Hơn một giờ sau.
Công chúa ma tộc giống như một con chó chết, nằm trong vòng tay của Diệp Thiên, trên mặt hiện rõ vẻ hài lòng.
“Anh Tần, không ngờ rằng anh không chỉ có thực lực mạnh mẽ mà chuyện này cũng rất cường hãn. Tôi thực sự không thích sai người, anh đã không để cho tôi thất vọng.” Cô ta nói.
Diệp Thiên không khỏi bật cười.
Mà chính là ma, nói chuyện thẳng thắn hơn nhân tộc, tiên tộc và quỷ tộc nhiều.
“Kể từ bây giờ, anh có thể đối xử với tôi như thế này mỗi ngày được không?” Công chúa ma tộc hỏi.
Diệp Thiên trong lòng thầm nói: “Ma nữ này thật là quá hoang dã rồi!”
Vì vậy, hắn đã ho hai lần và nói: “Có thể được, nhưng mà nó phụ thuộc vào biểu hiện của cô.”
“Tôi đã làm không đủ tốt sao?” Công chúa ma tộc bĩu môi.
Diệp Thiên trợn tròn mắt nói: “Tôi không phải đang nói tới biểu hiện này.”
“Vậy thì đó là gì vậy?” Công chúa ma tộc khó hiểu.
Diệp Thiên thẳng thắn nói: “Nói thẳng với cô, lần này ta tới ma tộc của cô là còn mục đích khác.”
“Dù sao thì ta cũng là một thành viên của thần tộc, bây giờ thần tộc đang gặp nguy hiểm và có nguy cơ bị tiêu diệt bất cứ lúc nào. Vì vậy nên ta hy vọng cô có thể thuyết phục phụ hoàng của mình tham gia cuộc chiến càng sớm càng tốt để giúp đỡ thần tộc ta thoát khỏi nguy cơ diệt vong!”
Trước khi công chúa đến, hắn đã gửi một bản truyền âm tới Tiết Nghĩa Sơn.
Tiết Nghĩa Sơn nói với hắn rằng đại quân 200 nghìn tỷ của nhân tộc đã tập hợp được 150 nghìn tỷ, còn 50 nghìn tỷ khác thì đang trên đường từ nhiều nơi khác nhau. Ước tính rằng trong khoảng mười ngày nữa thì đại quân 200 nghìn tỷ sẽ khởi hành đi Tử Vi Tinh.
Khi nghe tin, Diệp Thiên rất lo lắng.
Sau đó, hắn cũng không từ chối công chúa ma tộc mà trực tiếp đáp ứng yêu cầu của cô ta.
Không còn cách nào khác, hắn không đáp ứng yêu cầu của cô ta mà muốn cô ta giúp, với tính cách ma nữ này thì chắc chắn sẽ không muốn giúp.
Vì lẽ đó nên hoàn toàn bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể thỏa mãn cô ta, hơn nữa còn vô cùng cố gắng để lại ấn tượng tốt.
Hắn tin rằng một khi đã nắm được trái tim của phụ nữ thì không sợ cô ta sẽ không nghe lời hắn. Còn ma hoàng chủ yếu nghe lời cô ta, sau đó mới có hy vọng ma tộc phái quân.
“Gấp như vậy sao?”
Công chúa của ma tộc nói: “Mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của phụ hoàng tôi, thần tộc sẽ không bị tiêu diệt trong một thời gian ngắn. Sau ba đến năm năm thì phụ hoàng tôi sẽ gửi quân chi viện đến thần tộc cũng không muộn. Anh cũng không cần phải gấp gáp như thế chứ?”
Diệp Thiên trừng mắt: “Vậy sao ta bảo đợi phụ hoàng cô đồng ý rồi chúng ta mới làm chính sự mà cô lại gấp gáp như thế, không đợi được mà muốn làm liền?”
“Không giống nhau được không, người ta sống mấy trăm vạn năm cũng chưa từng được, vì vậy thật sự gấp mà.” Ma tộc công chúa bĩu môi nói.
Diệp Thiên tức giận nói: “Người của thần tộc, dưới chiến tranh mỗi ngày chết rất nhiều, ta không gấp được sao?”
“Cô hoàn toàn không quan tâm đến cảm giác của ta, vậy ta còn làm phò mã cái mông! Ta không làm nữa, ta sẽ trở về thần tộc tham gia quân đội, ra trận!”
Hắn vừa nói vừa ra khỏi giường, mặc quần áo vào.
Hắn tin rằng công chúa sẽ không thờ ơ.
Đúng như dự đoán, công chúa bước ra khỏi giường ngay lập tức, nắm lấy hắn và bĩu môi: “Tôi không cho phép anh đi!”
“Nếu ma tộc của cô không cứu thần tộc của ta thì ta sẽ đi yêu tộc tìm công chúa của yêu tộc để cho công chúa yêu tộc giúp ta.” Diệp Thiên hừ nói.
“Anh dám!”
