Tiếng hét này là của Hỏa Huyền.
Ngay sau khi các đệ tử nghe thấy có tổ chức đánh cược dưới võ đài thì cả đám đều choáng váng, lập tức vây quanh Hỏa Huyền.
Không phải là bọn họ không biết đánh cược là gì mà là từ trước đến nay họ chưa từng được thấy người nào dám lấy kết quả của khiêu chiến trong tiên đạo bảng để cược.
"Quái, tên nhóc này từ đâu tới. Thật sự dám ở dưới võ đài của tiên đạo bảng đánh cược. Không có ai nói gì sao?”
"Ai có thể nói gì, trong quy định của môn phái không có quy định là không được ở dưới võ đài tiên đạo bảng tổ chức đánh cược. Thằng nhãi này thực sự quá thông minh, vì sao từ trước đến nay chúng ta không nghĩ đến. Nếu chúng ta nghĩ ra điều đó từ trước thì chúng ta đã có thể kiếm được rất nhiều tiền! Trước không nói đến chuyện này nữa. Tôi đặt cược cho Dương Diệp thắng, cược 500 điểm công đức!”
“WTF, người anh em nói có lý. Tôi cũng cược Dương Diệp thắng, cược 200 điểm giá trị công đức!”
"Tôi cược 1000 điểm công đức!”
"Tôi 500.”
...
Ván cược mới vừa mở ra. Một đám đệ tử dưới võ đài nhanh chóng túm lại đặt cược.
Không mất nhiều thời gian. Giá trị điểm công đức trên thẻ ngọc của Hỏa Huyền và Linh Nguyên đã đạt đến 300.000 điểm.
Và hầu hết mọi người đều cược cho Dương Diệp phải giành chiến thắng!
Không phải là không có người cược Diệp Thần thắng, mà là có quá ít tổng cộng chỉ có ba người.
Và ba người này chính là Diệp Thiên, Hỏa Huyền và Linh Nguyên.
Bởi vì chỉ có chính họ mới hiểu rõ nhất thực lực của Diệp Thiên.
Dương Diệp đứng thứ 40 trên võ đài hoàn toàn không phải là đối thủ của Diệp Thiên.
"Được rồi, mau ra tay đi! Sắp đóng cửa rồi. Còn chưa đặt cược thì nhanh lên! Nếu để lỡ thời gian thì ván cược sẽ đóng. Một khi cơ hội đến thì phải biết nắm bắt. Bỏ qua cơ hội lần này thì không biết đến ngày nào mới lại có. Sự chần chừ của bạn có thể khiến bạn bỏ lỡ hàng nghìn điểm công đức, con đường làm giàu đã nằm trong tầm tay!"
Sau khi một đám đông tiến đến đặt cược thì những người ở phía sau càng ngày càng ít.
Nhìn vào tình huống đó đương nhiên là Hỏa Huyền là Linh Nguyên cảm thấy chưa hài lòng. Vì thế họ mới liều mạng hét lên.
Sau tiếng la hét của họ, một số đệ tử đang do dự cuối cùng cũng nghiến răng và đặt cược bằng cả trái tim của mình.
Tất cả những người đến sau này cũng vẫn đặt cược cho Dương Diệp thắng.
Ván cược dưới võ đài đang mở ra sôi nổi.
Hai người trên sàn đấu. Sau một đoạn giới thiệu ngắn về bản thân, bắt đầu chiến đấu.
Để cho ván cược diễn ra suôn sẻ không khiến người nghi hoặc thì Diệp Thiên đã kìm chế thực lực của bản thân xuống rất nhiều.
Giờ phút này, hắn cùng với Dương Diệp đang trong vòng chiến đấu, thắng bại khó phân.
Một chiêu lại tiếp một chiêu. Hắn ở trên võ đài di chuyển.
Sau hàng chục hiệp đấu mọi người đều cảm giác được Diệp Thần và Dương Diệp có thực lực tương đương nhau.
Hai người đều thở hổn hển, đứng ở hai đầu võ đài, nhìn nhau như hổ rình mồi.
