Trong nhiều trường hợp, thiếu sức mạnh sẽ gây ra rất nhiều rắc rối cho bản thân.
Có nhiều việc muốn làm nhưng không làm được, chỉ biết trốn chui trốn nhủi như chuột qua đường.
Giống như hiện tại Diệp Thiên, mặc dù thực lực của anh bây giờ ở trong Minh Đạo có rất ít đối thủ.
Nhưng cũng không phải không có đối thủ.
Mà anh hiện tại, cũng không dám trắng trợn ở trong các thành phố lớn của Minh Đạo quá lâu.
Không thì dẫn tới đa số cao thủ của Minh Đế Cảnh cao giai, tới đối phó anh, vậy anh cũng là chắp cánh khó thoát.
Mà muốn phá vỡ Minh Đạo, xây dựng lại Ngũ Đạo, vậy cần phải có thực lực tuyệt đối.
Mặc dù hiện tại anh tụ tập người trong Ngũ Đạo đã có thể tạo thành một cỗ thế lực khổng lồ.
Mà dựa vào cỗ thế lực này, Diệp Thiên có thể quét ngang rất nhiều thành của Minh Đạo, cấp tốc xây dựng căn cứ của riêng mình.
Tuy nhiên, đây là hình huống Minh Đế không xuất hiện động thái.
Một khi Minh Đế xuất thủ, như vậy nền móng mà Diệp Thiên đặt ra sẽ sụp đổ trong nháy mắt.
Bởi vì với thủ đoạn của Minh Đế, có thể đem toàn bộ người bên trong Ngũ Đạo trấn áp, mà không có mảy may sức phản kháng.
Bởi vì về mặt chiến lực, Ngũ Đạo bên này không có.
Cho nên hiện tại thứ Diệp Thiên vô cùng cần thiết, chính là phát triển hèn mọn.
Mặc dù những năm gần đây, anh diệt không ít gia tộc và môn phái của Minh Đạo.
Nhưng những gia tộc và môn phái mà anh tiêu diệt, đều là những thế lực biên giới, trên căn bản không đứng vững được.
Mà về phần thế lực cốt cán và thế lực siêu cấp môn phái của Minh Đạo, Diệp Thiên căn bản không dám động vào.
Cho nên dù cho mặt ngoài Diệp Thiên nhìn qua biểu hiện rất phong quang, rất ngông cuồng, nhưng vẫn không có gây nên sự chú ý của cấp cao ở Minh Đạo.
Tiên Đạo Môn cách nơi bọn họ ở trước đó cũng không phải là rất xa.
Nhóm Diệp Thiên bay không sai biệt lắm ba ngày là tới cửa Tiên Đạo Môn.
Nhóm ba người Diệp Thiên đi theo Triệu Tử Vân, đi về phía cửa Tiên Đạo Môn.
Khi đi đến cổng, thủ vệ ở bên cạnh cửa đang muốn xuất thủ ngăn cản.
Lúc này Triệu Tử Vân lấy ra một chiếc lệnh bài, tên đệ tử kia lập tức thu về, làm như không nhìn thấy.
Tùy ý nhóm bốn người họ nghênh ngang đi vào Tiên Đạo Môn.
Tiên đạo Môn bên trong Minh Đạo, chẳng qua cũng là một thế lực hạng ba.
Dọc theo con đường này, Diệp Thiên hỏi thăm Triệu Tử Vân một chút tin tức liên quan tới Tiên Đạo Môn.
Căn cứ như Triệu Tử Vân miêu tả, Tiên Đạo Môn có hai vị cao thủ Minh Đế Cảnh.
Một vị là môn chủ của Tiên Đạo Môn - Tôn Bất Phàm, chính là Minh Đế Cảnh nhị trung.
Một vị khác chính là Thái Thượng trưởng lão của Tiên Đạo Môn - Tần Thiên, là cao thủ Minh Đế Cảnh Tứ trọng.
Đồng thời, Diệp Thiên cũng hỏi Triệu Tử Vân tin tức liên quan tới bia Hoàng Tuyền.
Theo như Triệu Tử Vân nói, bia Hoàng Tuyền đang ở trong tay Thái Thượng trưởng lão của Tiên Đạo Môn - Tần Thiên.
Bởi vì bia Hoàng Tuyền có tác dụng kích tăng sức mạnh tu luyện của người ở Minh Đạo.
Bởi vậy vị Thái thượng trưởng lão kia mang bia Hoàng Tuyền đặt ở trong mật thất.
Để đệ tử Tiên Đạo Môn có thể dùng công lao đổi lấy tư cách tu luyện trong mật thất.
Tóm lại, đây chính là một loại thủ đoạn tăng sự chăm chỉ tu luyện của đệ tử môn phái.