“Nếu như cô không giúp thì ta cũng dám đi tìm công chúa yêu tộc”
Công chúa dậm chân đi thẳng.
“Tôi giúp anh còn không được sao?”
Cô ta rất bất đắc dĩ, không nỡ rời xa một Diệp Thiên mạnh mẽ như vậy, tức giận nói: “Nếu tôi giúp anh bảo phụ hoàng phái binh tới trợ giúp thần tộc thì anh nhất định phải ở lại ma tộc, làm phò mã của tôi và không bao giờ trở về thần tộc. Ít nhất anh không thể quay lại nếu không có sự cho phép của tôi và anh phải quay lại với tôi nếu anh muốn quay lại.”
“Tóm lại, sau khi giúp anh thì cái gì cũng phải nghe lời tôi, anh làm được thì tôi liền giúp anh. Nếu không được thì hừ, tôi sẽ không giúp anh, để cho phụ hoàng tôi bắt anh lại!”
Diệp Thiên cười sờ sờ mặt của cô ta: “Chỉ cần cô cầu xin được phụ hoàng cô xuất binh thì ta sẽ nghe lời. Bất cứ lúc nào cô muốn thì trực tiếp nói, nếu có thể thì ta sẽ thỏa mãn cô lập tức.”
“Vậy thì còn được.” Công chúa mỉm cười hài lòng.
“Vậy thì về ngủ đi, chiều chuộng tôi một lần nữa. Sáng mai thì tôi sẽ dẫn anh đi gặp phụ hoàng, giúp anh thuyết phục phụ hoàng phái binh.”
“Được!”
Không lâu sau, giai điệu tuyệt đẹp lại vang lên.
Sáng hôm sau.
Bên trong cung điện ma hoàng.
“Đây là anh Tần mà công chúa muốn tuyển làm chồng sao?”
“Công chúa sao có thể để người trong thần tộc làm chồng!”
“Dù hắn có mạnh đến đâu thì hắn cũng không phải ma, công chúa không thể gả cho hắn được!”
“Nếu mà ma tộc kết hôn với một người thần tộc thì không phải sẽ rối loạn cương thường sao?”
Các văn võ bá quan của ma tộc đã bàn tán rất nhiều.
“Hừ!”
Nghe bàn luận, công chúa hừ: “Bổn cung chỉ muốn gả cho anh Tần, mới không quan tâm đến các người!”
Các đại thần không dám nói gì về cô ta, dù sao cô ta cũng là con gái yêu của ma hoàng.
“Công chúa, cô muốn tuyển hắn làm phò mã thì chúng tôi chắc chắn không phản đối, nhưng liệu cô có thể để hắn biến thành ma rồi sau đó mới làm phò mã không?” Một đại thần cười hỏi.
Công chúa nói: “Người đàn ông của bổn cung lợi hại như vậy, là Thái Ất Kim Tiên cấp bốn. Ngay cả Lục Ma Vương cũng chỉ có thể đánh ngang sức với người đàn ông của bổn cung, bây giờ để anh ấy nhập ma, không được dùng pháp thuật cũ, hủy bỏ tu vi, vậy thì chẳng phải là quá đáng tiếc sao?”
“Vì vậy phò mã mạnh mẽ như vậy cũng không cần phải trở thành ma, chờ đến khi bổn cung và phò mã sinh con, để con tu luyện ma thuật là được.”
Nghe thấy điều này, các đại thần văn võ bá quan trong triều đều cảm thấy ổn một số cho rằng không và đã có tranh cãi liên tục về vấn đề này.
Lúc này, một tiếng kêu như vịt đực truyền đến.
“Ma hoàng bệ hạ đến rồi!” Đột nhiên, toàn bộ triều đình im lặng.
Rất nhanh sau đó liền thấy chín con rồng đen, đang kéo đôi ghế rồng đen, một người uy nghiêm mặc áo bào đỏ mang hắc khí hừng hực ngồi trên ghế rồng kéo lên ngai vàng.
Các quan đại thần có mặt lập tức hành lễ.
“Tham kiến ma hoàng bệ hạ, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!”
“Bình thân.”
“Tạ ơn ma hoàng bệ hạ!” Các đại thần đã đứng dậy.
Ánh mắt ma hoàng rơi vào người Diệp Thiên, người này không phải ma nên rất dễ thấy.
Nhìn Diệp Thiên xong, ông ta cười hỏi: “Cậu là người thần tộc mà công chúa thích tên là anh Diệp?”
“Bẩm bệ hạ, thảo dân chính là anh Tần, bệ hạ có thể gọi là Tần Thần .” Diệp Thiên nói.
Ma hoàng cười nói: “Tần Thần, sau khi nghe công chúa miêu tả về cậu thì trẫm đã rất thưởng thức cậu. Cậu có thể thấy được nhân tộc và tiên tộc sẽ tấn công thần tộc trong vòng ba năm, thật là phi thường!”
“Có thể thấy được, Tần Thần cậu vẫn là rất thông minh, cùng với thực lực của cậu làm trẫm rất thưởng thức.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!