Hồng Quân vô cùng kinh ngạc. Thực lực sức mạnh của Tôn Ngộ Không như thế nào ông ta biết rõ.
Lúc đại náo thiên cung, mặc dù ông ta không ra mặt nhưng ông đã biết rõ con khỉ ngang ngược đó, là đệ tử của ông ta may mắn có bát hầu vượt khỏi Tam Giới không thuộc ngũ hành, đến bái sư học nghệ, lại dạy hắn ta tu luyện, cũng biết được con khỉ không biết trời cao đất dày, lại đánh cũng không chết, bèn lợi dụng con khỉ ngang ngược này đi tăng khí thế của Phật môn.
Ông ta chỉ mở một mắt và nhắm một mắt, ông ta đã quá lười biếng để bận tâm về nó. Nếu không, cho dù giết không được con khỉ ngang ngược này thì cũng có thể đánh nó bay ra ngoài vũ trụ, bay đến một nơi rất ca, rất rất xa. Để cho con khỉ này bay một trăm năm cũng không quay lại được thiên giới. Không giết được ngươi, chẳng lẽ lại không dạy cho ngươi được một bài học?
Kết quả lại phát hiện ra, con khỉ ngang ngược này lại thay đổi, thực lực trở nên khủng bố như vậy. Chỉ dựa vào việc khi con khỉ này lao đến mà xung quanh toàn là những vết nứt xen lẫn khí tức kinh người, cũng đủ cho thấy thực lực của con khỉ này không kém gì ông ta. Trong mắt ông ta, con khỉ này chỉ là bậc cháu chắt từng chẳng bằng một hạt cát, vậy mà mới qua bao lâu mà lại trở nên khủng bố, thực sự là khiến ông ta kinh ngạc không thôi.
“Ha ha!” Tôn Ngộ Không bật cười: “Vì lão Tôn ta nằm ngoài Tam giới và không thuộc ngũ hành, nên Thái Thượng Hoàng đã đưa toàn bộ tu vi được giấu trong cây nhân sâm quả giao cho lão Tôn ta rồi. Hiện tại lão Tôn ta đã là thánh nhân đạt đến cảnh giới Đại Đạo viên mãn rồi!"
"Chỉ có mình ngươi Hồng Quân, ngươi có sợ lão Tôn ta không?"
"Cái gì?"
Hồng Quân toàn thân kinh ngạc, hiển nhiên là rất sợ hãi. Phải biết rằng, hiện tại căn cơ tu luyện của ông ta chỉ mới khôi phục đến cấp chín, còn chưa đạt được đến viên mãn, còn Tôn Ngộ Không lại đã hoàn thành, cho dù đạo cao một thước ma cao một trượng, thì ông ta và Tôn Ngộ Không vẫn có thể đánh tay đôi, nhưng có Trấn Nguyên Tử và những người khác nữa?
Nhưng ngay sau đó, Hồng Quân đã bình tĩnh lại và khịt mũi lạnh lùng: "Ta nói làm sao mà con khỉ ngang ngược này sao lại có thể bành trước như vậy, dám ở trước mặt ta nhì nhèo không thôi, hóa ra là lấy được tu vi của Thái Nhất, nhưng ngươi chỉ là lấy ngọn không lấy gốc, thì có thể làm gì được ta?"
Giọng của Hồng Quân lão tổ trầm xuống, trực tiếp mà lao về phía Tôn Ngộ Không. Giữa động tác của Hồng Quân lão tổ, một loại năng lượng ma quỷ quanh quẩn xung quanh Hồng Quân lão tổ. Sau đó, hai người đã chiến đấu cùng nhau, và trong một thời gian, họ đánh nhau không phân thắng bại.
Năng lượng quỷ dị và vết nứt không gian quấn lấy nhau khiến núi Tu Di dường như bị đảo lộn, nước biển dâng cao dữ dội, kinh hoàng, và xô về tứ phía, tứ đại bộ châu đột nhiên xuất hiện sóng thần kinh hoàng, cao hàng trăm nghìn mét. Những đợt sóng khổng lồ, hết lớp này đến lớp khác. Tứ đại bộ châu ngập trong biển nước, tạo thành sự phá hoại kinh hoàng. Nó khiến vô số người đều hoảng sợ. Tất cả đều không biết chuyện gì đã xảy ra, tại sao một cơn sóng thần kinh hoàng như vậy lại đột ngột xuất hiện.
