Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Phật Tổ Như Lai không dám tin vào tai mình.

Phải biết rằng, một chưởng kia của ông ta không phải là ngẫu nhiên tung ra, một chưởng đó đã ngăn cách âm dương ngũ hành, người chịu một chưởng đó của ông ta, trừ phi là có thể chống cự được, còn nếu không chống cự được thì sẽ bị đẩy xuống trần gian. Đừng nghĩ đến cơ hội chạy thoát.

Năm đó Tôn Ngộ Không bị một chưởng của ông ta đánh trúng, bị nhốt dưới ngũ hành sơn năm trăm năm không cách nào thoát khỏi cũng chính là vì nguyên nhân này.

Nếu không với sức mạnh của Tôn Ngộ Không, chỉ với một ngọn núi có thể nhốt được hắn ta sao?

Hơn nữa, Tôn Ngộ Không có bảy mươi hai phép thần thông, có thể biến thành con ong, con ruồi, cho dù bị nhốt dưới núi ngũ hành sơn cũng có thể biến thành con ong bay ra ngoài, làm gì đến nỗi bị nhốt tận năm trăm năm không cách nào thoát khỏi?

Chính là bởi vì một chưởng đó của Phật Tổ Như Lai không hề đơn giản. Sau khi bị áp chế, âm dương ngũ hành đều cách biệt, khiến cho Tôn Ngộ Không muốn thoát cũng không thoát được, biến cũng không biến được, giống như người bình thường bị ngọn núi lớn áp chế, làm sao có thể thoát ra ngoài?

Diệp Thiên chịu một chưởng của Phật Tổ Như Lai, trên thực tế còn mạnh hơn một chưởng mà năm đó Tôn Ngộ Không phải hứng chịu, mục đích của ông ta không phải là nhốt Tôn Ngộ Không giống như năm đó, mục đích thực sự của ông ta là muốn một chưởng nghiền nát Diệp Thiên.

Nguyên lý như nhau, nhưng cường độ lại không giống nhau, cũng chính là nói dưới một chưởng này, Diệp Thiên không cách nào thoát khỏi, hơn nữa cường độ của một chưởng này lại mạnh gấp triệu lần cường độ của một chưởng dùng để áp chế Tôn Ngộ Không, tuyệt đối có thể nghiền nát Diệp Thiên.

Sau khi một chưởng này được tung ra cũng là lúc chim Huyền Điểu tấn công ông ta, và đây cũng là nguyên nhân khiến cho ông ta không kêu bốn vị Bồ Tát đi xem Diệp Thiên đã bị nghiền nát hay chưa. Ông ta rất tự tin vào sức mạnh của mình, ông ta có thể chắc chắn trăm phần trăm rằng Diệp Thiên đã bị nghiền nát dưới một chưởng kia, vì vậy ông ta cũng lười đi kiểm tra lại.

Nhưng lại không ngờ rằng, có người nói dưới hố không hề có dấu vết của mùi máu tanh, cũng không có bất cứ tung tích gì về Diệp Thiên, điều này khiến cho ông ta không thể không bất ngờ và kinh hãi.

Không có mùi máu tanh, không có thịt nát xương tan, cũng không có bất cứ tung tích gì, điều này đồng nghĩa với việc Diệp Thiên vẫn chưa chết. Nếu không tại sao lại không có một thứ gì cả?

“Chắc chắn là không có thứ gì cả sao?”

Lý Tĩnh vội vàng hỏi, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

Mặc dù sức mạnh của hắn ta kém xa rất nhiều so với Phật Tổ Như Lai nhưng cũng có thể nhìn ra một chưởng lúc nãy mạnh đến mức nào, chỉ dựa vào những vết nứt chằng chịt kéo dài ra xa ở xung quanh miệng hố là có thể nhìn ra, Phật Tổ Như Lai dường như đã dùng toàn bộ sức lực của mình để tung ra một chưởng này.

Diệp Thiên rất mạnh là điều không sai, nhưng tuyệt đối không thể mạnh hơn Phật Tổ Như Lai được, sức mạnh của hắn cũng không kém hơn bốn vị Bồ Tát là bao, có thể uy lực còn mạnh hơn cả bốn vị Bồ Tát, nhưng bị Phật Tổ Như Lai đánh trúng một chưởng thì chết là điều đương nhiên, đây là chuyện không còn nghi ngờ gì nữa. Vì vậy hắn ta không tin Diệp Thiên vẫn chưa bị một chưởng này đánh chết.

“Chắc chắn và khẳng định, thật sự không có một thứ gì hết, không tin Lý Thiên Vương tự mình qua đây xem xem.” Vị thiên tướng kia nói.

Lý Tĩnh ngay lập tức liền chạy đến, đứng bên cạnh hố sâu nhìn xuống một lượt, chắc chắn là không tìm thấy được bất cứ thứ gì, hắn ta lại nhảy xuống hố.

Mặc dù sức mạnh của Đài Bằng rất mạnh, nhưng cũng không bằng bốn vị Bồ Tát, ba vị Bồ Tát liền vây lại, còn Quan Âm không tham gia vào mà lại nhảy xuống hố sâu do một chưởng của Phật Tổ Như Lai tạo thành.

