Tiếng cười này lập tức vang lên khắp Thiên Giới, khiến Thiên Giới chấn động.
"Là ai đang cười vậy?"
"Ác Nguyên là ai? Chẳng lẽ là Ma Tổ Ác Nguyên?"
"Trời!Lịch sử ghi lại, trước khi khai thiên lập địa, đã bị Hỗn Nguyên Lão Tổ giết chết. Sao đã hơn triệu năm trôi qua rồi hắn còn có thể quay trở lại Thiên Đình được chứ?”
"Trời ạ! Có phải là Ma Tổ Ác Nguyêntới giúp Hồng Quân hay không? Nếu như vậy Tam giới không phải đại loạn, sinh linh trong thiên hạ đều hoá Ma hay sao?"
Bách tính trên Thiên Giới nghe thấy tiếng cười của Ma Tổ Ác Nguyên thì đều cảm thấy kinh hãi.
Cùng lúc đó, các thần tiên trên Thiên Đình đều rùng mình khi nghe thấy tiếng cười điên cuồng của Ma Tổ Ác Nguyên, sắc mặt của họ cũng lập tức thay đổi.
"Đến rồi! Cuối cùng thì hắn cũng đến rồi!"
Vẻ mặt của Trấn Nguyên Tử, Nữ Oa và những người khác trông rất nặng nề.
"Làm sao bây giờ?"
Bàn Cổ hỏi: "Ma Tổ Ác Nguyên tới rồi, đại sư huynh vẫn đang tu luyện, không biết tu vi đã tăng tới mức nào rồi? Chúng ta sao có thể đối phó Ma Tổ được chứ?”
“Trước tiên phải đi ngăn cản ông ta lại đã.” Trấn Nguyên Tử nói: “Bây giờ Đại sư huynh cần nhất là thời gian, chúng ta phải kéo dài thời gian, cho đại sư huynh thêm một chút thời gian nữa. Chỉ cần đại sư huynh xuất quan, huynh ấy có thể đánh bại Ác Nguyên. Nếu huynh ấy bị ép xuất quan, sợ là không được
Bàn Cổ trợn mắt nói: "Làm sao để trì hoãn chứu? Ác Nguyên có thể đấu lại sư phụ. Trông dáng vẻ kia dường như ông ta đã hạ gục hoặc giết chết sư phụrồi mớixông lên Thiên Đình. Điều đó cho thấy thực lực của ông ta còn mạnh hơn cả sư phụ. Ngươi cũng không phải không biết thực lực của sư phụ, chỉ cần sư phụ phất tay một cái thôi cũng có thể dễ dàng giết chết chúng ta."
"Đến cả Hồng Quân mà chúng ta còn không đấu lại, bây giờ Ma Tổ tới đây, Hồng Quân nhất định cũng tới. Ma Tổ, Hồng Quân, lại cộng thêm những Ma tướng, Ma soái kia nữa, chúng ta lấy cái gì chống lại chúng, kéo dài thời gian chứ?”
"Đừng nói là kéo dài thêm một ngày, một khắc thôi cũng đã quá sức rồi, Ma Tổ chỉ cần vẫy tay một cái đã có thể nổ chết chúng ta!"
Không phải Bàn Cổ sợ không muốn đi.
Theo ý kiến của ông ta, bọn họ căn bản không thể nào kéo dài thời gian được.
Thực lực của Ma Tổ vô cùng đáng sợ, bọn họ đi, chỉ cần Ma Tổ muốn thì bọn họ đều có thể bị giết chỉ trong nháy mắt!
“Tam sư huynh, đừng lo lắng.” Trấn Nguyên Tử nói: “Sư phụ chưa chết. Ông ấy đã bị quỷ tổ từ trên trời đánh xuống. Chúng ta tới giúp sư phụ, nói đạo lý với Ma Tô kéo dài thêm thời gian.”
"Tóm lại, chúng ta phải kéo dài thời gian hết mức có thể.
Ngay khi những lời này thốt ra, Nữ Oa, Chuẩn Đề cùng với Côn Bằng đều thở phào nhẹ nhõm.
Hỗn Nguyên Lão Tổ ở đây, vậy còn đỡ, bọn họ còn dám đi.
Nếu Hỗn Nguyên Lão Tổ không có ở đây, bọn họ làm sao dám cản đường Ma Tổ Ác Nguyên chứ?
Làm vậy chẳng khác nào châu chấu đá xe, Ma Tổ Ác Nguyên chỉ cần phất tay áo một cái liền có thể khiến bọn họ hồn phi phách tán.
"Ta không tin mấy trò lừa gạt này của ngươi." Bàn Cổ nói: "Ta đã bị ngươi lừa một lần rồi sẽ không để bị lừa lần thứ hai đâu! Ngươi lại muốn lừa chúng ta chịu chết, ta sẽ không để ngươi lừa được đâu!"
"Ác Nguyên đã đến Thiên Giới. Hơn phân nửa là sư phụ đã bị ông ta giết chết rồi. Ngươi nói sư phụ còn sống, là vì muốn lừa chúng ta. Lần này, ngươi đừng hòng lừa được chúng ta!"