Hãy nói về phía Tôn Ngộ Không. Hắn ta giao đấu cùng Hồng Quân trong khoảng trống, đánh đến nỗi lửa nhiệt ngợp trời, hắn ta thực sự có thể so sánh với Hồng Quân. Khi Trấn Nguyên Tử, Thái Thượng Nguyên Thủy và những người khác trông có vẻ trận này có hi vọng, nên họ đều lần lượt ra trận. Cuộc chiến vốn cân bằng ban đầu, giống như cán cân bị nghiêng ngay lập tức.
Bùm bùm bùm bùm! Trong vụ va chạm năng lượng phát ra khủng khiếp, Hồng Quân lão tổ lùi dần về phía sau. Ngay sau khi Hồng Quân lão tổ nhận một đòn của Trấn Nguyên Tử, Tôn Ngộ Không bất ngờ lại tiến lên phía trước.
"Tên ma đầu! Ăn của lão Tôn ta một gậy!"
Cây gậy này nặng hàng trăm nghìn cân! Với sức mạnh vô song, hắn đã trực tiếp khóa chặt đầu của Hồng Quân tổ tiên! Nếu bị cây gậy này đập trúng, Hồng Quân lão tổ nếu không chết sẽ phải mất nửa cái mạng.
Kinh nghiệm chiến đấu trên chiến trường của mọi người đều rất phong phú, nên đã âm thầm dàn trận pháp quanh núi Tu Di để ngăn Hồng Quân lão tổ bị thương nặng và trốn thoát.
Đối mặt với đòn đánh của Tôn Ngộ Không, Hồng Quân lão tổ không còn nơi nào để trốn. Khoảng trống bên cạnh ông ta cũng đã bị Tôn Ngộ Không khóa chặt. Hồng Quân lão tổ chỉ cảm thấy một áp lực vô hình đè lên đầu mình!
"Con khỉ ngang ngược! Ngươi đang tìm cái chết sao?" Hồng Quân lão tổ hét toáng lên, ông ta biết rằng nếu cây gậy này đánh vào đầu mình thì ông ta nhất định phải bị thương nặng, nhưng ông ta lại bị đám đông này tấn công, sợ rằng ông ta sẽ khó có thể trốn thoát.
Dù sao thì Hồng Quân lão tổ đã tu luyện nhiều năm, và ông ta có thể cảm nhận được những thay đổi của không gian xung quanh trong thời gian rất nhanh. Vì vậy, bây giờ, Hồng Quân lão tổ đầy năng lượng ma quỷ, và đã thực hiện một cuộc chiến đầy liều mạng.
Bùm! Với một âm thanh trầm đục, sự va chạm giữa năng lượng quỷ dị và Định Hải Thần Châm có vẻ yếu ớt và vô lực. Gậy đánh xuống mạnh như thế chẻ tre, đập mạnh vào đầu Hồng Quân, muốn đánh trúng Hồng Quân rơi xuống núi Tu Di, khói bụi bốc lên trên bầu trời.
Phù! Trấn Nguyên Tử và những người khác đều hít một hơi. Họ đều biết rằng sức mạnh của vụ va chạm giữa hai người không thua gì một vụ nổ thiên hà! Quả nhiên là ở mỗi tầng cảnh giới ở sau cảnh giới Đại Đạo thì đều có một khoảng cách thực lực rất lớn, và giờ họ cũng cảm nhận rõ ràng khoảng cách sức mạnh giữa mình và Tôn Ngộ Không. Trong lòng họ đều mừng thầm khi Hồng Quân bị đánh trong thương, nhưng cũng ghen tị với Tôn Ngộ Không.
"Hì hì, để lão Tôn xem nhà ngươi có chết hay không!"
Tôn Ngộ Không nhìn chằm chằm vào đám bụi và cười toe toét. Nếu Hồng Quân lão tổ bị anh ta đánh cho thương nặng, thì Tôn Ngộ Không sẽ là anh hùng lớn nhất trong trận chiến này!
