“Không tốt!” Người mặc đồ đen lập tức sắc mặt đại biến, bỗng nhiên lóe lên.
Nhưng năng lượng mà bộ xương màu vàng đánh ra tốc độ quá nhanh! Người mặc đồ đen căn bản không né tránh kịp nữa, liền bị đoàn năng lượng kia đánh trúng.
Đùng!
Một tiếng nổ thật lớn vang lên.
Người mặc đồ màu đen trong nháy mắt nổ thành một đóa pháo hoa, huyết nhục nổ tung một chỗ.
Mà ngay sau đó thì kho tài nguyên tu luyện các loại người mặc đồ đen mang theo người cũng đều nổ tung một chỗ, tràn đầy trân bảo, toàn bộ bùng nổ.
“Mẹ của ta ơi!”
Ngũ hoàng cùng với thủ hạ của bọn họ, tất cả đều dọa sợ, người người kinh sợ ngồi xổm xuống đất. Tất cả mọi người đều đưa ánh mắt kinh hãi hướng về phía người mặc đồ đen, thật sự là không thể tin được thực lực của bộ xương màu vàng này lại khủng bố như thế. Một chiêu liền đem người mặc đồ đen không ai bì nổi làm nổ tung trong nháy mắt.
Đây quả thực quá kinh khủng!
Thật sự quá kinh khủng!
“Chạy mau!”
Một tia tàn hồn của người mặc đồ đen hóa thành một đoàn hắc khí, phát ra âm thanh hướng bên ngoài ngôi mộ bắn nhanh mà đi.
Ngũ hoàng cùng với thủ hạ của bọn họ, tất cả đều bỗng nhiên đứng dậy, một giây cũng không dám ở nơi này nữa. Lúc này cũng hướng ra ngoài chạy đi, rất nhanh liền như một cơn gió biến mất ở bên trong ngôi mộ.
“A a a!” Đóa Đóa vạn phần kích động kêu lên.
“Phụ hoàng, người mặc đồ đen bị đánh nổ rồi, chỉ còn lại một tia tàn hồn chạy trốn, đã đối với chúng ta không còn có chút uy hiếp nào nữa!” Diệp Thiên lộ ra nụ cười.
Người mặc đồ đen bị đánh để nổ tung xác thịt, cả thần hồn đều bị nghiền nát, chỉ còn lại một tia tàn hồn chạy trốn, chính xác đối với Diệp Thiên không có chút nào uy hiếp. Một tia tàn hồn thì không có tu vi đáng sợ gì nữa, lấy thực lực của Diệp Thiên hắn vẫn có thể nhẹ nhàng đối phó với một tia tàn hồn đó.
“Chỉ tiếc, vị này đại năng không có đem những người khác đánh bạo hết, nếu đều có thể đánh nổ mà nói, vậy chúng ta liền có thể ngang ngang đi ra.” Diệp Thiên có chút tiếc nuối.
“Đúng vậy đó.”
Đóa Đóa cũng mặt lộ vẻ vẻ tiếc nuối: “Hiện tại bọn họ chạy trốn ra ngoài vây Độc Long Lĩnh lại thì chúng ta muốn ra ngoài cung vô cùng khó.”
“Bất quá cũng may là người mặc đồ đen đã lưu lại nhiều tài nguyên tu luyện như vậy, phụ hoàng hãy dùng những tài nguyên này tu luyện tới Đại Thừa Cảnh cấp hai cấp ba gì đó, nếu như vậy thì cũng liền có thể yên tâm đi ra.”
“Tóm lại với tình huống hiện tại thì tốt hơn nhiều so với trước đây. Ít nhất người mặc đồ đen đã bị xử lý, còn việc đối phó với những người đại lục Thiên Thánh này dù sao cũng dễ hơn nhiều so với đối phó với người mặc đồ đen đúng không phụ hoàng?”
Diệp Thiên cười sờ đầu Đóa Đóa: “Đóa Đóa nói không sai, chúng ta mượn tay của vị đại năng này diệt trừ người mặc đồ đen xong thì mục đích đã đạt đến, đây đã là kết quả cực kỳ tốt rồi!”
“Dạ!” Đóa Đóa gật gật đầu.
Đúng lúc này, bộ xương màu vàng bỗng nhiên xoay người, mặt hướng Đóa Đóa cùng Diệp Thiên.
Lộp bộp!
Đóa Đóa bị dọa đến thân thể mềm mại run lên, nuốt một ngụm nước bọt thật mạnh, khiếp đảm hỏi: “Phụ hoàng, vị đại năng này có phải ngay cả chúng ta cũng không bỏ qua hay không?”
“Không biết.”
Diệp Thiên lắc đầu, cũng khẩn trương lên.
“Các ngươi vẫn không dự định ra ngoài, còn muốn ở lại đây ảnh hưởng đến nơi ta an nghỉ sao?”
Nghe lời nói này, Diệp Thiên và Đóa Đóa, đều hơi nhẹ nhàng thở ra.
Ý của bộ xương màu vàng này là cũng không có muốn giết bọn họ, chỉ cần bọn họ ra ngoài là được.