Không lâu sau, Lý Tĩnh và Quan Âm đều từ dưới hố sâu bay lên.

“Như thế nào rồi, Quan Âm tôn giả?” Phật Tổ Như Lai truy hỏi.

Quan Âm lắc đầu: “Đích thực là không hề có bất cứ tung tích gì của Diệp Thiên. Ngay cả một hạt tro cốt cũng không tìm thấy, giống như đã bốc hơi vậy, xem ra với tu vi của Diệp Thiên, một chưởng này của Phật Tổ không thể khiến cho hắn tiêu tan tro cốt. Nếu như hắn ta bị đánh chết thì tuyệt đối sẽ để lại dấu vết, nhưng căn bản không hề có bất cứ dấu hiệu nào cho thấy hắn đã chết, rõ ràng là hắn không bị một chưởng này đánh chết mà lại tháo chạy được khi thần không biết quỷ không hay.”

Sắc mặt của Phật Tổ Như Lai tốt sầm lại.

Ông ta không dám tin vào tai mình.

Nỗi thất vọng trong lòng bỗng tràn ra.

Lúc nãy càng tự tin một chưởng kia sẽ đánh chết Diệp Thiên bao nhiêu thì bây giờ lại thất vọng bấy nhiêu.

Bởi vì Diệp Thiên không bị ông ta đánh chết.

Thân là Phật Tổ, đừng nói ngay cả một chưởng mà cũng không lấy đi được mạng sống của Diệp Thiên, cho dù áp chế được hắn thì cũng không vì điều này mà mất mặt và ông ta có thể dùng vô số lời giải thích để nói rõ nguyên nhân Diệp Thiên không chết, nhưng ngay cả áp chế cũng không áp chế nổi mà để cho Diệp Thiên chạy mất, còn làm ra động thái lớn như vậy, còn gây ra chết chóc và tổn thất nghiêm trọng cho các nước xung quanh nữa.

Chuyện này nếu như truyền ra ngoài thì sẽ mất mặt lắm đây!

Nhưng rất nhanh, ông ta đã bình tĩnh lại và vội vàng nói: “Mau đi xem xem hắn có trốn vào trong tế đàn không!”

Ông ta cảm thấy Diệp Thiên chạy trốn thì nhất định sẽ đi mở tế đàn, hoặc là tu vi ở trong tế đàn, rồi sau đó sẽ khai chiến với hắn.

Vì vậy ông ta vô cùng căng thẳng, một khi Diệp Thiên có được sức mạnh bên trong tế đàn, nếu như khai chiến với hắn, nói không chừng ông ta bắt tay cùng với bốn vị Bồ Tát cũng đều không phải là đối thủ của Diệp Thiên, càng huống hồ còn có một con chim Huyền Điểu nữa, đến lúc đó bố con hợp lại, Linh Sơn sẽ bị san bằng, có thể không căng thẳng, không sợ hãi được sao?

Quan Âm và Lý Tĩnh có vẻ như đã đoán ra được suy nghĩ của Phật Tổ Như Lai, cả hai người đều không dám chậm trễ, lập tức bay về hướng tế đàn. Nhưng bên trong tế đàn ngay cả một con kiến cũng không nhìn thấy chứ đừng nói là người.

“Bẩm Phật Tổ, Diệp Thiên không ở trong tế đàn.” Quan Âm nói.

Phật Tổ Như Lai liền nhíu mày: “Kỳ lạ thật, theo lý mà nói, một chưởng này đánh xuống thì hắn phải không chạy thoát được mới đúng chứ, cho dù có chạy thoát thì nhất định cũng sẽ nhân cơ hội đi mở tế đàn. Nhưng hắn lại không bị một chưởng này đánh chết, lại càng không chạy đến mở tế đàn, vậy thì hắn đã chạy đi đâu?”

Mọi người đều im lặng.

Đến cả Phật Tổ còn không biết, thì ai dám biết là Diệp Thiên đã chạy đi đâu?

Lúc này Lý Tĩnh nói: “Thái Nhất là đệ tử giỏi nhất trong bốn vị đệ tử của Hỗn Nguyên Lão Tổ, cũng là đại đệ tử của Hỗn Nguyên Lão Tổ, là nguyên khí của Đông Phương Thanh Mộc hóa thành, Diệp Thiên mở sáu tế đàn có thể nói là đã có được sáu mươi phần trăm sức mạnh và công pháp của Thái Nhất rồi, có phải là hắn đã dùng công pháp trái với trời gì đó và dưới một chưởng của Phật Tổ, hắn đã chuyển đến một nơi khác rồi không?”

Phật Tổ Như Lai lắc lắc đầu: “Nếu như hắn chuyển đi nơi khác thì theo lý mà nói hắn sẽ không để lại con gái của hắn mà không lo, lúc tu vi của hắn mới có bao nhiêu, hắn cũng đã dám mạo danh đi cướp pháp trường rồi, bây giờ tu vi của hắn có thể nói là không kém ta là bao, sao hắn có thể bỏ mặc con gái hắn không lo rồi tự mình chạy trốn?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!