Diệp Thiên cảm giác mình hiện tại dường như là đang bước từng li từng tí về phía trước.
Một thời gian dài đã trôi qua.
Ngay sau khi Diệp Thiên dường như sắp hao hết linh lực trong cơ thể, hắn đột nhiên từ thoát ra khỏi bức tường nước.
Hắn không thể đứng vững mà nằm thẳng trên đất.
Mà khi hắn mở mắt ra lại kinh ngạc phát hiện xung quanh thế mà một tia sương mù cũng không có.
Đột nhiên trong lòng hắn cả kinh, hắn phát hiện có một hơi thở nặng nề đang phả ra bên cổ mình.
Diệp Thiên chậm rãi quay đầu lại, lúc ấy hắn nhìn thấy một khuôn mặt thú dữ tợn xuất hiện trước mắt mình.
“Cùng Kỳ!”
Diệp Thiên sợ tới mức liên tục lui về phía sau, vội vàng lăn sang một bên.
Nhìn thấy hành vi của Diệp Thiên, Cùng Kỳ cũng sửng sốt.
Sau đó, đôi mắt của nó tiết lộ một chút hung dữ và tham lam.
Thân thú khổng lồ dần dần hướng Diệp Thiên chậm rãi đến gần.
Diệp Thiên cảm nhận được, hơi thở của hung thú trước mắt này vô cùng dũng mãnh.
Ít nhất là tu vi Hư Không Cảnh tam trọng.
Diệp Thiên không chút do dự co chân bỏ chạy.
Mà lúc này, hung thú Cùng Kỳ cũng đã tăng tốc độ, hướng hắn nhào tới.
Cứ như vậy, một người một thú ở trong không gian được bao bọc bởi bức màn nước này “chơi” đuổi bắt
Tốc độ của Diệp Thiên đâu phải là đối thủ Cùng Kỳ, mắt thấy sắp bị đuổi kịp,
Diệp Thiên nhất thời nóng lòng như lửa đốt, đột nhiên, linh cơ của hắn khẽ động.
Hắn lập tức ở trong lòng câu thông với Hồng môn quốc độ, đồng thời trong miệng quát lớn một tiếng: “Mở!”
Lúc trước hắn bị đám người Tạ Bất Tu đuổi giết căn bản không có thời gian mở Hồng môn quốc độ.
Bởi vậy hắn theo bản năng cho rằng mình hiện tại vẫn không cách nào mở ra Hồng môn quốc độ.
Hồng môn quốc độ mở ra, Diệp Thiên lập tức bay về phía Hồng Môn quốc độ.
Mà hung thú Cùng Kỳ đuổi theo sát nút mắt thấy đã sắp cắn đến quần áo Diệp Thiên rồi.
Sau khi tiến đến một phạm vi nhất định với Hồng môn quốc độ, Diệp Thiên lập tức bị Hồng môn quốc độ hút vào, tốc độ tăng vọt.
Mà hung thú Cùng Kỳ căn bản không biết Hồng Môn quốc độ là cái gì, nó nhìn Diệp Thiên đi vào nó cũng đi theo chui vào.
Khi tiến vào Hồng môn quốc độ, Diệp Thiên lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Mà sau khi Cùng Kỳ tiến vào Hồng môn quốc độ, nhất thời vẻ mặt mơ hồ hoang mang.
Nó quan sát môi trường chung quanh, một đôi mắt thú khổng lồ tìm kiếm bóng dáng của Diệp Thiên.
Khi nó phát hiện Diệp Thiên biến mất không thấy, hung thú Cùng Kỳ nhất thời nóng nảy, bắt đầu ở trong Hồng môn quốc độ nhảy loạn khắp nơi.
Diệp Thiên nhìn một chút, lập tức xoay người đi xa, hắn muốn chữa thương.
Hung thú Cùng Kỳ này ở trong Hồng môn quốc độ cho nên Diệp Thiên căn bản không lo lắng nó sẽ gây ra hỗn loạn gì.
“Chờ tao trị thương xong sẽ tới dạy dỗ mày.”
Nửa ngày trôi qua, Diệp Thiên rốt cục hoàn toàn khôi phục thương thế trên người.
Lúc này, hắn lại xuất hiện trên không trung nơi hung thú Cùng Kỳ đang đứng.
Mà hung thú Cùng Kỳ bởi vì lúc trước không tìm được Diệp Thiên đang phát điên ở trong Hồng môn quốc độ khắp nơi xông loạn.
Một số ngọn đồi đã bị nó phá vỡ.
Nhưng mà điều này đối với Hồng môn quốc độ ảnh hưởng không lớn, hết thảy nơi này chỉ cần Diệp Thiên phất tay một cái là có thể lập tức khôi phục.
Hung thú Cùng Kỳ lúc này đang đụng phải một ngọn núi.
Khi nó nhìn thấy Diệp Thiên, trong mắt lập tức lộ ra hào quang hưng phấn.
Nó lúc này liền vứt bỏ ngọn núi trước mắt, hướng Diệp Thiên chạy tới.
Diệp Thiên mặt không chút thay đổi nhìn hung thú Cùng Kỳ, chậm rãi vươn tay phải của mình ra.