Nhưng mà, bọn họ không thể đi ra ngoài, nếu là đi ra ngoài bây giờ thì tu vi của bọn họ không đủ, không phải đối thủ của ngũ hoàng đi ra ngoài chính là một con đường chết. Mà bọn ngũ hoàng chạy ra khỏi Độc Long Lĩnh rồi thì cũng không dám đi vào lại. Bọn họ ở tại Độc Long Lĩnh tu luyện, muốn tu luyện đến Đại Thừa Cảnh thì cũng phải tốn không ít thời gian, không có mấy ngàn năm là không được. Coi như dùng tài nguyên chất lượng cao mà lúc người mặc đồ đen nổ tung rơi đầy đất để tu luyện thì không có trên trăm năm thời gian, cũng là không đạt được Đại Thừa Cảnh.
Lỡ như ngũ tộc xuất binh đi Tử Vi Tinh thì hậu quả khó mà lường được.
“Đại năng, chúng ta không ảnh hưởng đến ngài tĩnh tu, thậm chí kế tiếp cũng có thể không nói lời nào, không ầm ĩ. Chỉ hi vọng có thể lưu lại ở chỗ này, mượn cái này ao nước này tu luyện, ngài đừng đuổi chúng ta ra ngoài được không?” Đóa Đóa yếu ớt hỏi.
Bộ xương màu vàng không nói gì thêm, trực tiếp nằm tiến trong quan tài ngọc, tiếp đó nắp quan tài tự động đóng lại.
“Hô!”
Đóa Đóa cùng Diệp Thiên thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Cũng không dám dùng miệng nói chuyện nữa, trực tiếp dùng thần niệm trao đổi với nhau: “Phụ hoàng cũng may là vị đại năng này dễ nói chuyện, nếu ngài ấy mà đem chúng ta đuổi đi ra, vậy thì phiền toái lớn. Ít nhất là chúng ta có thể mượn cái ao nước này của ngài ấy để tu luyện, tốc độ có thể đề thăng gấp trăm lần, phụ hoàng cũng có thể sớm ngày tu thành Đại Thừa Cảnh, tiếp đó ra ngoài.”
“Ừm.” Diệp Thiên cười gật gật đầu.
Tiếp đó, Diệp Thiên đến chỗ tài nguyên tu luyện rơi lả tả trên đất kia, lấy một nhóm tài nguyên tu luyện cực phẩm nuốt vào, sau đó dùng thần niệm cùng Đóa Đóa giao tiếp: “Trong này có tốc độ tu luyện nhanh, con cũng chăm chỉ tu luyện đi, sớm ngày vào Kim Tiên, chớ lãng phí thời gian trong này.”
“Được, phụ hoàng.” Đóa Đóa cũng nuốt một nhóm tài nguyên.
Tiếp đó hai ba con họ nhảy vào trong nước, chìm sâu dưới nước.
“Như thế nào?”
Gặp Diệp Thiên và Đóa Đóa xuống dưới nước, mấy người vây quanh hỏi thăm.
Diệp Thiên nói: “Người mặc đồ đen đã bị đại năng trong quan tài ngọc tiêu diệt, ngũ hoàng cùng với thủ hạ của bọn họ tất cả đều bị hù chạy trốn hết ổi. Vì để tránh cho việc ra ngoài bị đại quân của ngũ hoàng công kích, đúng lúc là ở trong này tu luyện thì tốc độ có thể tăng nhanh gấp trăm lần mà ở đây tu luyện, Chờ khi ta tu luyện tới Đại Thừa Cảnh lại đi ra, các ngươi cũng đều có thể đi phía trên cầm chút tài nguyên tu luyện để tu luyện mà nâng thêm chút tu vi. Bất quá nhớ kỹ khi ra ngoài thì đừng nói chuyện để tránh quấy rầy đại năng trong quan tài ngọc an nghỉ.”
Đám người gật gật đầu.
Lúc này, Tiêu Cẩm Sắc nói: “Thầy Diệp phải bao lâu thì mới có thể vào Đại Thừa?”
Diệp Thiên trả lời: “Tài nguyên tu luyện mà người mặc đồ đen lưu lại đều là cực phẩm, nếu mượn dùng những tài nguyên này để tu luyện,. Hơn nữa cộng thêm việc trong cái ao này thì đầu tốc độ tu luyện có thể tăng nhanh thì ước chừng khoảng năm năm là có thể vào Đại Thừa rồi.”
Tiêu Cẩm Sắc nghe vậy thì sắc mặt nghiêm túc, nói: “Cái kia e rằng không còn kịp rồi.”
“Hả?” Diệp Thiên nhíu mày: “Cái gì không kịp?”
Tiêu Cẩm Sắc nghĩ nghĩ, vẫn quyết định nói cho Diệp Thiên chân tướng: “Ngũ tộc đã phái ra 500 nghìn tỷ đại quân xuất chinh đi Tử Vi Tinh.”
“Cái gì!”
Diệp Thiên và Đóa Đóa đều thất kinh, Đóa Đóa khẩn cấp hỏi: “Chuyện xảy ra khi nào hả? Xuất chinh bao lâu rồi?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!