Sau khi hỏi rõ vị trí cụ thể bia Hoàng Tuyền, bọn Diệp Thiên và Triệu Tử Vân cùng nhau đi đến Chấp Pháp Điện của Tiên Đạo Môn.
Đến Chấp Pháp Điện, trước tiên Triệu Tử Vân bẩm rõ thân phận của nhóm người Diệp Thiên.
Sau đó đăng ký cho bọn anh trở thành đệ tử Tiên Đạo Môn, tiếp theo đi tìm chỗ ở cho bọn họ.
Sau khi thương lượng, ba người nhóm Diệp Thiên được coi là người trong gia tộc của Triệu Tử Vân may mắn còn sống sót.
Trên đường không có bất kỳ ai mảy may nghi ngờ, cũng không có gặp phải bất luận trở ngại nào.
Đi theo Triệu Tử Vân, tới nơi ở được đặc biệt sắp xếp cho bọn họ.
“Muốn vào mật thất tu luyện, đầu tiên cần thu hoạch được công lao giá trị, mà phương thức thu hoạch công lao giá trị có rất nhiều loại, đầu tiên chính là tiếp thu nhiệm vụ môn phái, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nhất định sẽ thu hoạch được công lao giá trị. Một cách khác chính là đánh bảng, trong Tiên Đạo Môn có Tiên Đạo bảng, trên Tiên Đạo bảng có năm mươi vị trí, chỉ cần anh có thể xếp vào Tiên Đạo bảng, thì có thể thu hoạch được càng nhiều công lao giá trị. Đương nhiên cũng có một chút phương pháp khác có thể thu hoạch công lao, chỉ là những phương pháp kia thu hoạch công lao giá trị quá mức nhỏ bé, không đáng để nhắc tới.”
Diệp Thiên khẽ mỉm cười nói: “Cảm ơn cô Triệu đã hướng dẫn, từ đây hai chúng ta không ai nợ ai!”
Triệu Tử Vân gật gật đầu sau đó quay người rời đi.
“Này, Thủy Tổ, ngài không sợ cô gái kia đi tố giác chúng ta sao? Nếu như cô ta âm thầm chạy đến chỗ tông chủ kia, khai báo thân phận của chúng ta, vậy chúng ta sẽ đối mặt với toàn bộ Tiên Đạo Môn, mà lại nói không chừng Tiên Đạo Môn này sẽ còn đưa tới cao thủ Minh Đế Cảnh từ nơi khác tới bao vay chúng ta nữa!”
Sau khi Triệu Tử Vân đi, Hỏa Huyền lập tức bu lại, nói với Diệp Thiên.
Nghe Hỏa Huyền nói như vậy, Diệp Thiên mỉm cười, khoát khoát tay nói: “Không đâu, nếu nói ra thì cũng không có lợi cho cô ta, ngược lại cô ta cũng sẽ bị môn phái trách phạt. Bởi vì chúng ta là do cô ta đưa vào, bất luận ra ngoài vì loại lý do nào, cô ta cũng không nên đưa người ngoài vào trong sư môn, dù cho sau này có tố giác chúng ta, cô ta cũng không tránh được phải nhận trách phạt, mà hiện tại cô ta đối với Tiên Đạo Môn, rất rõ ràng tình cảm không phải là quá sâu. Cho nên cô ta căn bản không đi tố giác chúng ta, bởi vì cô ta cũng muốn cuộc sống yên ổn!”
Nghe Diệp Thiên giải thích, Hỏa Huyền nhếch miệng cười một tiếng: “Ha ha, thảo nào gọi ngài là Thuỷ Tổ, nhìn xa trông rộng, đầu óc sáng suốt, những vấn đề rắc rối xoay vòng như này, đầu óc Hỏa Huyền tôi căn bản không nghĩ đến, cũng căn bản không nghĩ ra!”
Tiên đạo Môn sắp xếp nơi ở cho bọn họ, là một nơi ở rộng rãi giữa Động Phủ.
Căn này trong Động Phủ chia làm mấy gian phòng, mỗi gian phòng đều có thể chứa được ít nhất ba người vào tu luyện.
Diệp Thiên, Hỏa Huyền, Linh Nguyên, nhóm ba người bọn họ chia ra mỗi người một gian phòng, đóng cửa lại tiến hành tu luyện.
Nhóm bọn họ cũng muốn mau chóng đi thu hoạch công lao giá trị kia, nhưng mà bọn họ hôm nay vừa tới Tiên Đạo Môn, không nên phô trương quá mức.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, nhóm ba người Diệp Thiên đi ra Động Phủ của mình, đi về phía diễn võ trường của Tiên Đạo Môn.