Đối với hung thú Cùng Kỳ phía dưới, trong miệng khẽ quát: “Yêu thuật, nhiếp hồn!”
Theo lời nói của Diệp Thiên rơi xuống, một cỗ tinh thần lực khổng lồ từ trên người Diệp Thiên tản ra nhanh chóng bao vây hung thú Cùng Kỳ.
Những tinh thần lực kia vừa mới tiếp xúc với thân thể hung thú Cùng Kỳ lập tức điên cuồng chui vào thân thể hung thú Cùng Kỳ, sau đó hướng trong đầu nó nhanh chóng mà đi.
Hung thú Cùng Kỳ đầu tiên sửng sốt, khi nó cảm giác được những tinh thần lực kia đang ăn mòn tâm trí của nó, nó nhất thời gào thét lên.
Lúc này hung thú Cùng Kỳ thống khổ quay cuồng gào thét, ở trong Hồng môn quốc độ xông loạn.
Một tiếng gầm đau đớn phát ra từ miệng của hung thú Cùng Kỳ.
Mà Diệp Thiên lại mỉm cười, tiếp tục duy trì thuật pháp của mình.
Dần dần, tiếng gầm của hung thú Cùng Kỳ trở nên nhỏ hơn.
Chuyển động của hắn cũng dần dần lắng xuống.
Hai mắt đỏ ngầu ban đầu dần dần khôi phục lại màu sắc.
Nhìn thấy biến hóa này, trong lòng Diệp Thiên vui mừng, lúc này hai tay biến hóa làm ra một đạo pháp quyết.
Tinh thần lực của hắn tiến vào trong tâm trí Cùng Kỳ, nhanh chóng ngưng tụ thành một sợi dây thừng.
Trực tiếp đột phá đạo phòng tuyến tâm trí cuối cùng của Cùng Kỳ, trực tiếp ăn mòn thần hồn của nó.
Lúc này ở trong tâm trí của hung thú Cùng Kỳ.
Hồn phách hung thú vốn tồn tại lúc này đã đổi thành bộ dáng Diệp Thiên.
Công việc lớn đã hoàn thành!
Tay Diệp Thiên chậm rãi buông xuống.
Hắn nhìn về phía hung thú Cùng Kỳ phía dưới, trên mặt lộ ra một tia mỉm cười.
Mà hung thú Cùng Kỳ phía dưới dường như có cảm giác cũng ngẩng đầu lên.
Đối với Diệp Thiên đang đứng trên bầu trời lộ ra một nụ cười dữ tợn.
Diệp Thiên chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía trước.
Ánh mắt của hắn xuyên thấu qua Hồng môn quốc độ, hướng về nơi xa xôi.
Dường như có thể nhìn thấy Tạ Bất Tu đang chờ ở rìa phạm vi khu vực sương mù dày đặc.
Nở một nụ cười lạnh lẽo.
“Bây giờ, thợ săn và con mồi đã thay đổi, trò chơi bắt đầu lại từ thời điểm này!”
Diệp Thiên tâm niệm khẽ động, hắn cùng hung Thú Cùng Kỳ lập tức biến mất khỏi Hồng môn quốc độ.
Một lần nữa xuất hiện trên địa bàn của hung thú Cùng Kỳ.
Sau khi đi ra, Diệp Thiên phiêu thân đứng lên ngồi trên lưng hung thú Cùng Kỳ.
“Đi thôi, chúng ta hãy đi ra ngoài gặp một người bạn cũ!”
Hung thú Cùng Kỳ gầm nhẹ một tiếng, chở Diệp Thiên phá vỡ màn nước chạy về phía ngoại vi khu vực sương mù dày đặc.
Hung thú Cùng Kỳ xuyên qua màn sương mù dày đặc này nhanh như mũi tên.
Dường như sương mù dày đặc này là không thể che khuất tầm nhìn của nó.
Chẳng bao lâu họ đã đi đến rìa của khu vực sương mù dày đặc.
Mà lúc này, Diệp Thiên cũng rõ ràng cảm nhận được tám đạo khí tức tu vi Minh Đế Cảnh vây quanh chung quanh,.
Dưới ý bảo của Diệp Thiên, hung thú Cùng Kỳ thu liễm khí tức của bản thân.
Sau đó, họ lặng lẽ đi về phía một trong những hơi thở của đám người đó.
Bởi vì tu vi của hung thú Cùng Kỳ vượt xa mấy người bên ngoài cho nên khi hung thú Cùng Kỳ mang theo Diệp Thiên tiếp cận bên cạnh cao thủ Minh Đế Cảnh nhất trọng, đối phương căn bản không hề có cảm giác gì.
Khoảnh khắc tiếp theo, hung quang trong mắt hung thú Cùng Kỳ lóe lên.
Lập tức hóa thành một đạo bóng tối thật lớn, hướng vị cao thủ Minh Đế Cảnh nhất trọng kia nhào tới.
Vị cao thủ Minh Đế Cảnh kia trong nháy mắt khi hung thú cùng hắn phát động tấn công cũng đã cảm nhận được sát ý nồng đậm.
Nhưng khi hắn phản ứng đã quá muộn.
Miệng khổng lồ của hung thú Cùng Kỳ đã đến trước hắn.