"Ha ha ha! Chỉ là chút kỹ năng dòi bọ!"
Đột nhiên, tiếng cười của Hồng Quân lão tổ vang lên từ trong khói bụi.
“Có gì đó không ổn, lui về phía sau!” Tôn Ngộ Không nhận ra rằng có gì đó không ổn chỉ trong giây lát.
Năng lượng quỷ dị trong khói bụi đang dần dần dâng lên gấp bội, điều này rõ ràng không phù hợp với tu vi của Hồng Quân lão tổ, lẽ nào đã sử dụng một phương pháp bí mật nào đó? Tất cả mọi người đang nghi ngờ, và nhìn thấy bốn bóng ma hư ảo xuất hiện trong khói và bụi.
"He he, ngươi thật sự là ngây thơ khi nghĩ rằng chỉ cần có một con khỉ là có thể khống chế được ta? Như vậy chỉ có thể nói rằng ngươi thật sự rất ngu ngốc!"
Khi Tôn Ngộ Không kêu gọi rút lui, Nữ Oa và Thái Thượng đều nhanh chóng rút lui, gần như đến rìa Núi Tu Di. Nhưng bởi vì đã lập ra trận pháp vừa rồi, hiện tại tất cả mọi người đều bị nhốt ở đây.
Năng lượng quỷ dị trong bốn bóng ma kia đã tràn ngập toàn bộ hết bên trong trận pháp, trận pháp không gian có thể khóa chặt cả linh hồn, vậy mà năng lượng quỷ dị này vẫn có thể lấp đầy không gian này mà không để lộ dấu vết.
"He he, đúng là có luân hồi chuyển kiếp! Thật không ngờ đúng không? Thứ ngăn cản ta trốn thoát lại trở thành nhà tù của các người."
Vào lúc này, bóng dáng của Hồng Quân tổ tiên cũng dần dần hiện ra từ trong bụi đất, chỉ thấy Hồng Quân tổ tiên đang cầm trong tay một chiếc la bàn, chính giữa la bàn là răng nanh của một con dã thú. Và năng lượng đen của bốn bóng ma đã được tỏa ra từ la bàn.
"Đây là...?"
Đôi mắt của Nữ Oa như đóng băng ngay lập tức, và chiếc la bàn này dường như ẩn chứa nguồn năng lượng cực kỳ đáng sợ!
“Rất tò mò đúng không?” Lão Tổ Hồng Quân nhìn những người học việc cũ trước mặt này, trên mặt nở nụ cười tự mãn: “Đây là một món quà từ Ma tổ, bảo vật của giới quỷ, 'bàn Hồi Thiên', thứ này gần như có thể đảo ngược âm dương! Nó là phương tiện tốt nhất để huy động tất cả các trận pháp ma đạo. Ma đạo vĩnh viễn vượt xa hơn những gì mà các ngươi nghĩ! "
"Để ta giới thiệu cho các người những người bạn tốt của ta, Xuân Tai, Hạ Họa, Thu Bệnh, Đông Ôn!"
Hồng Quân lão tổ gọi từng người một, những bóng đen được gọi tên đều sảng khoái, hiển nhiên tràn đầy khí thế. Bởi vì bị phong tỏa không gian, ma khí ở đây rất mạnh. Đối với chúng thì so với vị ma tôn trước thì đây quá là thân thiện rồi.
Tôn Ngộ Không đang lơ lửng giữa không trung cách đó không xa, trong mắt hiện lên một tia lửa, có thể thấy được thực lực của bốn bóng ma này, ít nhất cũng là cảnh giới Đại Đạo thất trọng.
Còn Nữ Oa và những người khác chỉ là cảnh giới Đại Đạo lục trọng, cho dù đông đảo thì bọn họ cũng nhất định không phải là đối thủ dưới sự trấn áp của cảnh giới bọn họ.
Ngay cả với Trấn Nguyên Tử, tỷ lệ chiến thắng là rất nhỏ. Bởi vì đối thủ là yêu quái, đạo cao một thước, ma cao một trượng. Sợ rằng yêu ma cảnh giới Đại Đạo thất trọng có thể đánh được với người cảnh giới Đại Đạo bát trọng.
