Sau khi quyết định đánh úp quân Thiên Đình, Diệp Chiến lệnh cho quan truyền tin dùng mạng lưới truyền âm để triệu hồi Phượng Hoàng Lão Mẫu, Đa Bảo đạo nhân, Kim Linh Thánh Mẫu, Triệu Công Minh và những người khác về.
Khi nhận được lệnh triệu tập, tất cả các thành viên cấp cao của Điểu Tộc và những đệ tử cốt cán của Tiệt Giáo đều nhanh chóng tập hợp về đại bản doanh. Lúc này, Hạo Thiên Đại Đế đang chờ các cao thủ của Thiên Đình dùng vòng Kim Cang để quét mìn trên đường đi.
Mục đích của họ là đội quân hai mươi ba nghìn tỷ của Dã Lang Bảo, quét mìn cũng chỉ là để che mắt quân đội Liên minh mà thôi. Khiến cho quân đội Liên minh nghĩ rằng bọn họ đang dọn sạch những trận pháp không phải là đang đi đánh úp quân đội Liên minh, cứ như thế quân Liên minh sẽ bị mắc mưu của bọn họ, và kế hoạch đánh lén của bọn họ sẽ được triển khai thành công.
Vì vậy, tuyến đường đi của bọn họ không phải là đường đến Dã Lang Bảo. Nhưng cũng cách không quá xa Dã Lang Bảo, chỉ cần đội quân của Dã Lang Bảo không rút lui, thì khi bọn họ đi đến một khoảng cách nhất định có thể nhanh chóng đổi hướng và tấn công Dã Lang Bảo.
Quả nhiên, với bộ mặt giả dối của họ, lực lượng quân Liên minh đã bị đánh lừa, không có lực lượng quân Liên minh nào rút lui do nghĩ bọn họ chỉ là đang đi phá những trận pháp.
Cứ như thế bọn họ đi thẳng một đường và phá đi gần mười mấy cái trận pháp.
Cuối cùng, họ chỉ còn cách Dã Lang Bảo mười triệu km về phía đông.
“Đại soái, ta vừa mới liên lạc với trạm tình báo gần Dã Lang Bảo. Đội quân của Dã Lang Bảo không di chuyển mà vẫn đang đóng quân ở đó. Bây giờ chúng ta lên đường đến Dã Lang Bảo với tốc độ tối đa thì sẽ khiến cho quân đội Liên minh ở Dã Lang Bảo không thể nào phản ứng kịp, chúng ta sẽ đánh cho bọn chúng không kịp trở tay.”
Câu Trần Đại Đế nói nhỏ.
Hạo Thiên Đại Đế lập tức làm động tác ngừng tiến lên, sau đó chỉ về hướng Dã Lang Bảo và nói: “Dùng vòng Kim Cang mở đường, chúng ta sẽ bắt đầu đến Dã Lang Bảo với tốc độ tối đa!”
“Vâng!”
Tất cả các cao thủ của Thiên Đình toàn bộ đứng lên mặt trên của vòng Kim Cang, dưới sự điều khiển của Độ Ách Chân Nhân, vòng Kim Cang bắn ra nhanh như chớp.
Do tốc độ của bọn họ quá nhanh, trạm tình báo của lực lượng quân Liên minh phát hiện có điều gì đó không ổn, có vẻ như bọn cao thủ này của thiên đình sắp tấn công Dã Lang Bảo, không đợi bọn họ truyền tin cho Dã Lang Bảo. Nhóm người của Hạo Thiên Đại Đế chỉ trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách mười triệu km và tới bầu trời phía trên hai mươi ba nghìn tỷ quân Liên minh ở Dã Lang Bảo.
“Không sai, đó chính là vòng Kim Cang, Thiên Đình đang muốn đánh lén chúng ta!”
Có người trong quân đội Liên minh hét lên khi nhìn thấy trên không trung là vòng Kim Cang đang bay lơ lửng. Hai mươi ba nghìn tỷ quân Liên minh ngay lập tức rơi vào tình trạng hoảng loạn.
Trong một lúc, có người la lên là phải bài binh bố trận, có người la lên rút lui. Nên có một số binh sĩ trong quân đội Liên minh thì đang bài binh bố trận, có binh sĩ thì đang bắt đầu chạy trốn.
“Ha ha ha!”
Câu Trần Đại Đế và những người khác cười, vui như đàn diều hâu đang chuẩn bị bắt đàn gà con.
“Giết! Giết hết bọn chúng cho bổ Đại soái! Không để lại một mạng nào!”
Hạo Thiên Đại Đế rút ra Hạo Thiên kiếm. Sau khi ông ta hét lên, chém xuống một nhát kiếm ngang trời.
Bởi vì Hạo Thiên Đại Đế là cao thủ Đại Đạo cảnh giới, nên uy lực của đường kiếm này vô cùng khủng bố, kiếm khi giống như cột trời sập xuống, nghiền nát đại quân, trong nháy mắt đã nghiền nát đại quân bên dưới, tạo nên khe rãnh dài một triệu km, cũng phải có ít nhất một trăm triệu quân Liên minh bị đường kiếm này giết chết.
Ngay sau đó.
Câu Trần Đại Đế, Độ Ách Chân Nhân, Huyền Đô Đại Pháp Sư, Thập Nhị Kim Tiên của Côn Lôn, Nhiên Đăng đạo nhân, Vân Trung Tử và những cao thủ khác đều bắt đầu động thủ.
Ngay cả Tử Vi Đại Đế và Đông Phương Thanh Đế cũng đều bắt đầu miễn cưỡng động thủ.
