Văn Trọng chính là người được mệnh danh là Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn, danh tiếng ở Thiên Giới có thể gọi là như sấm bên tai, không ai không biết.
Những ác quỷ này khi còn sống đều là loại đã phạm phải nhiều tội ác, bọn họ sợ nhất chính là bị trời phạt, cho nên ở đây không giống như những chỗ khác thờ Tam Thanh Tứ Ngự, ở đây lại cung phụng Lôi Tôn Văn Trọng, chính là để tránh không bị sét đánh.
Do vậy mà những ác quỷ này rất quen thuộc với đối với Lôi Tôn Văn Trọng, nhà nào cũng có một pho tượng hoặc một bức họa của ngài, phần lớn đều khắc họa hình ảnh ngài cưỡi một con Hắc Kỳ Lân tay cầm song côn, trên gương mặt có ba con mặt, trông vô cùng thô bạo mà uy nghiêm.
Trong tất cả các bức chân dung hoặc tượng của Lôi Tôn ngài đều cầm đôi roi Kim Xuyên, căn cứ theo nguyên bản mà thêm cả chi tiết hai câu được khắc trên đôi côn ấy, ở thanh thư là sáu chữ “Trên đánh ác thần Thiên Giới”, còn thanh hùng là “Dưới đánh ác nhân tam giới”.
Đây không phải đôi roi Kim Xuyên của Văn Trọng đấy sao?
“Nghe nói Lôi Tôn Văn Trọng đã chết, vậy sao thần binh của ngài ấy lại nằm trong tên đó chứ?”
“Đúng vậy, ta nghe nói Lôi Tôn vì hay tin cháu gái bị Thiên Đình xử chém đầu, ngài ấy liền đi cướp người tại pháp trường bị đám người Câu Trần Đại Đế cùng Thái Ất chân nhân liên thủ hãm hại, nắm trong tay đôi roi Kim Xuyên, liệu có phải là học trò hay hậu bối của những vị đại năng đã sát hại Lôi Tôn không?”
“Nhất định là đệ tử có một vị đại năng nào đấy rồi, sau khi Lôi Tôn bị sát hại liền chiếm lấy thần binh của ngài, rồi chia một ít cho đám đồ đệ của mình.”
Sau vài giây khiếp sợ ngắn ngủi, đám quỷ lại ngay lập tức ríu rít nghị luận.
Nghe bọn họ bàn tán xôn xao, Diệp Thiên không khỏi nhíu mày.
Chuyện Lôi Tôn chết sao ở giới A Tu La đã biết rồi?
Nhưng rất nhanh chân mày của hawns liền giãn ra, dù sao Thiên Giới mỗi ngày đều có rất nhiều người trải qua sinh lão bệnh tử hoặc là bị giết hại, những người này sau khi chết sẽ xuống địa ngục, có người sẽ bị hóa thành ác quỷ đày vào cõi A Tu La, sau đó xuống đây liền kể cho đám ác quỷ nghe, một truyền mười, mười truyền một trăm,... Cuối cùng sẽ lan truyền đi khắp nơi.
“Hóa ra chính là đệ tử của người đã giết hại Văn thái sư vậy thì hôm nay ngươi chết chắc rồi!”
Tên ác quỷ râu rậm tức giận nói.
Tên ác quỷ này trước khi bị đày vào cõi A Tu La đã từng là phong thần thuộc triều Thương, mà Văn Trọng chính là Thái sư những năm cuối của thời đại nhà Thương, từng vô cùng kính trọng người Văn thái sư này. Sau khi nghe được thông tin Diệp Thiên chính là hậu bối hoặc đệ tử của người đã sát hại ngài, sát khí trên người càng nồng đậm, vốn chỉ muốn chiếm đoạt thân thể của hắn nhưng bây giờ gã đã không còn khao khát nữa mà chỉ muốn phá nát linh hồn của Diệp Thên, trả thù cho Văn Trọng.
Ngay sau đó, gã ngưng tụ ra một đám hắc khí, hướng về phía Diệp Thiên.
Ầm! Ầm!
Hắc khí vô cùng cuồng bạo dường như có thể nghiền nát hắn.
Đương nhiên cũng không phải muốn nghiền ép Diệp Thiên, nếu thân xác hắn bị phá hủy, công sức của gã trước đấy liền coi như đổ sông đổ biển, hắc khí kia được biến hóa từ quỷ khí, đánh tới trên người Diệp Thiên sẽ không làm tổn thương thân thể nhưng có thể đánh văng Nguyên thần của hắn ra.
Ý tưởng của gã rất tốt, nhưng thực tế lại vô cùng tàn khốc, chỉ thấy tay phải của Diệp Thiên giơ đôi roi lên, một ánh sáng kim sắc bỗng lóe lên như một dòng diện xé ngang bầu trời nhắm thẳng xuống đám hắc khí kia, trong nháy mắt hắc khí liền bị đánh tan.
Gã ác quỷ kinh hãi không khỏi thốt lên: “Không hổ là thần binh của Thái sư, thật lợi hại!”
Dứt lời, gã liền trực tiếp lao về phía Diệp Thiên.
“Mấy người hiểu lầm rồi, tôi không phải đệ tử hay hậu bối của kẻ đã giết Lôi Tôn mà là cháu rể của ngài ấy.” Hắn đột nhiên cất giọng nói.
Qua những lời bàn tán xung quanh, có thể thấy những ác quỷ này dường như rất kính trọng Văn Trọng.
Quả nhiên, vừa nói xong tên ác quỷ liền dừng tay không khỏi hỏi: “Ngươi là cháu rể của Thái sư.”
