“Vợ à, em không sao chứ?”
Diệp Thiên nắm lấy tay Tần Liên Tâm và hỏi.
Tần Liên Tâm lắc đầu và nói: “Vừa nãy bỗng nhiên dọa em một cái, thật không ngờ người của Tiên Giới so với người quyền quý chúng ta lại là cái loại như vậy.”
“Haha!”
Thiên Hà Kiếm Tiên cười nói: “Phu nhân à, thật ra bản chất của con người đều là như vậy, chỉ là người của Long tộc có địa vị thấp ở Thiên Hoang cho nên khi người đàn ông ở Thiên Hoang nhìn người đẹp của Long tộc bản tính của họ sẽ càng thêm suồng sã và không kiêng nể gì cả.”
“Nói cách khác nếu cô không đến từ Long tộc thì bọn họ sẽ bớt phóng túng rất nhiều, có điều cô lại là người của Long tộc nên bọn họ nghĩ rằng cô dễ bắt nạt cho nên mới láo xược như vậy.”
“Theo tôi thấy cô không nên ngăn cản chủ tử, lúc cần ra tay thì nên ra tay bởi vì trong mắt bọn họ người của Long tộc không có tôn nghiêm, nếu cô càng cúi đầu thì bọn họ sẽ càng lấn tới, vậy nên chỉ có thể đánh gục bọn họ. Có như vậy bọn họ mới sợ hãi, nếu không họ sẽ vẫn nghĩ rằng cô là người dễ bị bắt nạt.”
Nghe vậy Tần Liên Tâm liền cong môi lên cười: “Tôi chỉ là hy vọng sẽ bớt đi một chút rắc rối, ai biết rằng tôi càng sợ thì lại càng gặp rắc rối, sớm biết như vậy thì tôi đã không ngăn cản chồng tôi.”
Diệp Thiên mỉm cười rồi hôn lên tay Tần Liên Tâm và nói: “Từ bây giờ trở đi kẻ nào mà dám ngấp nghé em và Thần Diệp Hy lại còn dám nói năng lỗ mãng thì anh nhất định sẽ trừng trị nghiêm khắc kẻ đó.”
“Ừm!”
Tần Liên Tâm gật đầu lia lịa.
Thông qua sự việc này cô đã hiểu rằng một số việc, một số người cần phải được giải quyết bằng vũ lực, nếu không cho dù cúi đầu đến đâu thì vấn đề cũng không thể giải quyết được.
“Ôi mẹ ơi, thật là ghen tỵ quá đi!”
Nhìn thấy bộ dạng đáng yêu của Tần Liên Tâm, Diệp Thiên hôn lên tay cô, cô cũng không phản kháng chút nào, khiến những người có mặt ghen tị đến phụt máu.
Đặc biệt là tên đứng đầu, phổi của anh ta như muốn nổ tung lên.
Người làm ở Thiên Hoang và lại còn là người của nhà họ Trương, ngày ngày được đi theo sau cậu chủ Trương, loại công việc như vậy cho nên có nhiều phụ nữ ở Thiên Hoang đều muốn chủ động đi theo.
Nhưng khi tên người hầu đó muốn hôn tay cô thì cô đã kháng cự lại và anh ta còn bị Bạch Hổ cắn đứt tay còn một người Long tộc thấp kém hôn tay thì cô không phản kháng lại, bộ dạng còn rất thoải mái.
Đúng là đồ tiện nhân bị mù của Long tộc!
Càng nghĩ càng bực, anh ta liền tức giận nói với Diệp Thiên: “Lát nữa cậu chủ của tôi ra sẽ đánh chết con quái thú tinh phẩm này rồi anh hãy đứng mà xem tôi chơi đùa hai người vợ của anh như thế nào!”
“Đi chết đi!”
Diệp Thiên tức giận mà hét lên: “Bạch Hổ, dẫm trứng của anh ta cho tôi!”
“Gàooo!”
Bạch Hổ gầm lên rồi lập tức vọt lên phía trước và lao thẳng vào tên đứng đầu với tốc độ cực mạnh.
“Ôi mẹ ơi!”
