Sau khi trả qua công việc bận rộn, hơn bốn trăm vạn triệu quân đã được tập hợp, không ai ở lại, toàn bộ đều đến núi Tu Di.
Theo ước tính, chỉ cần lập tức đền thở trên núi Tu Di, tu vị của Diệp Thiên có thể đạt đến đại đạo cảnh giới sáu bảy trọng, cho dù là sáu trọng hay là bảy trọng, kết hợp với Chuông Đông Hoàng và các loại công pháp khác nhau, một mình Diệp Thiên cũng có thể trấn áp được Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn, Phục Hi, Hạo Thiên, vậy thì lập đền thờ trên núi Cầm Biên cũng sẽ dễ dàng hơn.
Cho nên không cần phải giữ đại quân ở lại Nam Chiêm Bộ Châu, toàn bộ đến cho đi, điều quan trọng là phải có được ưu thế lập đền thở trên núi Tu Di.
Sau khi đại quân xuất phát, bên phía Diệp Thiên có mười sáu thánh nhân, ngoại trừ Diệp Thiên để lại bốn thánh nhân trấn thủ hai bên tả hữu đại quân, hậu phương và hạ phương, ngăn chặn kẻ địch cử thánh nhân đến đánh lén, những thánh nhân khác đều được cử đi tuần tra trên biển, tránh Thiên Đình cử đại quân đến hỗ trợ núi Tu Di.
Thiên Đình ở Tam Đại Bộ Lạc còn có bảy tám trăm vạn triệu đại quân, bởi vì không có cao thủ dẫn đội, vì vậy những đại quân này không thể thông qua biển lớn để đến Nam Chiêm Bộ Châu, lúc này mới dẫn đến chuyện đám người Khương Tử Nha bị đánh bại.
Không có cao thủ áp trận, cử thêm bao nhiêu đại quân ra biển, chỉ cần bên phía Diệp Thiên cử ra vài đại đạo cảnh giới thánh nhân, nhân lúc đại quân không phòng bị mà tấn công, hỏa lực của đại quân sẽ không thể triển khai, có bao nhiều diệt bấy nhiêu.
Thiên Đình bị thiệt mấy lần, khiến bảy tám trăm vạn triệu đại quân táng thân trong biển lớn, lúc này mới dưới tình huống không có cao thủ áp trận, không dám cử đại quân ra biển.
Chỉ cần mười thánh nhân này có thể cắt đứt viện binh từ Thiên Đình, Diệp Thiên sẽ dẫn bốn trăm vạn triệu đại quân có thể đánh được Chuẩn Đề, Phục Hi, và năm mươi vạn triệu quân phòng bị của Thiên Đình, phá hủy núi Tu Di, đạt được đền thờ như trong trí nhớ.
Mà lúc này, Atula đã vượt đại dương đến một thành phố ven biển ở Đông Thắng Thần Châu, trên tay mang theo một bao tải đẫm máu, hét về phía dưới thành: “Quân Thiên Đình bị đánh bại ở Nam Chiêm Bộ Châu, các tướng Thiên Đình đều đã bị giết, bắt sống được năm người, đó là Lý Thiên Vương, Lý Tĩnh, và Hoàng Long đạo nhân và Thanh Hổ Chân Quân trong Mười Hai Kim Tiên, còn có hai thiên tướng. Năm người này tội ác tày trời, đã bị chém đầu, hi vọng người thiên hạ có thấy lấy năm người này làm gương, đừng tiếp tay cho Thiên Đình tạo nghiệt. Nếu không kết cục của năm người này, chính là kết cục của bọn mày.”
Nói xong, Atula ném bao tải đẫm máu xuống dưới thành, sau đó lùi về biển rộng lớn.
Người hạ phương mở bao tải ra, đổ thứ bên trong ra, là năm cái đầu.
“Mẹ ơi.”
Người xung quanh bị dọa sợ.
Rất nhanh, tin tức của Lý Tĩnh, Hoàng Long đạo nhân, Thanh Hổ Chân Nhân bị chém đầu đã thông qua phương thức truyền âm, nhanh chóng lan tràn khắp thế giới, gây lên chấn động mãnh liệt.
Đồng thời, đầu của nhóm người Lý Tĩnh cũng bị đưa đến Lăng Tiêu Bảo Điện.
Ngay cái nhìn đầu tiên Chân Ngọc Đế đã mềm nhũn.
Cả triều đều vô cùng kinh ngạc.
“Đáng sợ. Qúa đáng sợ rồi.”
“Bị bọn chúng bắt được sẽ bị giết thật đấy.”
“Chuyện này cũng quá đáng sợ rồi, nếu như bọn chúng đánh lên Thiên Đình, vậy không phải chúng ta đều sẽ bị chém đầu sao?”
“...”
Tất cả mọi người trong Lăng Tiêu Bảo Điện đều vì chuyện này mà run sợ.
“Ba ơi.”
Na Tra khóc ngất trong điện.
