Không lâu sau khi Thân Công Báo truyền đạt mệnh lệnh thay cho Diệp Thiên.
Ầm ầm ầm!
Côn Bằng lão tổ thống lĩnh hai trăm nghìn tỷ đại quân cánh phải, dẫn đầu tấn công về hướng đại quân Thiên Đình
Tất nhiên chỉ là nói suông, cũng không hề tiến vào phạm vi công kích của hỏa lực, do đó không nổ trúng đối phương. Mà bên kia cũng đánh trả y như vậy, cũng không gây thương vong cho Hoàng Thiên Quân. Tuy nhiên, xét từ góc độ hỏa lực hai bên bắn ra, bất luận là từ phía chính diện hay là cánh phải của đại quân Thiên Đình, hỏa lực đều mạnh hơn của Hoàng Thiên Quân.
Chính vì thế, khi bố trí chiến lược này mới phải để đại quân ở chính diện và cánh phải không lọt vào phạm vi công kích của hỏa lực, nếu không tổn thất phải trả là rất lớn, chỉ có như thế mới có thể giữ chân được hỏa lực của kẻ địch. Một khi hỏa lực ở phía chính diện va chạm với cánh phải, phát hiện hỏa lực của đại quân Thiên Đình suy yếu, dẫn một bộ phận đại quân bị tiêu diệt đến đối phó với cánh trái Hoàng Thiên Quân. Vậy thì Hoàng Thiên Quân phía chính diện và cánh phải liền có thể thuận lợi tiến lên oanh kích bọn chúng, thu hút hỏa lực trở lại, giảm áp lực cho cánh trái của đại quân.
Trên việc bố trí tác chiến là thu xếp như vậy.
Mà lúc này.
Diệp Chiến của cánh trái đại quân Thiên Đình cũng truyền mệnh lệnh: "Khai hỏa!"
Bùm bùm bùm!
Hai trăm nghìn tỷ đại quân khai hỏa.
Đại quân Thiên Đình lập tức đánh trả. Tương tự, cánh trái và cánh phải tạm thời giống nhau, đều nằm ngoài sự công kích của hỏa lực, không tạo thành thương vong cho nhau.
"Lạ thật, bọn chúng đều khai hỏa ngoài phạm vi tiến công hỏa lực, đây là đang chơi trò bịp bợm gì vậy?"
Hạo Thiên Đại Đế vò đầu, một mặt đầy vẻ nghi hoặc.
Không chỉ mỗi ông ta, ngay cả Khương Tử Nha, thậm chí cả đại quân Thiên Đình, toàn bộ đều bày ra vẻ mặt khó hiểu. Không hiểu nổi rốt cuộc Hoàng Thiên Quân muốn làm gì, mục đích làm như vậy là gì.
"Yên tĩnh xem biến hóa của chúng, địch bất động ta cũng bất động, hễ địch động thì ta động. Đừng cho bọn chúng cơ hội nào, bọn chúng mặc ý chơi thế nào cũng không thể dậy sóng được."
Khương Tử Nha nói.
Hạo Thiên Đại Đế gật đầu.
Vậy là bọn họ nhìn trái, nhìn phải, nhìn trước, để tránh cho hậu phương bị tập kích, còn bố trí đại quân phía sau làm tốt những chuẩn bị đề phòng chu đáo.
Không biết đã qua bao lâu.
Diệp Chiến đột nhiên hạ lệnh:
"Năm mươi nghìn tỷ đội cảm tử chia ra theo bản cung xông vào doanh trại địch, số còn lại tiến lên yểm trợ hỏa lực!”
Lời vừa dứt, Đóa Đóa lập tức bay đến đầu yêu thú, hai chân Diệp Chiến bỗng nhiên thúc vào lưng yêu thú, hai tay vung roi quyết sống mái xông vào đại quân Thiên Đình.
“Xông lên!”
A Tu La, Thái Sư, Thái Úy, lục bộ thiên tướng, tất cả thánh nhân của nhân gian, Đa Bảo Đạo Nhân, Kim Linh Thánh Mẫu, Triệu Công Minh, Tam Tiêu nương nương và rất nhiều tướng lĩnh Hoàng Thiên Quân, bao gồm năm mươi nghìn tỷ đại quân, giống như tổ ong vò vẽ bị chọc, tiếng hô giết dưới trận hỏa lực xông thẳng đến phía trước.
Bọn hắn vừa xông lên, một trăm năm mươi nghìn tỷ đại quân ở phía sau lập tức đẩy mạnh về phía trước, hấp dẫn hỏa lực của đối phương, yểm hộ an toàn của bọn hắn, phòng ngừa bọn hắn khỏi bị đại quân Thiên Đình oanh tạc.
“Chuyện gì thế này?”
Tiếng la hét giết chóc ùn ùn kéo đến, bên phía đại quân Thiên Đình đã bắt đầu hoang mang.
“Ông trời ơi!”
Bất chợt có người kinh hãi hét lên.
“Không hay rồi, có rất nhiều kẻ địch đang xông đến từ phía dưới hỏa lực, cực kỳ nhiều!”
Khi lời nói của hắn vừa dứt.
Rầm rập!
