Ngay khi Diệp Thiên nói ra lời này, rất nhiều người ở thành trì bên dưới đều ngước đầu nhìn lên, khi nhìn thấy rõ dáng vẻ của Diệp Thiên, những người bên dưới đều sôi sùng sục.
“Đúng là lão minh chủ, thật sự là lão minh chủ rồi!”
“Ha ha, lão minh chủ không chết, lão minh chủ trở lại rồi!”
“Đúng là tốt quá! Lão minh chủ trở về, chắc chắn sẽ hồi sinh lực lượng quân Liên minh. Đánh bại Thiên Đình!”
“...”
Những người dân bên dưới thành đều không ngừng phấn khích, vì lúc đó nơi nào cũng dán lệnh truy nã của Diệp Thiên, tuy rằng Nam Chiêm Bộ Châu không vương hóa, nên không được dán lệnh truy nã, nhưng cũng có một số lệnh truy nã được đưa từ bên ngoài vào, cho nên có nhiều người thông qua bức vẽ trên lệnh truy nã mới biết được Diệp Thiên. Nên bây giờ mới có người vừa nhìn thất Diệp Thiên đã nhân ra hắn ta.
Và Diệp Thiên là người sáng lập ra lực lượng quân Liên minh, nên lực lượng quân Liên minh vô cùng kính nể hắn. Có hắn ở đây, nghĩa là trái tim của lực lượng quân Liên minh đã có. Trước khi có tin Diệp Thiên chết, những thủ lĩnh quân đội Liên minh dù có thể nào cũng không dám thoát ly khỏi Liên minh. Nhưng khi Diệp Thiên bị bàn tay của Như Lai đánh ra làm cho biến mất, đây cũng là nguyên nhân vì sao các thủ lĩnh lần lượt muốn rời khỏi Liên minh.
Mặc dù cuối cùng lực lượng quân Liên minh không tan rã, nhưng chính nhờ sự Đóa Đóa uy hiếp mới khiến quân Liên minh ổn định không tan rã, hơn nữa không ít thủ lĩnh quân Liên minh bị giết, nên trong lòng ai cũng có chút khó chịu, nên sẽ không trung thành với Liên minh, trung thành với minh chủ như trước kia.
Nhưng bây giờ Diệp Thiên trở lại, mọi chuyện đã khác. Hắn là huyền thoại trong mắt quân Liên minh, chính hắn là người sáng lập quân Liên minh, là người dẫn dắt quân Liên minh đi đến hết thắng lợi này đến chiến thắng khác. Hắn từ lâu đã trở thành huyền thoại bất khả chiến bại trong mắt binh lính quân Liên minh. Khi hắn trở lại là thì khí thế quân Liên minh cũng sẽ trở lại, cộng thêm mưu lược Thân Công Báo, và thực lực của đệ tử cốt cán Tiệt Giáo và bộ tộc Phượng Hoàng, sớm muộn gì cũng sẽ đánh bại Thiên Đình.
Đó là lý do tại sao từng người trong số họ đều có vẻ rất phấn khích.
“Lão minh chủ, người đã trở lại. Thật sự quá tốt rồi. Tiểu minh chủ và quân Thiên Đình hiện tại đang chơi trốn tìm với nhau, cách đây không lâu có tin tức nói rằng quân chủ lực của quân đội Liên minh đang ở gần núi Thanh Ngưu. Lão minh chủ đi đến đó chắc chắn sẽ tìm được tiểu minh chủ.”
Thái Thú của quận thành này bay lên không trung, vẻ mặt kích động nói với Diệp Thiên.
“Cảm ơn đã báo cho ta biết.”
Diệp Thiên nắm tay tỏ vẻ cảm ơn, sau đó vung bàn tay lớn, hô: “Xuất phát đến núi Thanh Ngưu!”
Hắn ở Nam Chiêm Bộ Châu lâu như vậy, còn là minh chủ của Liên minh mười vạn bộ tộc, thường xuyên giao chiến với Thiên Đình, đương nhiên không ít lần nhìn qua bản đồ của Nam Chiêm Bộ Châu, vừa nghe đến núi Thanh Ngưu, hắn đã biết nên đi hướng nào.
Rất nhanh, Diệp Thiên và Atula, cũng như Bát Bộ Thiên Tướng, biến thành mười tia sáng bắn về hướng núi Thanh Ngưu.
“Trời ơi, chín người đi cùng với lão minh chủ Diệp tốc độ đều vô cùng nhanh, chắc chắn đều là cao thủ Thái Thượng Kính!”
“Tốc độ quả thực là cao thủ Thái Thượng Kính, tốc độ của cảnh giới Đại La không nhanh như vậy.”
“Xem ra, việc minh chủ biến mất trong họa cũng có phúc, mang về chín cao thủ Thái Thượng Kính để giúp đỡ. Bây giờ số lượng các cao thủ Thái Thượng Kính của quân Liên minh không chênh lệch nhiều so với Thiên Đình nữa rồi, có thể còn nhiều hơn, như thế rất có ích.”
"Ta không biết ngươi có chú ý tới hay không. Tà linh trên người chín đặc biệt nặng nề, dường như không phải người, mà là linh hồn, tất cả những gì chúng mang về đều là linh hồn. Ngươi có biết điều này có nghĩa là gì không?" ? "
“Không biết các ngươi có chú ý thấy không. Trên chín người đó sát khí vô cùng nặng, hơn nữa hình như không phải là người mà là linh hồn, những người lão minh chủ mang về đều là linh hồn. Các ngươi biết điều này có nghĩa là gì không?”
