“Thật quá đáng, Thiên Đình thực sự quá đáng!”
“Diệp Chiến cũng đã cúi đầu trước Thiên Đình, bày tỏ rằng sẽ giúp Thiên Đình vương hóa Nam Chiêm Bộ Châu. Vì lý do này, họ đều đã bị những người của Nam Chiêm Bộ Châu mắng mỏ và tấn công, kết quả là Thiên Đình lại đâm sau lưng người khác, thực sự khiến người ta thất vọng.”
“Bây giờ có thể hiểu được, tại sao Thiên Đình lại đột nhiên tập hợp một đội quân lớn và nói rằng sẽ đến phía nam để giúp quân Liên minh trấn áp nghĩa quân. Thực tế, họ đã phái gián điệp vào nghĩa quân, kích động nghĩa quân chiến đấu chống lại quân Liên minh, rồi chờ đợi hai bên thua thảm hại, quân đội của Thiên giới sẽ xâm lược Nam Chiêm Bộ Châu, tiêu diệt quân Liên minh và nghĩa quân trong trong một lần, sau đó kiểm soát toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu. Họ đã lên kế hoạch quá tốt, nhưng nó thực sự quá nham hiểm. Dù sao thì lực lượng Liên minh cũng đã đầu hàng Thiên Đình, làm như thế không phải là phản bội tấm lòng của họ sao?”
“Làm như thế tuy rằng nham hiểm nhưng có thể thành công nhanh chóng. Nhưng mấu chốt là nó đã thất bại, đã bị quân Liên minh nhìn thấu. Bây giờ quân Liên minh kết hợp với nghĩa quân, đều muốn chống lại Thiên Đình nổi hận thù đối với Thiên Đình thì càng sâu hơn. Bây giờ đừng nói đến chuyện vương hóa Nam Chiêm Bộ Châu, với đại quân của Nam Chiêm Bộ Châu, muốn chinh phục được họ sẽ phải trả một cái giá rất đắt, đúng là lấy đá đập chân mình. Sao Thiên Đình lại làm ra hành động ngu xuẩn như thế chứ!”
“...”
Dân chúng bốn phía trên Thiên Giới đều đang bàn tán dữ dội về chuyện này, đều cho rằng Thiên Đình quá nham hiểm, khiến họ thất vọng về hành động của Thiên Đình, thậm chí nhiều người còn thông cảm cho Liên minh, cảm thấy Liên minh bị đâm sau lưng, phải đứng về phía đối lập với Thiên Đình là điều đương nhiên.
Cũng vào lúc này, tại Lăng Tiêu Bảo Điện.
“Nghĩa quân ở Nam Chiêm Bộ Châu đã bắt đầu khai chiến với lực lượng quân Liên minh hay chưa, sao vẫn chưa có tin tức gì?”
Ngọc Đế hỏi.
Ông ta đã đợi tin này rất lâu.
Một khi nghĩa quân và quân Liên minh khai chiến, cả hai bên đều bại trận thì kế hoạch chiêu mộ binh lính của Thân Công Báo sẽ bị phá sản. Sau đó, ông ta sẽ vạch trần âm mưu và thủ đoạn của Thân Công Báo cho cả Thiên hạ biết. Sau đó chính thức phong Khương Tử Nha làm quân sư Tam Giới, chỉ huy quân xuống Nam Chiêm Bộ Châu tiêu diệt Liên minh ngay lập tức, để tránh đêm dài lắm mộng.
Đó là lý do tại sao ông ta mới đặc biệt lo lắng. Rất muốn biết liệu quân Liên minh và nghĩa quân đã bắt đầu đánh nhau chưa.
“Bẩm Ngọc Đế, theo tính toán thời gian, thì chắc là sắp có tin tức rồi.” Thái Bạch Kim Tinh nói.
Ngọc Đế gật đầu.
Nhưng vào lúc này, một giọng nói hoảng sợ vang lên, xông vào Lăng Tiêu Bảo Điện.
“Không ổn rồi, Ngọc Đế không ổn rồi, đã xảy ra chuyện!”
Bất ngờ thay, đó là Lý Tịnh đang lo lắng chạy vào.
Ngọc Đế thượng tim thắt lại, nhanh chóng từ đứng lên khỏi long ỷ, lo lắng nói: “Làm sao vậy?”
Lý Tịnh trả lời: “Thuộc hạ đang ở thành Trường An thì nghe tin bốn người của Trường Sinh Đại Đế đã bị quân Liên minh bắt và đem đi diễu hành trên đường phố, đồng thời vạch trần thân phận của họ trước những người cầm đầu của nghĩa quân. Kim Nhĩ Hãn cũng đã bị Thân Công Báo buộc tội là tay sai của Thiên Đình nên đã bị chém chết. Hơn năm mươi nghìn tỷ nghĩa quân và hơn một trăm nghìn quân Liên minh cũng đã hợp nhất với nhau.”
“Cái gì!”
Nghe những gì Lý Tịnh nói, tất cả các bá quan văn võ trong triều đều kinh hãi.
Ngọc Đế sắc mặt càng đen hơn, bất lực ngồi ở trên long ỷ.
Vốn dĩ đang tràn đầy hy vọng, chờ đợi tin vui sẽ đến, lại không ngờ rằng những gì nhận được là tin dữ.
“Tin tức này có thật không?” Ngọc Đế bất lực hỏi.