Sắc mặt tên đứng đầu thay đổi rõ rệt, anh ta quay người lại để thoát thân nhưng vẫn bị Bạch Hổ bắt được và vật xuống đất.
“Đừng mà!”
Anh ta vô cùng hoảng sợ, hai chân vắt chéo nhau thật chặt.
Khi chân của Bạch Hổ chuẩn bị dẫm lên thì có một giọng nói nổ vang như sấm.
“Con vật xấu xa kia! Mau buông tay ra!”
Bạch Hổ giật mình, lập tức nhìn sang thấy một người trẻ tuổi dẫn theo một người hầu già đi tới.
“Cậu chủ Trương đến rồi!”
Tất cả những người quen biết Trương Hạo Văn đều kêu lên và hiện trường bắt đầu trở nên náo nhiệt.
Ai cũng nghĩ rằng con Bạch Hổ này sẽ gặp tai họa và người Long tộc kia cũng xong đời rồi!
“Cậu chủ! Cuối cùng anh cũng đến rồi! Mau cứu tôi với! Con quái thú tinh phẩm này muốn dẫm trứng của tôi! Tôi không muốn đánh mất trứng!” Tên đứng đầu kêu lên.
Trương Hạo Văn nghe vậy liền hét lên: “Con quái vật xấu xa kia, ngươi không nghe thấy bổn thiếu nói buông anh ta ra sao?” Bạch Hổ do dự.
Bởi vì nó phát hiện ra một luồng tà khí rất mạnh trên người của người hầu già đó, đây là luồng tà khí mà phải giết chết ít nhất được cả nghìn quái vật mới có được, vì vậy nó cảm thấy có phần khiếp sợ.
Đúng lúc này thì Diệp Thiên nói: “Giẫm lên trứng của anh ta rồi trở về!”
“Mày dám!”
Trương Hạo Văn hét lên.
Không ngờ sau khi anh nói vậy thì Bạch Hổ liền hung hăng dẫm lên.
Ầm!
Có một tiếng nổ lớn.
Tiếp theo đó.
Gào thét lên!
Tên cầm đầu ôm lấy chỗ hiểm rồi kêu lên một cách đau đớn.
“Chết tiệt!”
Hai chân Trương Hạo Văn căng cứng, chỉ cảm thấy da đầu ngứa ran.
Rất nhanh sau đó anh ta nổi giận đùng đùng nói: “Người của Long tộc lại dám dựa vào một con quái thú tinh phẩm mà dám khiêu chiến với bổn thiếu, đúng là chán sống rồi!”
Nói đến đây anh ta liền hét lên: “Lão Miêu, hãy giết chết con Bạch Hổ này cho bổn thiếu rồi lấy yêu đan tinh phẩm của nó cho tôi!”
“Vâng thưa cậu chủ!”
Lão Miêu nhếch mép cười, lúc ông ta nhìn Bạch Hổ gương mặt trông rất phấn khích giống như nhìn thấy mỹ nhân không mặc quần áo vậy.
Quanh năm ông ta đều ở nhà họ Trương và giúp nhà họ Trương săn quái thú, số lượng quái thú chết trong tay ông ta nhiều đến mấy chục vạn nhưng quái thú tinh phẩm thì bị ông ta giết không nhiều bởi vậy lúc nhìn thấy quái thú tinh phẩm chất lượng tốt như thế này, ông ta liền rất phấn khích.
Vì vậy ông ta liền giơ một tay lên và triệu hồi thần binh tinh nhuệ từ cái nĩa.
Bạch Hổ nhìn thấy vậy liền sợ hãi đến mức biến thành một con mèo con và lao vào vòng tay của Đóa Đóa, cả người phát run lên.
Ngay đến cả Bạch Hổ trong tay của Tần Liên Tâm và tiểu hồ ly trông tay Thần Diệp Hy cũng co rúm lại khi nhìn thấy chiếc nĩa xuất hiện, toàn thân chúng cũng đều phát run lên.
Bởi vì tà khí trên cái nĩa này còn mạnh hơn gấp trăm lần tà khí trên người Lão Miêu!