"Ha ha? Các ngươi sợ à? Thái Thượng, ngươi từng là đệ tử tự hào nhất của ta và là đệ tử trung tâm quan trọng nhất trong số đó. Ta sẽ cho ngươi một cơ hội khác nếu ngươi muốn làm việc cho ta."
"Bây giờ ngươi thấy không thể lay chuyển ta, ma khí mà ma tổ ban cho ta chứa hàng nghìn tỷ quân quỷ. Chỉ cần ta muốn, chúng sẽ ta tay, tai họa kinh thiên động địa."
"Chỉ cần trời đất bị phá vỡ và thống nhất Tam Giới, đúng là ngày đáng mong chờ!"
Lời nói của Hồng Quân lão tổ thật từng từ đều vang dội, khiến giáo chủ Thông Thiên trong lòng lay động. Nhưng bây giờ khiến cho Thông Thiên ngừng bước thì là điều không thể.
"Hồng Quân, ngươi thật sự cho rằng với những ma khí này, ngươi sẽ có thể thống lĩnh thiên địa sao? Ha ha, sáng suốt đi! Hãy bớt mộng tưởng lại!"
Khuôn mặt Thái Thượng đỏ bừng vì tức giận, hành vi của Hồng Quân hoàn toàn lệch khỏi những điều mà người tu đạo phải làm. Nếu các sinh vật trên thế giới bị coi là cỏ rác, thì việc họ trở thành thánh nhân còn có ý nghĩa gì?
Nếu như khuất phục trước Hồng Quân vào lúc này, thì tâm đạo của Thái Thượng sẽ sụp đổ, và nó sẽ chẳng khác gì một thứ bỏ đi nhập vào ma đạo. Thái Thượng biết điều này quá rõ.
"Hehe, vậy nói cho ta biết, ngươi còn có thể trông cậy vào ai trên trời? Một con khỉ hay sao?"
"Ha ha ha ha! Đừng xấu hổ." Hồng Quân cười nhạo Tôn Ngộ Không.
Làm thế nào Tôn Ngộ Không có thể chịu đựng loại oán giận này? Chỉ thấy Tôn Ngộ Không nhảy dựng lên: "Bà nội nó! Lão Hồng Quân kia, hôm nay lão Tôn ta không đánh ngươi thành miếng thịt, thì ta sẽ không mang họ Tôn nữa!"
Sau khi lời nói vừa dứt, Tôn Ngộ Không một lần nữa hóa thành một luồng sáng, lao thẳng về hướng của Hồng Quân lão tổ, nơi Hồng Quân lão tổ đang đứng là ngọn nguồn của mà ma khí phun ra.
Đây là nơi năng lượng ma quỷ mạnh nhất, và ngay cả khi đã đạt đến cảnh giới Đại Đạo viên mãn như lộ Tôn Ngộ Không cũng cảm thấy có chút tắc nghẽn.
“Làm đi!” Lão Tổ Hồng Quân nhìn thấy thân hình Tôn Ngộ Không đang lao về phía mình mà không chút hoang mang, cười lạnh nói.
Bốn bóng ma lập tức lao về phía Tôn Ngộ Không. Đông Ôn không có thực thể, Xuân Tai thân hình cực lớn, Hạ Họa thì thân thể linh động còn Thu Bệnh thì ẩn mình trong chiếc áo choàng đen giống như một thần chết đi thu thập những linh hồn.
Theo lệnh của Hồng Quân lão tổ, bốn bóng ma trực tiếp bao vây Tôn Ngộ Không. Đột nhiên, Tôn Ngộ Không bị bối rối bởi những phương pháp kỳ lạ này của mấy ma tôn kia, và cùng với việc làm rối loạn tinh thần của Hồng Quân, trong một thời gian ngắn hắn ta rơi vào thế bất lợi và phải đương đầu với một cuộc chiến khó khăn.
Lúc này, Hồng Quân, người vừa mới rảnh tay, cười lạnh với Nữ Oa và Thái Thượng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!