Diệp Thiên không hề có chuyện gì, sư tổ Huyền Thanh lại bị chấn động gan bàn tay trở nên đau đớn.
“Thật lợi hại!”
Thân thể sư tổ Huyền Thanh run lên một cái, khi nhìn lại Diệp Thiên, trong ánh mắt đều là nét kinh ngạc, bàng hoàng, chấn động, kinh hãi và nhiều cảm xúc phức tạp khác.
Phải biết rằng, ông ta gần như đã dùng hết sức lực để chém ra một kiếm này.
Thế nhưng, vậy mà ngay cả da đầu của anh cũng không thể chém đứt.
Diệp Bắc Minh sau khi trở thành tà mà, cũng quá khủng khiếp rồi!
“Ông dám chém bản tọa ư?”
Diệp Thiên híp mắt lại, nói với giọng điệu cực kỳ lạnh nhạt.
Ừng ực!
Sư tổ Huyền Thanh nuốt một ngụm nước bọt xuống, trong lòng cũng hiện lên một tia sợ hãi.
Ông ta mới nhận ra rằng, lần này phiền phức rối
Đây không phải là một con ma đầu bình thường, mà chính là một Thiên Địa Chân Ma!
Có hai loại tà mà.
Một loại chính là loại đã hoàn toàn mất đi tính người, xem cả thế giới là kẻ thù, được gọi là Thiên Địa Chân Ma.
Một loại khác chính là tà ma tu luyện ma đạo, loại tà ma này có lý trí, chỉ là phương pháp tu luyện của bọn họ nghịch với ý trời, vì để gia tăng sức mạnh mà không tiếc lấy mạng người để làm tài nguyên tu luyện, đều bị chính đạo khinh thường, bị gọi là tà mà, thế nhưng loại tà mà này vẫn còn một ít tính người, ngoại trừ hành động một cách cực đoan ra, cũng không hề khác với người bình thường.
Thế nhưng trong hai loại tà mà này, Thiên Địa Chân Ma mới là loại đáng sợ nhất.
Khi trở thành Thiên Địa Chân Ma, có thể dẫn đến sự trừng phạt uy nghiêm của trời đất, tia sấm khi nãy, chính là sự trừng phạt của ông trời dành cho Diệp Thiên khi anh trở thành Thiên Địa Chân Ma.
Đừng nên xem thường tia sấm kia, sức mạnh của tia sấm còn khủng khiếp hơn tổng số tám mươi mốt tia sấm của Chân Tiên Lôi Kiếp.
Diệp Thiên không hề chết dưới tia sấm kia, liền đã trở thành Thiên Địa Chân Ma, có thể sống cùng với đất trời.
Thế nhưng Diệp Thiên mới chỉ là Thiên Địa Chân Ma cấp thấp, cùng một cảnh giới với Hợp Đạo Chân Tiên, thế nhưng đạo cao một thước ma cao một trường, khi ở cùng một cảnh giới, tà mà lại có phần thắng lớn hơn.
Đây chính là những hiểu biết mà sư tổ Huyền Thanh có được từ lục đại Tử Tiêu.
Chính vì vậy, ông ta mới nhận ra rằng ông ta đang gặp rắc rối rồi.
Bởi vì ông ta chính là Chân Tiên cấp thấp mới vào cảnh giới Hợp Đạo, cho dù Diệp Thiên là Thiên Đại Chân Ma cấp thấp mới vào cấp thứ nhất, thế nhưng sức mạnh của anh cũng cao hơn ông ta.
“Bản tọa hỏi ông, không nghe thấy sao?”
Diệp Thiên hỏi với giọng điệu lạnh lùng.
Sư tổ Huyền Thanh còn chưa kịp mở miệng, Đóa Đóa đã hét lên nói: “Ba, là do ông ta hại ba thành như vậy, hãy giết chết ông ta, Đóa Đóa đưa ba về nhà.”
Diệp Thiên nghe thấy vậy, liền nghiêng đầu nhìn qua, không hề nói một lời nào, trực tiếp ngưng tụ một làn khí đen và đánh về phía đó.
May mà Đóa Đóa được hào quang bảo vệ, ngay khi làn khí đen chạm vào hào quang, liền bị hào quang phá vỡ.
“Hả?”
Diệp Thiên cau mày lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Đóa Đóa.
Đóa Đóa bị nhìn đến đổ mồ hôi lạnh.
Nhìn thấy vậy, sư tổ Huyền Thanh đã nhận ra rằng cơ hội đã đến rồi.
“Đời người có thể có được bao nhiêu lần rút lui, lần này không rút khi nào sẽ rút?”
Khi vừa nghĩ đến điều này, ông ta ngay lập tức nhấc kiếm lên, tùy tiện chọn một hướng để nhanh chóng bay đi.
“Còn chưa trả lời bản tọa đã muốn chạy sao, ông chết chắc rồi!”