Đúng như người ta nói vỏ quýt dày có móng tay nhọn mặc dù sức mạnh của Bạch Hổ không sợ Lão Miêu nhưng tà khí trên cái nĩa chính là kẻ thù của chúng, ngửi thấy mùi tà khí nồng nặc như vậy hai chân chúng liền run rẩy thì làm sao mà dám phân cao thấp với Lão Miêu?
“Ha ha ha!”
Nhìn thấy Bạch Hổ sợ hãi mà biến thành một con mèo, mọi người xung quanh đều cảm thấy khôi hài liền không nhịn được mà bật cười lên.
“Nhà họ Trương không hổ danh là gia đình kinh doanh yêu đan, đã giết vô số quái vật mà không cần phải động tay, nó khiến quái thú tinh phẩm phải bị dọa đến khiếp sợ!”
“Nếu không có sự bảo vệ của những quái thú tinh phẩm thì người Long tộc cũng chỉ là rác rưởi có thể tùy tiện xử lí.”
“Cũng không biết là cậu chủ Trương đã nhìn thấy hai người đẹp kia chưa, nếu có được hai người đẹp đó thì thật là tuyệt!” Nhiều người bắt đầu bàn tán.
“Cậu chủ Trương, hai người phụ nữ Long tộc thật sự rất tuyệt vời!”
Lúc này Tiết Phi Vũ đi đến bên cạnh Trương Hạo Văn và dùng ánh mắt đầy thèm thuồng nhìn Tần Liên Tâm và Thần Diệp Hy.
Ánh mắt của Trương Hạo Vũ đang nhìn Bạch Hổ liền nhận ra điều này.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên!
Ừng ực!
Anh ta không nhịn được mà nuốt nước bọt, thật là đẹp quá đi!
“Cậu chủ Trương thấy thế nào.” Tiết Phi Vũ cười hỏi.
“Không tồi.”
Trương Hạo Văn gật đầu, tỏ vẻ hài lòng và nói: “Cả hai đều là thượng phẩm.
Cậu chủ Tiết thích ai thì cứ chọn trước, chúng ta mỗi người một cô.”
“Vậy tôi chọn... người này đi.”
Tiết Phi Vũ chỉ vào Tần Liên Tâm và cười nói: “Người này đã bị khai phá nghiêm trọng hơn còn người vừa mới khai phá là của cậu chủ Trương.”
“Ha ha ha!”
Trương Hạo Văn vừa nghe đã cười lớn: “Cậu chủ Tiết thật là nhìn xa trông rộng, không hổ danh là công tử số một ở Giang Lăng Thành, chỉ cần nhìn sơ qua đã biết, tôi phục anh luôn!”
Nói xong Trương Hạo Văn liền khoanh tay vào.
Nhưng Tần Liên Tâm thì đang rất tức giận!
“Đúng là đồ không bằng cầm thú!”
Cô tức giận chửi bới, lồng ngực run lên vì tức giận, bị khai phá nghiêm trọng hơn là có ý gì hả, quá đả kích rồi!
Tiết Phi Vũ cũng không tức giận, anh ta còn cong môi lên cười nói: “Một lát nữa làm cùng tôi thì cô sẽ biết tôi càng trở nên cầm thú như thế nào.” “Anh... anh...”
Phổi của Tần Liên Tâm như muốn nổ tung.
“Mẹ kiếp!”
Lúc này Diệp Thiên liền đập bàn một cái rồi một tay ôm lấy Tần Liên Tâm đang tức giận còn một tay chỉ vào Tiết Phi Vũ và hét lên: “Lão Lý, bóp nát cả trứng của tên chết tiệt kia cho tôi!”
“Vâng thưa chủ tử!”
Thiên Hà Kiếm Tiên cho một miếng thịt vào miệng sau đó mới bỏ đũa xuống và đứng dậy đi ra khỏi vị trí.
“Vợ đừng tức giận, mỗi lần của em anh đều cảm thấy là lần đầu tiên vậy nên đừng tức giận với tên khốn khiếp đó. Ngoan nào, chúng ta ngồi xuống xem lão Lý biến anh ta thành thái giám rồi cười vào mặt anh ta.” Diệp Thiên an ủi.