"Thực lực của ngươi vượt quá sức tưởng tượng của ta. Không ngờ lại có thể đấu ngang tay với ta! Nhưng ta sẽ không để cho ngươi có cơ hội này nữa. Ta khuyên ngươi nên bỏ những chiêu trò nho nhỏ này đi. Tiếp theo đây ta sẽ đánh bại ngươi trong vòng năm chiêu! Là đệ tử của tiên đạo môn, ta vô cùng ngưỡng mộ tài năng của ngươi, cho nên ta nhắc nhở người nếu còn chiêu gì chưa dùng thì mau lấy ra sử dụng, nếu không ngươi có thể không còn cơ hội để lát nữa dùng đâu!”
Dương Diệp nhìn Diệp Thiên trầm giọng nói.
Sau một hồi giao tranh, hắn phát hiện ra đệ tử mới gia nhập hạng 48 ở phía đối diện không hề đơn giản như bề ngoài.
Trong những trận giao chiến vừa xong. Mặc dù nhìn qua có vẻ là hai người tương đương nhau nhưng Dương Diệp có thể cảm giác được vừa rồi Diệp Thiên không có cố gắng hết sức.
Vì vậy, hắn ta quyết định là trong những hiệp tiếp theo sẽ nghiêm túc dùng toàn lực để đối phó.
Bởi vì hắn ta cảm thấy rằng nếu không nghiêm túc, hắn ta nhất định bị nước làm lật thuyền.
Diệp Thiên liếc nhìn Dương Diệp ở đối diện. Gật đầu và nói: "Tôi ngưỡng mộ sức mạnh và tính cách của Dương Diệp anh. Anh không lựa chọn tấn công trực tiếp mà lựa chọn cảnh báo tôi trước những gì mà anh định làm! Vậy thì tôi cũng muốn nhắc nhở anh, anh Dương, cẩn thận một chút, công pháp mà tiếp theo đây tôi sử dụng, sức mạnh của nó có thể tương đương với cảnh giới vương phẩm đỉnh cấp thần thông.”
Lúc này, tất cả đệ tử dưới võ đài đều đang căng thẳng nhìn hai người trên võ đài.
Chuyện thi đấu ngày hôm nay đã khác xưa. Bởi vì hầu hết mọi người ở đây đều cược cho Dương Diệp.
Hôm nay họ cực kỳ phấn khích, và có những tiếng reo hò từ sàn đấu.
Cảnh tượng sôi động này trực tiếp khiến một số trưởng lão trong môn phái hoảng hốt.
Từng người một đều sững sờ nhìn đám đệ tử đang điên cuồng gào thét bên dưới.
"Mấy tên nhóc này sao hôm nay lại kích động như vậy? Từng người một như uống thuốc kích thích, hôm nay là ai khiêu chiến trên võ đài?"
"Là Dương Diệp và một đệ tử mới tới! Hai tên này không phải là những người đứng đầu trong bảng xếp hạng. Bọn họ khiêu chiến thì có cài gì đáng xem? Tại sao họ có thể gây ra phản ứng lớn như vậy?”
Vào lúc này. Một trưởng lão từ trong võ đài bay tới.
Ông ta cười khổ lắc đầu, đến trước mặt đám người nói: "Ta đã xuống xem có chuyện gì xảy ra? Thì ra là có người sắp đặt cá cược dưới võ đài, đám nhóc kia đặt cược, vì không muốn điểm công đức của mình bị mất đi một cách vô giá trị, từng người một, giống như uống máu gà, cổ vũ cho người khiêu chiến!"
"Hả? Bọn nhỏ này quá không phép tắc, dám công khai bày ra trò đánh cược trong môn phái? Xem ta có xé rách miệng chúng ra không?”
Một trưởng lão râu quai nón. Nghe tin đám đệ tử bày ra trò đánh cược dưới võ đài, cả người tức đến mức mặc mở to, râu dựng thẳng.
Xắn tay áo chuẩn bị bay ra võ đài, đập tan trận đánh cược.