Lại nói về Hỗn Nguyên, sau khi anh ta đánh chưởng cản lại Ác Nguyên, ông bị đánh bay ra xa, máu chảy ra từ miệng, rõ ràng ông lại bị trọng thương. Vết thương đã nặng nay càng nặng hơn, khuôn mặt ông tái nhợt như tờ giấy, ánh mắt tan rã, dáng vẻ giống như sắp không chịu được.
Tuy nhiên, ông vẫn cắn chặt răng không để mình gục xuống.
"Lại tới!"
Ác Nguyên muốn nhân lúc này giết chết Hỗn Nguyên.Vì thế hắn lại nắm một quyền, bất ngờ tấn công.
Rầm! ! !
Một nắm đấm to lớn giống như mặt trời đen, mãnh liệt nghiền nát Hỗn Nguyên Lão Tổ.
"Ngươi không được đánh sư phụ ta!"
Trấn Nguyên Tử kinh hãi, sư phụ đã bị thương rất nặng, nếu lại bị đánh trúng, nhất định sẽ bị Ác Nguyên giết chết, đến cảnh giới của sư phụ nếu bị giết chết thì rất khó sống lại, cho dù là Diệp Thiên có tăng tu vi lên mãn cảnh cũng khó mà phục sinh cho sư phụ được.
Vì lý do này, Trấn Nguyên Tử giống như thiêu thân lao vào biển lửa, bay về phía quyền ảnh kia. Trấn Nguyên Tử đứng chặn trước người Hỗn Nguyên, thi triển tiên pháp, chỉ trong nháy mắt cơ thể của Trấn Nguyên Tử lập tức to lên.
"Trấn Nguyên! Con tránh ra! Mau tránh ra!"
Khoé mắt của Hỗn Nguyên như muốn nứt ra. Tu vi của Trấn Nguyên Tử cao đến đâu chứ? Chẳng qua cũng chỉ mới đến Trọng Thánh Nhân của cảnh giới Đại Đạo thôi. Đứng trước Ma đầu Ác Nguyên tu vi đã tới cảnh giới Phiêu Miểu này nhỏ bé giống như hạt bụi. Một hạt bụi va phải sao trời cũng chỉ còn con đường chết.
"Sư phụ! Đệ tử xin đi trước một bước!"
Dứt lời, Trấn Nguyên Tử hét lên: "Nổ!"
Giây tiếp theo!
Bùm!
Trấn Nguyên Tử lập tức nổ tung, hoá thành những tia sáng lộng lẫy, ngăn quyền ảnh dừng lại trong một giây.
Nhưng một giây sau, quyền ảnh kia lại tiếp tục đập xuống Hỗn Nguyên một cách thô bạo.
"Trấn Nguyên lão huynh !!!"
"Trấn Nguyên sư đệ!!!"
"Trấn Nguyên sư thúc !!!"
Tôn Ngộ Không, Bàn Cô, Nữ Oa và những người khác đều kêu lên một cách đau đớn.
"Bà nó!"
Tôn Ngộ Không nghiến răng nghiến lợi, học theo Trấn Nguyên Tử, bay về phía quyền ảnh khổng lồ kia sau đó dùng tự bạo để suy yếu sức mạnh cuả nó.
"Liều mạng thôi!"
Bàn Cổ, Nữ Oa, Côn Bằng và Chuẩn Đề lần lượt bay về phía quyền ảnh, tự bạo để làm suy yếu sức mạnh của nó.
"Đúng là một lũ ngu xuẩn!"
Hồng Quân không khỏi chế nhạo: "Thiêu thân lao đầu vào lửa thì có thể gây ra chuyện gì được chứ? Chẳng làm được gì cả, ngược lại chỉ là chết một cách vô nghĩa thôi. Nếu lúc trước các ngươi đồng ý với ta, gia nhập phía ta, góp sức cho Ma Tổ, bây giờ sao có thể rơi vào kết cục hiện tại chứ? "
Hỗn Nguyên nghe thấy vậy hai mắt như muốn toé lửa.
Giờ phút này, ông dùng hết toàn lực thi triển tiên thuật, dữ dội tấn công vào quyền ảnh của Ác Nguyên.
Khi quyền ảnh của hai người chạm vào nhau, Thiên Giới lại một lần nữa rung chuyển, khắp nơi núi lở đất nứt, gần như toàn bộ Thiên Giới đều biến thành phế tích, thương vong vô cùng nặng nề!
Còn Hỗn Nguyên Lão Tổ thì bị cú đánh này đánh bay xa ra ngoài rồi đập mạnh xuống đất, hơi thở thoi thóp, máu từ trong miệng tuôn ra như suối.
"Ha ha ha !!!"
Ác Nguyên cùng đám Ma đầu cười to, ông ta dùng thuấn di đi tới chỗ Hỗn Nguyên ngã xuống.
"Hỗn Nguyên, ngươi cảm thấy thế nào?"