Họ không thể không động thủ được, vì người nhà của họ đều nằm trong tay Ngọc Đế, nếu họ không động thủ sẽ bị gán cho tội danh thông đồng với kẻ địch. Bọn họ thì không nói, những người nhà cũng sẽ phải gánh chịu tai ương, cho nên cũng chỉ có thể chấp nhận đồng thủ.
Rất nhanh, những năng lượng chi chít phóng ra, gió, sấm sét, lửa, kiếm và bóng tối, ném bom, cũng có pháp bảo nghiền nát, đúng là tai họa chiến tranh.
Ầm ầm ầm!
Các lực lượng Liên minh ở Dã Lang Bảo từ trước đến nay đây là lần đầu gặp phải cuộc tấn công kinh hoàng và bạo lực như thế này. Dưới trận oanh tạc điên cuồng này, mặt đất chấn động dữ dội, quân Liên minh bên dưới thậm chí không có cơ hội hét lên một tiếng thì mạng sống đã bị đoạt mất.
“A!!!”
“Chạy! Chạy mau!”
Trong tức khắc bên dưới chỉ toàn là tiếng khóc, tiếng la hét cùng những âm thanh kêu chạy trốn, vô cùng hỗn loạn, có binh lính bị nổ mất tay chân, ngã trên mặt đất kêu la thảm thiết, có người bị đốt đau đến tận tim phổi, có người bị dọa cho khóc lóc kêu trời kêu đất...
“Ha ha ha!”
Câu Trần Đại Đế và dám người bên trên vui vẻ tiếp tục công phá, vừa ra tay vừa la to: “Đánh! Đánh hết mình cho ta! Mày thì đánh lén bọn ta. Chúng ta phải khiến cho bọn chúng phải trả cái giá thật đắt, đây cũng như một đòn chí mạng vào quân Liên minh, để xem bọn chúng từ này về sau có còn dám đánh lén chúng ta nữa không!”
Đi đôi với những lời của Câu Trần Đại Đế thì cuộc oanh tạt cũng càng quyết liệt hơn.
Còn quân Liên minh bên dưới, người chết, người chạy, bị đánh bất ngờ không kịp phòng bị, ngày cả lực chống trả cũng không còn.
Lúc này, tại đại bản doanh của của của quân Liên minh.
Các quan chức cấp cao của bộ tộc Phượng Hoàng và các đệ tử cốt cán của Tiệt Giáo sau khi nhận được lệnh triệu tập đã cấp tốc chạy về đại bản doanh.
“Minh chủ, có chuyện gì mà người vội triệu tập chúng ta về đây?”
Tất cả mọi người đều tò mò hỏi.
Diệp Chiến nói: “Tất cả cao thủ của Thiên Đình đều đã lên đường đi phá bỏ các trận pháp. Vì thế, chúng ta phải nhân cơ hội này đánh lén bọn chúng, cho nên mới triệu tập mọi người trở về đây. Cải trang trà trộn vào vào đại quân của Thiên Đình, sau đó nhân dịp bọn chúng không phòng bị, ngang nhiên phát động cuộc tấn công. Khi đó bọn chúng chỉ là một lũ kiến để cho mọi người mặc sức dẫm đạp.”
“Được! Các cao thủ Thiên Đình không có ở đó, chúng ta có thể tấn công chúng, và khiến cho chúng không còn lại một mảnh áo giáp nào!”
Tất cả mọi người đều cảm thấy hứng thú!
“Báo cáo!”
Đúng lúc này, một nhân viên thông tin vội vàng báo tin: “Minh chủ, không ổn rồi. Hạo Thiên Đại Đế cùng các cao thủ Thiên Đình khác đã tấn công Dã Lang Bảo, đánh tan đội quân hai mươi ba nghìn tỷ của chúng ta, khiến chúng ta tổn thất nặng nề!”
“Cái gì!”
Diệp Chiến và Thân Công Báo, cũng như các quan cấp cao của Liên minh, đều giật mình nhảy dựng, vẻ mặt vô cùng đau khổ!
“Mẹ nó!” Thân Công Báo nghiến răng nghiến lợi nói: “Lại trúng quỷ kế của Khương Tử Nha, việc đi phá các trận pháp chỉ là giả, đánh lén Dã Lang Bảo mới là thật. Thôi xong rồi, đội quân hai mươi ba nghìn tỷ của Dã Lang Bảo xong đời rồi!”
Diệp Chiến tức giận nói: “Mọi người lập tức lên đường tới thành Quang Minh, trả thù bọn họ quyết liệt. Nhất định phải khiến bọn họ trả giá đau đớn hơn chúng ta!”
“Vâng! Minh chủ!”
Các cao thủ của gia tộc Phượng Hoàng và các đệ tử cốt cán của Tiệt Giáo đều cởi bỏ áo giáp, mặc quần áo bình thường, khởi hành từ đại bản doanh, tiến về phía thành Quang Minh với tốc độ như một bóng ma.
Lúc này, tại lều lớn ở trung quân của Thiên Đình.
“Ha ha ha!”
Sau khi nhận được tin tấn công thành công Dã Lang Bảo, Khương Tử Nha đã cười rất vui vẻ.
“Được, tốt lắm, Thân Công Báo, ngươi có nằm mơ cũng không ngờ rằng, sư huynh của ngươi là ta, lại đi nước cờ như thế đúng không?”
“Lần trước khi ngươi đánh úp, khiến cho bọn ta phải trả giá bằng một đội quân tám nghìn tỷ quân. Lần này, sư huynh của ngươi, trả lại ngươi gấp ba lần, ha ha ha!”
Khương Tử Nha vô cùng hạnh phúc.
Lý Tịnh, Na Tra, Dương Tiễn và những người khác thậm chí còn tâng bốc.
“Quân sư không hổ danh là mưu sĩ số một trong thiên hạ!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!