Ánh mắt của Diệp Thiên rời khỏi người Đóa Đóa, phóng tầm mắt về phía sư tổ Huyền Thanh đang bỏ chạy, hai luồng ánh sáng đỏ bắn ra từ trong đôi mắt của anh với tốc độ ánh sáng, ngay lập tức bắn vào sau lưng của sư tổ Huyền Thanh, xuyên qua trước ngực của ông ta.
“A!!!”
“Đáng sợ! Quá đáng sợ rồi!”
Trong lòng ông ta cảm thấy cực kỳ hoảng sợ, không hề dám dùng lại một giây nào, ông ta cũng không quan tâm đến vết thương ở trước ngực nữa mà tiếp tục nhanh chóng chạy về phía trước.
“Đừng hòng chạy được!”
Diệp Thiên hét lớn một tiếng, biến thành một làn khí đen và đuổi theo ông ta.
“Lão Kim, khi ba tôi trở thành ma đầu, thật sự không hề nhận ra tôi sao, ba muốn giết chết chúng ta sao?” Đóa Đóa hỏi với đôi mắt đỏ ửng, thật sự không dám tin rằng người ba yêu thương cô ấy nhất, sẽ ra tay với cô ấy, khiến cho cô ấy cảm thấy rất đau lòng rất buồn bảo.
“Đại công chúa, tôn thượng đã trở thành Thiên Địa Chân Ma rồi, không hề có bất cứ cảm xúc nào nữa, coi trời bằng vung, thuận theo thì sống nghịch lại thì chết, ngài ấy đã không còn là người ba trong lòng của người nữa.” Thú Kim Lân mắt xanh nói.
“Vậy chúng ta đều phục tùng ba tôi, ba có giết chết chúng ta không?” Đóa Đóa hỏi.
“Không.” Thú Kim Lân mắt xanh nói: “Thế nhưng làm như vậy, người sẽ trở thành nô lệ của ngài ấy, ngài ấy muốn người làm chuyện gì, người phải làm chuyện đó, người mãi mãi cũng không thể muốn ôm lấy ngài ấy thì có thể ôm, muốn làm nũng với ngài ấy thì có thể làm nũng giống như khi trước nữa, kể cả mẹ của người, anh trai của người, tất cả những người thân của người, cũng không thể làm bất cứ điều gì chống lại ngài ấy, nếu không chỉ cần một cái chớp mắt của ngài ấy, liền trực tiếp bị giết chết, người ba như vậy, người vẫn dám muốn có được sao? Nếu như đưa ngài ấy về nhà, chỉ cần làm sai một chút, thì người thân của người sẽ bị ngài ấy giết sạch.”
“Vậy phải làm sao đây, lão Kim?” Đóa Đóa vừa khóc vừa hỏi.
“Lúc trước khi tôn thượng chưa trở thành tà ma đã từng nói, bảo người kết liễu ngài ấy, người vẫn nên làm theo những gì mà ngài ấy nói thôi, như vậy ngài ấy có thể chết sớm đầu thai sớm, cũng có thể quay về bên cạnh người với gương mặt mới sớm hơn, tiếp tục yêu thương người, nếu không bây giờ chúng ta phải quay về Địa Cầu, không biết phải đợi đến mấy ngàn năm, hoặc là mấy chục ngàn năm, ngài ấy mới có thể bị một tu sĩ lợi hại hơn ngài ấy giết chết, vậy thì người phải đợi đến mấy ngàn năm, thậm chí đến mấy chục ngàn năm, mới có thể đợi được người ba ở trong lòng của người trở lại.” Thú Kim Lân mắt xanh nói.
“Tôi không thể làm được, tôi thật sự không thể xuống tay được!”
Đóa Đóa cảm thấy vô cùng bi thương mà khóc lên: “Người kia chính là ba của tôi đấy, làm sao tôi có thể giết ba được chứ? Tôi không muốn mất đi ba, Thú Kim Lân mắt xanh, ông còn cách nào khác, khiến cho người ba kia quay trở lại hay không?”
Thú Kim Lân mắt xanh im lặng suy nghĩ một lúc lâu, nói: “Có thì có, chỉ là……”
“Chỉ là sao?” Đóa Đóa hỏi.
“Vẫn là thôi đi.” Thú Kim Lân mắt xanh lắc đầu nói: “Nếu như làm như vậy, khi tôn thượng tỉnh lại, sẽ rút gân lột da tôi đấy.”
“Ông hãy nói cho tôi biết! Lão Kim, ông nói cho tôi biết đi!”
Đóa Đóa cố gắng cầu xin.
“Tôi không thể nói cho người được, đừng làm khó tôi nữa, thưa đại công chúa.”
“Ông nói! Ông nói đi! Nếu như ông không nói, tôi sẽ không cho ông trốn ở trong kết giới nữa, để cho ba giết chết ông.” Đóa Đóa đe dọa nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!