A Tu La và xấp xỉ hai mươi thánh nhân, gần một nghìn Thái Thượng Đại Năng cùng hàng vạn Đại La Kim Tiên ào ào ra tay, bắn ra năng lượng, từ phía dưới hỏa lực triển khai tấn công đại quân Thiên Đình.
Ầm ầm ầm!
Do tầm nhìn bị hỏa lực che khuất, bọn hắn từ phía dưới hỏa lực đánh thẳng đến, phía đối diện nhất thời chưa phát giác, để cho bọn hắn dẫn dầu tiến công. Trong chốc lát, bên phía đại quân Thiên Đình vang lên tiếng nổ lớn, máu thịt bay tung toé.
"Không ổn, mau chặn lại!"
Đám người Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn, Phục Hy sắc mặt biến đổi, lập tức đáp xuống mặt nước, dùng các loại pháp lực, pháp bảo chặn đường tiến công của đối phương.
Do số lượng người của đối phương quá nhiều, một chiêu thoáng cái đã giải quyết tận gốc, có thể nói là đánh cho bọn hắn trở tay không kịp, chặn cũng chặn không nổi hỏa lực. Vì thế đại quân đã phải trả cái giá thương vong khá lớn.
“Mau truyền tin vào quân trướng, để quân sư tới chỉ huy!”
Chuẩn Đề Đạo Nhân quát to.
Bởi vì ông ta vốn không hề biết kẻ địch muốn chơi mánh lới gì, những gì ông ta có thể làm được chính là ngăn chặn sự tiến công của quân địch. Còn làm sao điều binh khiển tướng để ứng phó thì ông ta không thể đưa ra quyết sách. Một khi tự ý sắp đặt, trúng phải quỷ kế mưu toan của kẻ địch mà để mất núi Tu Di, trách nhiệm này ông ta gánh không nổi.
“Khởi bẩm Tử Vi Đại Đế, không truyền tin đến đại bản doanh được!”
Lính đưa tin bẩm báo, Tử Vi Đại Đế là đại thống lĩnh của đội quân cánh trái, nắm giữ binh quyền trong tay, cho nên phải bẩm báo lại với ông ta.
“Khẩn cấp đến doanh trướng, mời quân sư đến chỉ huy trận chiến này!”
Tử Vi Đại Đế nói.
Ông ta cũng không dám tự ý làm chủ chuyện này, hơn nữa cũng không muốn làm chủ lắm. Bởi vì ông ta đã sớm nhìn thấy Đóa Đóa ở đối diện, cũng đã sớm biết sự việc sẽ lâm vào tình cảnh như thế này. Là do Ngọc Đế hãm hại cha con Đóa Đóa mới dẫn đến việc này.
Nói thật, ông ta cũng không muốn đánh trận chiến này, chỉ là bị cưỡng ép không biết phải làm sao, chỉ có thể gắng gượng đến cùng. Hơn nữa cái chết của Câu Trần Đại Đế cũng ảnh hưởng đến tâm lý ông ta, căn bản không biết được đánh trận chiến này có ý nghĩa hay không.
“Báo!”
Lúc này, lính đưa tin từ cánh trái đến báo.
“Khởi bẩm đại soái, quân sư, bộ phận quân địch bên cánh trái ước chừng phải có hàng chục nghìn tỷ quân từ phía sau hỏa lực xông ra tấn công phe ta. Không biết được bọn chúng muốn làm cái gì, nên là không biết phải đối phó thế nào. Tử Vi Đại Đế sai tiểu nhân đến mời đại soái và cùng quân sư qua đó chỉ huy tìm cách ứng phó, tránh khỏi mắc bẫy của địch!”
Sáu trăm nghìn tỷ đại quân rải rác rộng khắp như vậy, trong quân trướng bị nổ trúng, đại quân phía trước sau trái phải bị mất liên lạc. Việc này giống như bị móc mắt, cho nên đám người Khương Tử Nha ở trong quân trướng hoàn toàn không hề biết cánh trái bị tập kích.
Đến lúc nghe thấy bẩm báo mới biết được cánh trái bị công kích.
“Thông báo đến quân đội phía trước, đại quân cánh phải, đại quân hậu phương, có quân tình gì không cần truyền đến trong quân trướng, đổi truyền qua cánh trái, đồng thời trong quân trướng dùng tốc độ nhanh nhất vực dậy, mạng lưới truyền tin cũng phải dùng tốc độ nhanh nhất kết nối.”
Khương Tử Nha phân phó.
“Mạt tướng nhận lệnh!”
“Đại soái, chúng ta nhanh đi qua cánh trái.” Khương Tử Nha nói.
Tiếp đó Hạo Thiên Đại Đế và Khương Tử Nha tức tốc chạy đến cánh trái.
Đến cánh trái xem xét, quả nhiên có lượng lớn quân địch từ phía dưới hỏa lực xông đến chém giết, cách quân Thiên Đình đã khá gần rồi.
“Bọn chúng muốn làm gì đây?” Hạo Thiên Đại Đế nhất thời nhíu mày.
“Mặc kệ bọn chúng làm gì, đánh lùi bọn chúng rồi nói sau.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!