“Đúng vậy đó chị Liên Tâm, chỉ cần chồng không hết hứng thú là được rồi cần gì phải để ý lời người khác nói.” Thần Diệp Hy cũng an ủi.
“Em Thần Diệp Hy nói rất có lý.”
Tần Liên Tâm lúc này mới bớt tức giận liền ngồi xuống.
"Ha ha ha!”
Lúc này mọi người xung quanh đều phá lên cười khi nhìn thấy Thiên Hà Kiếm Tiên đang vênh váo đi về phía của Tiết Phi Vũ.
“Tên Long tộc kia, ông chắc chắn là muốn bóp nát trứng của tôi sao?” Tiết Phi Vũ nhếch mép hỏi.
Từ tuổi của Thiên Hà Kiếm Tiên, Tiết Phi Vũ không khó để nhìn ra đó là thế hệ thứ chín trăm chín mươi bảy hoặc chín trăm chín mươi tám của Long tộc, trên mình mang theo lời nguyền nên không có tư cách để tu luyện.
Còn Tiết Phi Vũ cảnh giới bẩm sinh đã viên mãn, sắp tiến vào trạng thái ngưng tụ kim đan tinh phẩm mà chỉ việc đứng yên không phải làm gì cả, chỉ cần thả ra một chút khí gió để yểm trợ thì dù cho có cố gắng thế nào cũng không thể bóp nát trứng của anh ta được.
Bởi vậy khi đối mặt với Thiên Hà Kiếm Tiên anh ta không sợ hãi chút nào.
“Đúng vậy, chủ nhân nhà tôi đã nói rồi, phải bóp nát trứng của anh!” Thiên Hà Kiếm Tiên lau dầu trên miệng rồi nói.
“Ha ha ha!"
Mọi người lại bật cười.
“Ông không sợ anh không những không bóp nát được mà còn bị cậu chủ Tiết đánh nát đầu ông sao?” Trương Hạo Văn bật cười
hỏi.
Thiên Hà Kiếm Tiên cười nói: “Đến một con gà cay mà tôi còn không đủ sức để bóp nát trứng thì chủ tử sẽ không mang theo tôi bên cạnh.” Nghe vậy cả căn phòng lại phá lên cười.
Tiết Phi Vũ rất tức giận nhưng vẫn cười nói: “Nào, tới đi, bổn thiếu sẽ đứng yên cho ông bóp, tôi muốn xem xem ông có thể bóp được trưng của tôi không?”
Nói xong anh ta liền bước ra đứng trước mặt Thiên Hà Kiếm Tiên.
“Thiếu chủ đừng mạo hiểm, hãy để nô tài đập chết anh ta.” Một lão nô ra sức thuyết phục.
Tiết Phi Vũ xua xua tay nói: “Một tên Long tộc đến sức trói gà còn không có thì có gì mà mạo hiểm chứ?”
Anh ta không cần suy nghĩ mà đi về phía Thiên Hà Kiếm Tiên và nói: “Nào đến đây, bổn thiếu chủ đứng yên cho ông bóp, nếu ông không bóp được thì đừng trách bổn thiếu chủ đánh nát đầu ông.”
Nói đến đây anh ta còn không quên nhìn sang Tần Liên Tâm rồi nhếch mép nói:
“Người đẹp, mở to mắt ra mà nhìn xem bổn thiếu cứng rắn như thế nào.” Nhưng thật không ngờ anh ta vừa nói xong.
Đột nhiên cảm giác được khí tức của người bảo vệ đã bị xuyên thủng, và sau đó anh ta thấy một bàn tay gầy guộc giống như móng vuốt của đại bàng nắm lấy vật quan trọng của anh ta.
Một giây tiếp theo!
Thình thịch!
Một tiếng kêu giòn giã vang lên.
Tiết Phi Vũ đột nhiên cảm thấy một cơn đau dữ dội quét qua cơ thể khiến anh ta ngã xuống đất, cuộn người lại, đau đớn mà hét lên.
“Cậu chủ Tiết!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!