“Đúng vậy.” Diệp Thiên gật đầu: “Cháu gái của Lôi Tôn, Văn Tuyết Tâm cùng tôi quen nhau khi học ở đạo viện Phiêu Miểu, từ bạn thân dần trở thành tri kỷ, nhưng bởi vì con của Nhị Lang Thần là Dương Phong cũng thích cô ấy, vì thế tôi cùng cậu ta đã không ít lần xảy ra tranh cãi, ngay tại ngày tôi mang sính lẽ đến hỏi cưới thì thánh chỉ của Ngọc Đế tới, định hôn cho Tuyết Tâm với Dương Phong.”
“Tuyết Tâm cực kỳ ghét Dương Phong, không chịu gả cho cậu ta, vì vậy cô ấy đã theo tôi bỏ trốn đến Nam Chiêm Bộ Châu, nhưng cũng vì thế mà xúc phạm đến đại đế, khắp trên dưới Thiên Đình sau đó liền dáo diết săn lùng bọn tôi.”
“Tại Hắc Phong Trại ở Nam Chiêm Bộ Châu, tôi cũng Tuyết Tâm đã kết hôn với nhau, tôi quyết định phát triển thực lực của mình ở đây, mục đích là để chống lại sự truy bắt của Thiên Đình.”
Sau đó Dương Tiễn phái thiên binh thiên tướng đi rà soát thì tìm được Nam Chiêm Bộ Châu, sau đó cùng thế lực mà tôi đã gầy dựng chiến đấu, bọn họ càng đánh càng thua, cuối cùng Trần lão trộm được từ chỗ Thái Thượng Lão quân Tử kim hồ lô, dùng thủ đoạn hèn hạ nhốt Tuyết Tâm cùng các con của bọn tôi và cả Tôn Ngộ Không vào trong hồ lô.”
“Bởi vì tôi ở Nam Chiêm Bộ Châu phát triển hơn trăm vạn đại quân, Thiên Đình vì muốn bắt tôi đã thiệt hại vô vàn thiên binh thiên tướng, chính vì vậy liền đưa Tuyết Tâm cùng bọn trẻ ra làm mồi nhử, ép tôi đến pháp trường
“Tôi đến, nhưng ở đó mai phục quá nhiều cao thủ, tôi căn bản không cứu được bọn họ, ngay lúc tôi sắp bị Lý Tĩnh bắt lại, ông nội của vợ tôi, ngài Văn Trọng đến, dưới sự liên thủ của đám người đó ông ấy liền bị hãm hại, chuyện xảy ra khiến sư phụ của ngài là Kim Linh Thánh Mẫu liền tới muốn trả thù, Câu Trần Đại Đế cùng đệ tử của Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy bản thân không đánh bại Kim Linh Thánh Mẫu, liền đi mời Nguyên Thủy Thiên Tôn tới, sau đó Thông Thiên Giáo Chủ cũng xuất hiện, nhờ có Thông Thiên Giáo Chủ mà tôi với vợ mình mới thoát chết.”
“Nhưng cuối cùng dưới sự đuổi cùng giết tận của Thiên Đình, vợ tôi đã phải bỏ mạng chết thảm. Khi tôi chiến đấu với bốn vị bồ tát Quan Âm, Văn Thù, Phổ Hiền, Địa Tạng bên núi thì bị trúng một chưởng của Như Lai, đến khi tỉnh lại thì đã thấy xuất hiện ở giới A Tu La.”
Diệp Thiên cho rằng, A Tu La là thế giới của ác quỷ, khi còn sống hẳn không phải là người có bối cảnh trên Thiên Đình, mà chắc chắn hơn nữa chính là đều không bái phật, nếu không thì đã không bị hóa thành ác quỷ đày tới đây, cảm thấy nói như vậy, phỏng chừng sẽ đánh tan được ý niệm muốn chiếm thân của đám ác quỷ này.
Đúng như dự đoán của hắn.
Vừa nói xong, đám ác quỷ liền lập tức sôi trào.
“Những gì hắn nói giống hệt như những gì mà tên ác quỷ mới bị đày vào giới A Tu La trước đã nói!”
“Xem ra hắn ta thật sự là cháu rể của Lôi Tôn!”
“Thảo nào hắn ta có thể vào được đây, bị Thiên Đình lớn như vậy vây bắt, mặc dù không biến thành ác quỷ những oán khí quá lớn có khi còn lớn hơn so với đám quỷ chúng ta, cho nên mới có thể xuất hiện ở giới A Tu La.”
Tất cả các loại thảo luận xuất hiện cuồn cuộn như thủy triều
Gã quỷ ban nãy trực tiếp nắm chặt tay: “Vì anh là cháu rể của Thái sư, mà năm đó tôi lại là thuộc hạ dưới trướng của ngài, nên ngươi cũng coi như là thân thích của chủ nhân, theo như quỷ củ thấy anh tôi phải quỳ lạy, cho nên thân thể anh tôi không cần nữa, thêm vào đó tôi sẽ đảm bảo an toàn cho anh, không để ai chiếm đoạt cơ thể này.”
Nói đến đây, gã hướng về phía đám đông: “Mấy người phần lớn đều là ác quỷ bậc trung, rất nhiều người hẳn đã từng tôn thờ Lôi Tôn, vị này là cháu rể của ngài ấy, bây giờ cậu ấy lỡ lạc vào cõi A Tu La, chúng ta phải tỏ ra kính trọng chứ không phải nhao nhao lên đòi chiếm đoạt thân xác cậu ấy nữa tôi nói có đúng không?”
“Đúng!”
Rất nhiều quỷ giơ tay hưởng ứng.
Diệp Thiên thấy vậy không khỏi nở nụ cười
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!