Lý Tịnh nói: “Có rất nhiều người nói như thế, thần cho rằng không phải không có căn cứ, độ xác thực của tin tức này rất cao.”
Ngọc Đế nghiến răng nghiến lợi căm hận. Hai tay nắm chặt, từ trong kẽ răng siết chặt một câu: “Cái tên Thân Công Báo này, đúng là đáng chết!”
Sau đó, ông ta giận dữ dắt mọi người, đi đến long trướng ở núi Trì Quang.
Rất nhanh, Ngọc Đế đã đến núi long trướng, giải thích tình hình cho Khương Tử Nha và những người khác.
“Cái tên khốn Thân Công Báo này thật là đáng ghét. Ông ta đã làm tan nát kế hoạch của chúng ta, chưa kể còn hắt nước bẩn lên chúng ta, dẫn dắt dư luận của thiên hạ hướng đến Thiên Đình, giờ thì Thiên Đình chúng ta mất mặt khắp thiên hạ rồi!” Trong lòng Câu Trần Đại Đế tràn đầy phẫn nộ.
Các đệ tử của Xiển Giáo cũng mắng chửi Thân Công Báo.
“Thái Công, chúng ta nên làm gì tiếp theo?” Ngọc Đế hỏi.
Khương Tử Nha nói: “Ra một thông báo để làm sáng tỏ với mọi người trong thiên hạ. Nói rằng bốn người kia không phải là người của Trường Sinh Đại Đế, mà là quân Liên minh ngụy tạo để cố tình vu khống, làm mất uy tín của Thiên Đình. Hơn nữa cũng nói với thiên hạ rằng những tàn dư của Tiệt giáo và Thân Công Báo đều đã trốn xuống Nam Chiêm Bộ Châu, và đã gia nhập vào doanh trại quân Liên minh. Việc Liên minh đầu hàng Thiên Đình và giúp Thiên Đình vương hóa Nam Chiêm Bộ Châu đều là chiến lược của Thân Công Báo giúp quân Liên minh hoãn binh, và dùng sự phẫn nộ của dân chúng để chiêu mộ binh lính nhân danh nghĩa quân. Sau khi Thiên Đình nhìn thấu âm mưu và thủ đoạn của chúng, nên đã tập hợp quân đội định đập tan kế hoạch của chúng. Khi bọn họ biết được Thiên Đình sắp đưa quân xuống Nam Chiêm Bộ Châu, bọn họ như chó cùng dứt dậu, cắn ngược lại Thiên Đình, sau đó có được lý do thật hợp lý để đem nghĩa quân về dưới trướng mình, cùng là để có thể danh chính ngôn thuận đối phó với Thiên Đình. Có thể thấy được Liên minh vô cùng nham hiểm, ác độc, và vô liêm sỉ như thế nào, còn làm mất uy tín của Thiên Đình. Vì thế Thiên Đình nhịn được nữa, quyết định mời Khương Tử Nha ra làm quân sư tấn công Nam Chiêm Bộ Châu, hy vọng người tài ba dị sĩ trong thiên hạ sẽ gia nhập thiên binh chính nghĩa để hỗ trợ Thiên Đình diệt trừ nghĩa quân và duy trì hòa bình trong Tam giới!”
Ngọc Đế ngay lập tức yêu cầu Thái Bạch Kim Tinh soạn thông báo.
“Điều này có nghĩa là một cuộc chiến Phong Thần mới sắp bắt đầu, phải không?” Quan Âm hỏi.
Khương Tử Nha gật đầu: “Việc này không thể để quá muộn. Nếu còn trì hoãn thêm nữa sẽ bất lợi cho chúng ta, vì vậy chúng ta không thể trì hoãn được nữa. Nhân cơ hội này có thể bắt đầu chiến tranh với Nam Chiêm Bộ Châu.”
Hắn ta phải thừa nhận rằng trong vòng tranh đấu mật này, hắn ta đã thua Thân Công Báo, khiến cho quân Liên minh đã mở rộng quy mô lực lượng từ một trăm nghìn tỷ lên hơn một trăm sáu mươi nghìn nghìn tỷ. Quy mô quân đội tăng lên gấp bội, Thiên Đình cũng không thu được lợi lộc gì, hơn nữa còn khiến Trường Sinh Đại Đế mất đi bốn vị thuộc hạ tin cậy, quả là thua thảm hại.
Tuy nhiên, về mặt dư luận, Thiên Đình đã chiến thắng.
Nếu như ngay từ đầu, bắt tay ngày đánh chiếm Nam Chiêm Bộ Châu thì Thiên Đình bất lợi về mặt dư luận, nhưng bây giờ bắt đầu cuộc chiến với Nam Chiêm Bộ Châu, dư luận sẽ nghiêng về hai phía, không biết được là Thiên Đình nham hiểm nay là Liên minh nham hiểm, sẽ có một số người đứng về phía Thiên Đình, một số người đứng về phía lực lượng quân Liên minh, và một số người đứng về phía trung lập.
Thật tiếc vì không thể lấy hết dư luận để tấn công lực lượng quân Liên minh. Nếu không, ngay cả khi quân Liên minh có thêm sáu mươi nghìn tỷ quân và Thiên Đình có được sự ủng hộ của dư luận thì Khương Tử Nha cũng chắc rằng sẽ thắng được cuộc chiến này.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!