“Điều này là không thể!”
Thái Huyền Tiên Đế lắc đầu, trong lòng không tin nói: “Đại quân của Tử Vi Tinh kém hỏa lực với đại quân nhân tộc quá lớn!”
“Thực lực của Diệp Bắc Minh cũng không phải là cùng một cấp so với Thái Vương. Hắn chỉ vừa mới tiến vào Thái Ất Kim Tiên Cảnh mà thôi, còn Thái Vương đã là Thái Ất Kim Tiên Cảnh cấp ba rồi, thực lực của ông ta chắc chắn có thể đè bẹp Diệp Bắc Minh.”
“Với một tướng lĩnh có thực lục mạnh và nhiều quân như vậy thì làm sao có thể bị tiêu diệt toàn bộ đại quân và không một người nào có thể trở lại?”
“Điều này tuyệt đối không thể!”
Không trách ông ta không tin. Mặc dù đại quân của Diệp Bắc Minh rất mạnh, nhưng mà đại quân được tuyển chọn từ các tinh vực khác chứ không phải từ Tử Vi Tinh nên tu vi toàn diện rất thấp và sức chiến đấu không bằng hỏa lực của người nhân tộc đến.
Còn Diệp Bắc Minh, mặc dù hắn có khả năng đánh người vượt cảnh giới, nhưng mà nó chỉ giới hạn ở Tử Vi Tinh.
Cùng là Thái Ất Kim Tiên nhưng mà khi bọn họ so sánh với Thái Ất Kim Tiên của nhân tộc thì thực lực vẫn còn kém một chút. Vì chuyện này cho nên Diệp Bắc Minh đó tuy rằng lợi hại hơn ông ta, nhưng so với Thái Ất Kim Tiên của nhân tộc thì ông ta rằng ghê gớm lắm là đánh hòa. Cho dù Diệp Bắc Minh mạnh hơn một chút cũng không mạnh hơn bao nhiêu, háne nhất định không thể đánh lại người cao hơn hắn hai cấp, huống chi là ba cấp.
Ngay cả khi có thể đánh bại thì vẫn còn 100 nghìn tỷ đi nũa mà, không thể bị tiêu diệt tất cả không có một người trốn thoát đúng không?
Đánh như thế nào, có nhiều quân như vậy, cũng không thể quét sạch được, chạy về đây trăm triệu cũng phải có. Nhưng mà nhiều năm như vậy rồi lại không có người trở lại, điều này quá phản khoa học!
Vì vậy, ông ta tin chắc rằng Thái Vương và những người khác không thể bị tiêu diệt hoàn toàn được!
“Nhưng mà trinh sát nói rằng, bọn họ đang đi một đường đến, chuẩn bị đi ra khỏi thiên lộ đến Tử Vi Tinh thì bị hỏa lực dữ dội, dưới bầu trời có ít nhất mấy chục nghìn tỷ quân mai phục, thương vong của cuộc oanh kích rất nặng nề. Hầu hết các trinh sát đã chết dưới hỏa lực bắn phá, chỉ một vài người trong số họ trốn thoát trở về. Mà dọc theo đường đi thì họ cũng không thấy đạo quân của Thái Vương, còn Tử Vi Tinh lại có nhiều quân mai phục như vậy, đây không có nghĩa là Thái Vương và đại quân của ông ta đã bị tiêu diệt rồi sao?” Thái Úy nói gần như trong một hơi thở.
Sau khi nghe xong thì cả triều đình náo động.
“Nếu nói như vậy thì đạo quân của Thái Vương có thể bị tiêu diệt rồi!”
“Đúng vậy đó, nếu không bị tiêu diệt hoàn toàn thì kẻ thù sẽ không thể nào chặn ở thiên lộ được, bởi vì Thái Vương và những người khác từ thiên lộ đi xuống, một đường đánh thẳng vào Tử Vi Tinh. Nếu họ thắng thì con đường này thuộc phạm vi khống chế của chúng ta, quân địch không thể nào cho quân chạy vào vùng kiểm soát của ta đã bố trí quân mà chặn thiên lộ được. Vì lẽ đó có thể khẳng định rằng Thái Vương và đại quân chắc chắn đã bị diệt, để đề phòng quân khác xâm lược thì Tử Vi Tinh đã thiết lập phục kích dưới thiên lộ, không cho chúng ta cơ hội.”
Nghe được những lời bình luận này, sắc mặt của Thái Huyền Tiên Đế rất tối sầm.
Theo những lập luận này thì thực sự có thể giải thích rằng Thái Vương và những người khác đã bị tiêu diệt.
“Bệ hạ, có lẽ nào Thái Vương và những người khác đã bị Diệp Bắc Minh và đại quân của hắn ta oanh kích bằng hỏa lực từ dưới lên khi chưa ra khỏi thiên lộ? Phải biết rằng chiến hạm tinh không của nhân tộc, mỗi cái đều rất lớn, chứa rất nhiều đại quân nên không thể nào bày binh bố trận được. Chỉ cần là đại quân vẫn còn ở trên chiến hạm tinh không thì họ không có cách nào triển khai hỏa lực được, còn kẻ địch thì bắn từ bên dưới lên, đừng nói là 100 nghìn tỷ, dù là 1000 nghìn tỷ thì cũng dễ dàng bị tiêu diệt thôi!” Hạo Thiên Tiên Đế bày tỏ ý kiến của mình.