Ác Nguyên đắc thắng nhìn xuống Hỗn Nguyên Lão Tổ và nói, "Lúc trước khi ngươi giết ta, ngươi cũng chẳng có chút lưu tình nào cả. Ngươi đánh ta bầm dập, ngã trên mặt đất không dậy nổi. Ta cầu xin người đừng giết ta, ngươi vẫn tàn nhẫn giết ta. Phá huỷ nhục thể của ta, lại xé nát hồn phách của ta, ngươi đúng là tàn nhẫn.”
"Cho nên, hôm nay ta cũng quyết định dùng biện pháp đó để xử lý ngươi. Ngươi có ý kiến gì không?"
Khụ khụ ...
Hỗn Nguyên ho ra vài ngụm máu.
Ông ta khó khăn đứng lên, muốn tiếp tục chiến đấu, nhưng thương tích quá nghiêm trọng. Trên đường thông tới Thiên Ngoại Thiên, ông ta đã bị Ác Nguyên tấn công nhiều lần, đạo cốt sớm đã tan vỡ.
Đến Thiên Giới, lại bị Ác Nguyên tấn công mấy lần.
Lúc này, ông đã vô cùng yếu ớt!
Bây giờ cho dù loại con sâu cái kiến như Hồng Quân, ông ta cũng khó mà giết nổi Hồng Quân bởi tu vi của ông đã bị hao tổn vô cùng nghiêm trọng.
“Dù sao ta cũng từng gọi ngươi một tiếng sư phụ, ngươi muốn ta xin Ma Tổ cho ngươi được chết một cách nhẹ nhàng không?”
Hỗn Nguyên Lão Tổ thầm thở dài: "Dạy ra một tên nghịch đồ như ngươi đúng là gia môn bất hạnh!"
“Hừ!” Hồng Quân hừ lạnh một tiếng: “Nể tình thầy trò trước kia, ta vốn định để ngươi chết một cáhc nhẹ nhàng. Ngươi không cảm kích ta lại còn trách ta. Vậy ta còn quan tâm ngươi làm cái gì? "
"Ngươi chờ Ma Tổ tới giết chết ngươi đi!"
Hỗn Nguyên Lão Tổ nhắm mắt lại.
Ông ấy đã không thể chiến đấu được nữa.
Toàn thân không còn chút sức lực nào, đến cả đứng dậy cũng vô cùng tốn sức, sao có thể chống lại tên Ma đầu Ác Nguyên này chứ?
"Nào, động thủ đi."
"Được thôi!"
Trong mắt Ác Nguyên không có chút tình cảm nào.
"Vậy ta sẽ để cho ngươi đến cả Ma cũng không làm nổi, không cho ngươi bất kỳ cơ hội ngóc đầu nào, để cho ngươi chết hoàn toàn, để ngươi phải trả giá đắt cho tội lỗi đã gây ra!"
Sau đó, ông ta mở rộng hai tay và thúc giục phép thuật.
Một quả cầu lửa Ma thuật được ông ta ngưng tụ lại.
"Đi!"
Ông ta đột ngột đẩy ngọn lửa Ma thuật ra.
Ngọn lửa quỷ dữ dội nhanh chóng tiếp cận Hỗn Nguyên.
"Ha ha!"
Ác Nguyên cười nói: "Hồng Quân, đây là ngọn lửa quỷ do cơn tức giận của ta biến thành. Nó có thể thiêu rụi mọi thứ. Chỉ cần bị lửa giận của ta thiêu đốt, sẽ chết trong đau đớn vô tận!"
Ngay khi Ma diễm chuẩn bị đánh Hỗn Nguyên.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh.
Đột nhiên, một chiếc đĩa toả ra cửu sắc quang Mang đột nhiên xuất hiện trong hư không, chặn ở trước mặt Hỗn Nguyên Lão Tổ. Chiếc đĩa này bắn ra mười vạn đạo kim quang, bao phủ Ma diễm, khiến Ma diễm thủng trăm ngàn lỗ. Ma diễm cũng bởi vậy mất đi sức mạnh, biến thành những những tia sáng nhỏ, phiêu tán giống như những con đom đóm.
"Hồng Mông tạo hoá đĩa?"
Ác Nguyên thân thể đột nhiên chấn động.
Lập tức nhìn xung quanh và hét lên: "Là ai? Ai đang sử dụng Hồng Mông tạo hoá đĩa? Đi ra! Đi ra với ta? Ai đang sử dụng Hồng Mông tạo hoá đĩa? Đi ra..."
Hắn muốn phát điên.
Đây là pháo bảo của sư phụ Thánh Hư Thuỷ Tổ của ông ta.
Ngay cả ông ta cũng không biết sử dụng nó, kết quả lại có ai đó có thể sử dụng nó, uy lực cũng mạnh như vậy.
Có thể thấy thực lực của người này không hề yếu hơn ông ta.
Nhưng Hồng Quân nói tu vi của Thái Nhất cùng lắm cũng không cao hơn Hồng Quân là mấy. Theo lý mà nói tu vi như vậy không thể khống chế Hồng Mong tạo hoá đĩa được.
Ngay cả khi có thể được điều khiển nó, cũng không thể tạo ra uy lực mạnh như vậy.