Tám vị còn lại của Mười Hai Kim Tiên, cũng như Khương Tử Nha và nhóm đệ tử của Nguyên Khai Thái Thượng, nhìn thấy đầu của Hoàng Long đạo nhân và Thanh Hổ Chân Nhân đều không khỏi rơi nước mắt.
“Mẹ nó, thật sự quá tàn nhẫn mà.”
Hạo Thiên Đại Đế nghiến răng nghiến lợi, trong lòng cũng sởn cả gai ốc, may mà mình chạy nhanh không bị bắt lại, nếu không đầu của mình bây giờ cũng được đặt trong Lăng Tiêu Bảo Điện rồi.
“Báo.”
Đúng lúc này, có người vô cùng gấp gáp chạy vào Lăng Tiêu Bảo Điện.
“Khởi bẩm Ngọc Đế, vừa rồi trên biển truyền âm đến, quân Hoàng Thiên đã xử ra một số lượng lớn đại quân ra biển, số lượng nhiều đến nỗi khó có thể ước đoán được, ít nhất cũng phải hơn trăm vạn nghìn người.”
“Cái gì.”
Toàn triều đều kinh ngạc.
Khương Tử Nha lập tức đứng ra nói: “Ngọc Đế, Diệp Thiên đây là muốn ra tay với đền thờ ở núi Tu Di rồi, e rằng đem hết toàn bộ bốn trăm vạn triệu đại quân ra là để bọn chúng đạt được núi Tu Di. Ngoài Phục Hi Đại Đế và Chuẩn Đề đạo nhân cộng thêm năm mươi vạn triệu đại quân hoàn toàn không thể thủ được, phòng tuyến của núi Tu Di sẽ nhanh chóng bị công phá.”
“Làm sao đây? Vậy phải làm sao?”
Ngọc Đế lo lắng.
Văn võ toàn triều cũng đều lo lắng.
Khương Tử Nha im lặng một lúc, thúc giục Thái Bạch Kim Tinh: “Mau đi mời Thiên Hà lão tổ ra tay giúp đỡ, thống lĩnh đại quân đến núi Tu Di cứu viện, không đuổi kịp thì đền thở ở núi Tu Di thì sẽ không giữ được.”
“Tôi đi ngay đây.”
Thái Bạch Kim Tinh vội vã rời đi.
Khương Tử Nha tiếp tục nói: “Ngọc Đế, mau hạ lệnh cho đại quân ở Đông Thắng Thần Châu và đại quân ở Bắc Câu Lô Châu, lập tức đến Đông Hải tập hợp, để Thiên Hà lão tổ áp trận, dẫn đầu đại quân nhanh chóng đến núi Tu Di cứu viện. Đừng đợi khi Thiên Hà lão tổ xuống núi rồi mới tập hợp, quá chậm trễ thời gian.”
Ngọc Đế nói liên tiếp ba từ được, lập tức cử người đi phát truyền âm, hạ lệnh hai bộ châu tập hợp bốn trăm sáu mươi vạn nghìn đại quân.
Sau đó, Khương Tử Nha lại thúc giục Hạo Thiên Đại Đế: “Anh mau dẫn theo chín vị dân gian thánh nhân đi tuần tra ở vùng biển Đông Hải và Bắc Hải, phòng ngừa thánh nhân của Thái Nhất lẻn vào, đánh lén đại quân của chúng ta. Nhất định phải đảm bảo sự an toàn tuyệt đối cho đại quân, đợi sau khi Thiên Hà lão tổ dẫn quân xuất phát, mọi người lập tức đuổi đến núi Tu Di giúp đỡ Chuẩn Đề đạo nhân và Phục Hi Đại Đế chống chọi trước, nhất định phải kéo dài cho đến khi cứu viện đến.”
“Được, bản soái đi ngay.”
Hạo Thiên lập tức dẫn theo chín dân gian thánh nhân xuất phát.
Sau đó, Khương Tử Nha lại nói: “Ngọc Đế, truyền tin cho Tứ Hải Long Vương, tập hợp binh tôm tướng của và Long tộc, đi làm loạn đột quân do Thái Nhất dẫn đầu, trì hoãn việc tiến quân của bọn họ, để cho quân tiếp việc có thời gian đến cứu viện núi Tu Di.”
“Được được được.”
Ngọc Đế lập tức để người đi truyền lệnh cho Tứ Hải Long Vương.
“Các vị huynh đệ, mọi người cũng phải giúp đỡ Tứ Hải Long Vương, kéo dài tốc độ tiến quân của địch, một khi bọn chúng thuận lợi đến núi Tu Di, quân cứu viện của chúng ta không đến kịp, vậy thì đến lúc đó hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được. Nhất định phải trì hoãn bọn chúng, trì hoãn bọn chúng.” Khương Tử Nha thúc giục.
Độ Ách Chân Nhân và Quảng Thành Tử, các đệ tự của Khai Nguyên Thái Thợng, lập tức xuất phát đến Tứ Hải.
“Nhất định phải đuổi kịp. Nhất định phải đuổi kịp.”
Khương Tử Nha căng thẳng đến toàn thân run rẩy.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!