“Không thể nào.”Hoàng đế của con người lắc đầu nói: “Nếu là như vậy thì Thái Vương hoàn toàn có thể hạ lệnh thay đổi toàn bộ đại quân. Cho dù là đánh trúng chiến hạm phía trước thì chiến hạm phía sau hoàn toàn có thể rút lui và sẽ chết không quá một phần mười.”
“Tuy nhiên, không ai trong số họ sống sót trở lại, đây rõ ràng không phải vì lý do này mà họ bị tiêu diệt. Trẫm tin rằng họ đã vào Tử Vi Tinh, sau đó bị cắt đứt đường rút lui và hoàn toàn bị tiêu diệt, và vì lý do này nên không ai trong số họ sống sót trở về.”
Tất cả các văn võ bá quan đều đồng ý với tuyên bố này.
Chỉ có Thái Huyền, Hạo Thiên và Ngạo Thiên là không đồng ý.
Vì cả ba người họ biết rõ nhất sức mạnh của Diệp Bắc Minh và đại quân của hắn, họ tin rằng dù Diệp Bắc Minh có mạnh thế nào thì cũng không đủ sức để tiêu diệt hàng trăm tỷ con người.
“Bệ hạ, thần nghi ngờ Vương Thái đi nhầm đường mà đi đến các hành tinh khác hoặc là trinh sát đi nhầm đường mà đến các tinh vực khác. Tóm lại là thần không tin Diệp Bắc Minh có năng lực hủy diệt Vương Thái cùng nghìn tỷ quân được.” Tần Thái Huyền nói.
Cho dù bị tiêu diệt thì ông ta vẫn phải nói là chưa bị tiêu diệt, để cho hoàng đế của con người có một chút hy vọng.
Bởi vì Thái Vương này là vì ba người bọn họ mà được phái đi.
Nếu những người này đi đến Tử Vi Tinh và toàn bộ đại quân bị quét sạch thì ba người họ sẽ đắc tội lớn rồi.
“Bệ hạ, thần nghĩ rằng chúng ta nên phái một đại quân lớn tới đó. Nếu Thái Vương và những người khác đi sai đường thì chắc chắn là tốt nhất còn nếu họ không đi sai đường mà bị tiêu diệt thì chúng ta nên hủy diệt Tử Vi Tinh để trả thù cho Thái Vương và những người khác!” Một lão thần đề xuất.
Nhưng rất nhanh sau đó, có người phản đối: “Bệ hạ, trận chiến chống lại thần tộc vừa mới bắt đầu, hiện tại không thích hợp phân tán quân. 100 nghìn tỷ quân cũng không thể đánh bại Tử Vi Tinh thì khi gửi quân lại thì chúng ta sẽ phải đưa ít nhất là 300 nghìn tỷ. Ngay cả khi đại quân đã học được binh pháp của Thái Huyền và sức mạnh của nó đã trở nên mạnh mẽ hơn thì thần tin rằng cũng sẽ khó giành được Tử Vi Tinh nếu không có hơn 200 nghìn tỷ.”
“Mà bây giờ, tinh nhuệ của chúng ta đều đang tham gia vào trận chiến chống lại thần tộc. Mặc dù chúng ta có thể tiêu diệt đại quân 200 nghìn tỷ, nhưng mà nếu yêu tộc và ma tộc bắt đầu tham chiến thì chúng ta sẽ không đủ sức để chống lại.”
“Vậy đại thần đề nghị là chờ sau khi tấn công thần tộc xong hoặc là tranh thủ thời cơ tấn công thần tộc mà chiêu mộ thêm 200 nghìn tỷ binh sĩ, sau khi huấn luyện xong thì hãy đi Tử Vi Tinh cũng không muộn!” Đề xuất này được bá quan văn võ ủng hộ.
Tiên hoàng cũng gật đầu: “Vậy thì mở rộng việc tuyển quân, đẩy nhanh tốc độ huấn luyện, cố gắng càng sớm càng tốt huấn luyện thêm 200 nghìn tỷ quân đi Tử Vi Tinh!”
“Vâng, thưa bệ hạ!”
Một vài ngày sau.
Diệp Thiên đang ở trong khách sạn, uống một ly rượu nhỏ với Đóa Đóa, công chúa ma tộc và mấy hộ vệ của ma tộc.
Một nhóm người vây quanh, hỏi câu này câu kia. Diệp Thiên hoặc là trả lời qua loa, hoặc là không trả lời.
Vừa lúc đó, một giọng giống như con vịt đực vang lên.
“Thánh chỉ đến rồi! Anh Tần tiếp chỉ!” Những người vây quanh Diệp Thiên lập tức tản ra, không ngừng bàn tán.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!