“Nếu mọi chuyện thực sự như lời đồn, lão minh chủ bị đánh vào cõi Atula, thì bây giờ người đã thoát ra được cõi Atula rồi sao?”
“Nếu thực sự lão minh chủ bước ra từ cõi Atula, thì trong số chín linh hồn kia, có một người là Atula phải không?”
Sau khi Diệp Thiên rời đi, nhiều cuộc thảo luận khác nhau được lan rộng.
Lúc này.
Diệp Chiến và Thân Công Báo cùng với một nhóm lực lượng cấp cao quân Liên minh đi dạo nhàn nhã trong sân vắng, vừa nói vừa cười, phía sau là ba mươi vạn nghìn tỷ tân binh mới đến đây.
“Minh chủ, ba mươi nghìn tỷ tân binh đã xếp hàng xong, mời người đến kiểm duyệt!”
Một vị tướng lĩnh của quân Liên minh chạy hừng hức đến nói.
“Tốt!”
Diệp Chiến lên tiếng, cưỡi con hắc kỳ lân đi trước, Thân Công Báo, các tướng lĩnh cấp cao của tộc Phượng Hoàng, đệ tử cốt cán của Tiệt Giáo, và Đóa Đóa đi sau cậu ta.
Cậu ta cưỡi con hắc kỳ lân chậm chậm bước đến đại quân ở trước mặt. Nhìn quét qua một lượt thì thấy tinh thần các tân bình đều rất hăng hái, uy vũ hùng tráng, vẻ mặt Diệp Chiến rất đắc ý, cậu ta không nhịn được hét lên: “Liên minh uy vũ!”
“Uy vũ!” “Uy vũ!” “Uy vũ!”
Ba mươi nghìn tỷ quân Liên minh giơ cao nắm đấm và đồng thanh hét lên.
“Liên minh tất thắng!”
“Tất thắng!” “Tất thắng!” “Tất thắng!”
“Liên minh uy vũ!”
“Uy vũ!” “Uy vũ!” “Uy vũ!”
“Liên minh tất thắng!”
“Tất thắng!” “Tất thắng!” “Tất thắng!”
...
Mỗi bước trên đường đi là mỗi lần Diệp Chiến hét lên, ba mươi nghìn tỷ đại quân cũng đáp lại ba lần như hổ gầm, khí thế của toàn quân tăng vọt. Những tướng lĩnh cao cấp của quân Liên minh đi theo phía sau Diệp Chiến ai cũng tỏ vẻ vô cùng hài lòng.
“Nếu có ba nghìn tỷ tân binh như thế này được huấn luyện.Vậy thì ta sẽ dám ra lệnh cho quân Liên minh đi bao vây kẻ thù, quét sạch toàn bộ kẻ thù ra khỏi Nam Chiêm Bộ Châu, không tha một ai trong số chúng.”
Thân Công Báo nhịn không được nói.
“Vẫn còn một chặng đường dài phía trước, chúng ta sẽ đánh thêm vài trận thắng nữa. Kích hoạt sự phần khởi và lòng yêu mảnh đất quê hương của người Nam Chiêm Bộ Châu, khiến cho bọn họ tràn đầy niềm tin vào các quân đội Liên minh của chúng ta. Lúc đó chúng ta lại mở một cuộc tuyển binh quy mô lớn, có thêm ba mươi nghìn tỷ quân hoặc hai mươi nghìn tỷ quân thì không thành vấn đề.” Đa Bảo đạo nhân nói.
“Đúng.”
Tất cả mọi người đều đồng ý.
Hiện nay, dân số ở Nam Chiêm Bộ Châu rất đông, nhưng đối với chuyện quân Liên minh sẽ thắng được Thiên Đình thì họ vẫn không tin, rất nhiều người muốn tòng quân nhưng lại không dám, nên nếu có thể đánh thêm vài trận thắng nữa, khiến cho quân địch thương vong nhiều hơn. Như thế sẽ khiến cho dân chúng tin vào Liên minh hơn, đương nhiên việc trưng binh cũng sẽ dễ dàng hơn.
Hạo Thiên Đại Đế trong lòng thầm cười lạnh.
Ông ta cũng không vội động thủ, chờ đến khi Diệp Chiến đi tới hàng của ông ta cũng không muộn, vì như thế, tỷ lệ thành công trong việc giết chết Diệp Chiến cũng cao hơn nhiều.
“Liên minh uy vũ!”
“Uy vũ!” “Uy vũ!” “Uy vũ!”
“Liên minh tất thắng!”
“Tất thắng!” “Tất thắng!” “Tất thắng!”
Trong tiếng hô vang.
Cuối cùng, Diệp Chiến và nhóm tướng lĩnh cấp cao của quân đội Liên minh cũng đã đến nơi mà Hạo Thiên Đại Đế đang đứng, khoảng cách giữa bọn họ chỉ có mấy trăm mét.
Ở khoảng cách này, với thực lực của Hạo Thiên Đại Đế, thì đã có thể tấn công một cách điên cuồng, có thể khiến cho đệ tử cốt cán của Tiệt Giáo không kịp trở tay, cũng không thể cứu được Diệp Chiến.
“Khà khà khà!”
Hạo Thiên Đại Đế vui mùng, lập tức thúc tiên pháp, trước khi mọi người kịp nhận ra, ông ta đã tung một quả đấm cực mạnh về phía Diệp Chiến.
Chỉ trong một thoáng!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!