Nghe những gì Bàn Cổ nói, Nữ Oa và những người khác cũng nghi ngờ.
Trấn Nguyên Tử quả thực đã lừa Tam Thanh, liệu lần này ông ta có lừa bọn họ hay không?”
"Ngươi còn nhớ vẻ mặt hốt hoảng của ta sau khi đọc Địa Thư lúc Tôn Ngộ Không đem Địa Thư và Thiên Thư hợp thành pháp bảo đi tìm đại sư huynh để mở khoá chứ?” Trấn Nguyên Tử đột nhiên hỏi.
“Nhớ.” Tôn Ngộ Không nói: “Lão tôn của ta nhớ lúc đó người Trấn Nguyên lão huynh khẽ run rẩy,sắc mặt vô cùng khó coi. Chẳng lẽ lúc đó Trấn Nguyên lão huynh nhìn thấy cảnh Ma Tổ Ác Nguyên đánh Hỗn Nguyên Lão Tổ rơi xuống Thiên Giới?”
"Đúng vậy!"
Trấn Nguyên Tử gật đầu nói: “Lúc ấy ta nhìn thấy cảnh đó trong Địa Thư, nên đã bị doạ sợ. Sư phụ từ trên trời rơi mạnh xuống đất, hơi thở thoi thóp, từ trong Địa Thư thấy một màn này có thể không sợ được sao?"
"Nhưng kết thúc cũng không có quá xấu, mọi người đừng đứng yên đây, chúng ta Mau đi kéo dài thời gian thôi."
Ông ta vừa dứt lời, Đoá Đoá liền nói: "Trấn Nguyên đại tiên, hai ta đi trước đi. Ta sẽ dùng hà quang bảo vệ người, sau đó nói chuyện với Ma Tổ Ác Nguyên, kéo dài thời gian của hắn."
“Cháu không thể đi.” Trấn Nguyên Tử ngăn cản.
“Tại sao!” Đoá Đoá cảm thấy khó hiểu.
Trấn Nguyên Tử nói với cô một cách nghiêm túc: "Thất khiếu lung linh tâm của công chúa quả thực là lá chắn bảo vệ hoàn hảo. Nhưng nó chỉ có tác dụng với những người có tu vi dưới cảnh giới Phiêu Miểu, đối với những người có tu vi trên cảnh giới Phiêu Miểu mà nói nó hoàn toàn vô dụng. Tu vi của Ma Tổ Ác Nguyên tuyệt đối trên cảnh giới Phiêu Miểu, hà quang của người chẳng có tác dụng gì đối với ông ta cả. Ông ta chỉ cần phất tay một cái muốn giết người cũng dễ dàng giống như giết chúng ta thôi. Vì vậy người hãy đứng im ở đây, đừng nhúng tay vào.”
"Cái này..."
Đoá Đoá không nói nên lời.
Lúc này cô mới hiểu được tại sao lúc ở trong mộ huyệt bí ẩn kia, đạo cốt kiếp trước của phụ hoàng lại có thể dễ dàng phá vỡ phòng ngự hà quang trên người cô như vậy. Hoá ra ánh sáng của thất khiêu linh lung tâm hoàn toàn chẳng có tác dụng gì với cảnh giới Phiêu Miểu!
“Lão tôn ta thì sao?” Tôn Ngộ Không nói.
Trấn Nguyên Tử gật đầu: "Ngươi có thể. Ngươi ở bên ngoài tam giới cũng không thuộc ngũ hành. Chỉ cần ở trong tam giới ngũ hành, đều không thể giết ngươi. Trừ phi là ngũ hành tam tam giới mới có thể giết được ngươi. "
"Haha! Vậy thì lão tôn ta sợ gì nữa, lão tôn ta đi trước một bước!"
Dứt lời, Tôn Ngộ Không rời đi đầu tiên.
Dưới sự thuyết phục của Trấn Nguyên Tử những người khác cũng rời khỏi Thiên Đình.
Vào lúc này, bên trong núi Tu Di.
"Hồng Quân! Ma soái! Ma tướng! Ma quân! Các ngươi đều còn sống không? Bản tổ đã tới. Nếu các ngươi còn sống thì Mau đi ra gặp bản tổ!"
Giọng nói này đã truyền vào trong mạch đất.
Hồng Quân và những tên khác lập tức mở bừng mắt.
Giây tiếp theo!
"Ha ha!"
Tất cả bọn chúng lập tức trở lên phấn khởi.
"Ma Tổ đến rồi! Chúng ta không cần trốn chui trốn nhủi nữa! Chúng ta có thể đi ra ngoài! Ha ha ha !!!"
Bọn chúng vui mừng phát điên, ngay lập tức rời khỏi mạch đất và nhanh chóng di chuyển theo hướng phát ra âm thanh.
Vào lúc này, tại một thành phố ở Đông Thắng Thần Châu.
Một cái hố khổng lồ hình người bị đập ra, tối đen, sâu không thấy đáy.
Toàn bộ thành phố đã trở thành đống đổ nát vì cái hố này.
Hàng nghìn sinh linh trong thành trì đều bị giết bởi một cú đập này.