Nhưng giờ đây, lại có người dùng Hồng Mông tạo hoá đĩa và tạo ra uy lực mạnh như thế.
Điều này chẳng phải sư phụ không phải Thái Nhất mà đã thực sự sống lại rồi hay sao.
"Là vi sư."
Trong hư không vang vọng một giọng nói như chuông đồng.
Lời vừa nói ra, Hỗn Nguyên Lão Tổ lập tức mừng rỡ. Còn sắc mặt Ma Tổ Ác Nguyên lại lập tức tái nhợt, tim đạp kịch liệt, cả người đều không khoẻ.
Bởi vì, từ âm thanh, ông ta đã nghe ra đó là giọng nói của sư phụ.
Giây tiếp theo!
Trong khoảng không, một bóng trắng chậm rãi đạp không đi tới.
Bóng trắng đó râu tóc bạc trắng, trên người toát ra cửu sắc thần quang chói mắt, mỗi một bước đi đều khiến cho người ta ảo giác không giận tự uy.
"Chuyện này này này..."
Hồng Quân lập tức không giữ được bình tĩnh.
Bởi vì ông ta chưa bao giờ nhìn thấy người này.
Có thể kết luận rõ ràng rằng đây chính là sư phụ của Hỗn Nguyên và Ác Nguyên, Thánh Hư Thuỷ Tổ!
Ông ta cho rằng Trấn Nguyên Tử và Tôn Ngộ Không đang nói dối mình, nhưng ông ta không ngờ rằng Thánh Hư Thuỷ Tổ sẽ thực sự sống lại!
"Đệ tử Hỗn Nguyên, bái kiến sư phụ!"
Lúc này, Hỗn Nguyên Lão Tổ cung kính cúi đầu trước Diệp Thiên đang đi từ trong hư không ra.
Tu vi lên tới cảnh giới Phiêu Miểu, Diệp Tiên đã có thể dùng hai thân phận để xuất hiện.
Một là Thánh Hư Thuỷ Tổ, hai là Diệp Thiên, lúc cần xuất hiện trong thân phận Thánh Hư Thuỷ Tổ hắn có thể dùng ý chí của chính mình để sử biến thành Thánh Hư Thuỷ Tổ, lúc cần xuất hiện dưới thân phận Diệp Thiên hắn cũng có thể dễ dàng biến thành Diệp Thiên, chuyển đổi tùy ý.
“Đồ nhi, đứng dậy.” Diệp Thiên nhẹ giọng nói.
Lý do tại sao hắn lại xuất hiện dưới thân phận của Thánh Hư Thuỷ Tổ mà không phải là Diệp Thiên là bởi trước đó khi là DIệp Thiên hắn đã bái Hỗn Nguyên Lão Tổ làm thầy, quỳ lạy Hỗn Nguyên Lão Tổ, nếu bâygiowf để Hỗn Nguyên Lão Tổ quỳ lại Diệp Thiên thì rất lộn xộn.Vì vậy, hắn đã xuất hiện với tư cách này.
"Cảm ơn sư phụ!"
Hỗn Nguyên Lão Tổ đứng lên.
Sự xuất hiện của sư phụ khiến ông ta cảm thấy rất tự tin.
Ông ta biết mình đã được cứu, không thể chết được!
Còn Ác Nguyên sợ là sẽ phải chịu sự trừng phạt nặng nề của sư phụ!
"Ác Nguyên, ngươi nhìn thấy vi sư mà không quỳ xuống ư? Hay là, ngươi không nhận ta làm vi sư?"
Diệp Thiên nhìn xuống Ma Tổ Ác Nguyên nhàn nhạt hỏi, trong giọng điệu không nghe ra hắn đang tức giận, ngược lại rất ôn hòa.
Ác Nguyên nghe thấy vậy, cơ thể liền chấn động.
Ông ta ban đầu không muốn quỳ, muốn thử thử lực của sư phụ.
Nhưng cuối cùng vẫn không đủ can đảm, đành phải cúi đầu quỳ xuống đất quỳ lạy: "Đệ tử Ác Nguyên, tham kiến sư phụ!"
Diệp Thiên chỉ cúi đầu nhìn ông ta, không kêu ông ta dậy.
Diệp Thiên sử dụng thần niệm, Hồng Mông tạo hoá đĩa đột nhiên phóng lớn trong hư không, gần như bao phủ toàn bộ Thiên Giới.
Sau đó, Diệp Thiên thi triển pháp quyết, miệng lẩm bẩm nói.
Sau đó, một cảnh tượng kỳ diệu xuất hiện.
Như thể quay ngược thời gian, mọi thứ bị huỷ diệt trên Thiên Giới đột nhiên khôi phụ lại như trước kia, người đã chết sống lại. Nhà cửa núi non sụp đổ trước đó khôi phục lại như ban đầu, giống như Thiên Giới chưa từng chịu bất cứ tai nạn nào.
Tất nhiên, nó chỉ giới hạn với trận chiến diễn ra ngày hôm nay, sư tàn phá biến mất, mọi thứ đều được khôi phục, còn những thứ trước hôm nay vẫn giữ nguyên như vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!