“Trời ơi, đó là cái gì vậy?”
Lúc này có rất nhiều người đều gào lên như vậy, ánh mắt của tất cả mọi người đều bị ánh sáng hấp dẫn, trong đáy mắt ai cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, khó hiểu, nghi hoặc và phức tạp.
Không phải chỉ có một ngọn núi đã nổ tung sao? Làm sao có thể chạy thoát được?
Thật kỳ lạ!
Trong lòng tất cả mọi người đều nghĩ như vậy.
Tuy nhiên.
Diệp Thiên, Văn Tuyết Tâm, Đóa Đóa, Tôn Ngộ Không và Triệu Quân Thành đều đã nhìn thấy những thứ này.
Đặc biệt là Diệp Thiên, Văn Tuyết Tâm và Đóa Đóa đây là lần thứ tư họ nhìn thấy bát quái kim quang, nếu như không ngoài dự liệu của họ thì ở dưới bát quái kim quang có một tế đàn.
Diệp Thiên ngay lập tức đã bị làm cho cảm động.
Mỗi khi ở trong tế đàn anh đều có thể hồi tưởng lại mọi thứ, thông qua sự hợp thành của ký ức sẽ xuất hiện nhiều trận pháp và binh pháp bí mật.
“Nếu lần này có được ký ức kia thì sẽ có thêm công pháp gì đây? Ở phía dưới có quan tài đồng không? Còn có thần thú lợi hại không?”
Diệp Thiên thầm nghĩ trong lòng.
Anh đặc biệt hy vọng là ở dưới sẽ có thần thú mạnh mẽ và phải mạnh hơn tứ linh thần thú, bằng cách này có lẽ sẽ thông qua được sự hỗ trợ của thần thú mà đánh chết rồi chạy thoát khỏi những người kia và họ cũng sẽ thoát khỏi thảm họa lần này.
Có điều chỉ là suy nghĩ thôi vì khả năng này rất thấp.
Ngay cả khi có thần thú thì có lẽ cũng không mạnh mẽ được như vậy?
Suy cho cùng trong số những người này có đến mấy cao thủ của cảnh giới Thái Thượng vậy nên cho dù thần thú có lợi hại cỡ nào cũng làm sao lợi hại bằng cao thủ ở cảnh giới Thái Thượng Ngũ Trọng cơ chứ?
E rằng chỉ làm thanh ngưu cho Thái Thượng Lão Quân cưỡi thôi chứ không thể đạt tới tu vi của cảnh giới Thái Thượng được.
Có điều anh vẫn kỳ vọng vào sự dung hòa của các ký ức sẽ có được cái gì tốt chỉ là bây giờ bị bao vây nên anh cũng không biết là có thể đi xuống dưới để lấy ký ức ở tế đàn hay không.
May mắn thay là bây giờ mọi người đều bị thu hút bởi trận bát quái này khiến sức mạnh đang giam cầm họ và sức mạnh thần bí khiến họ không thể di chuyển được đã biến mất, nhân cơ hội này anh đã kích hoạt hà quang của Đóa Đóa.
Có như vậy thời gian họ bị bắt mới có thể kéo dài thêm.
“Để tôi đi xuống dưới xem có bảo bối gì không mà có thể phát ra ánh sáng mạnh mẽ như vậy.”
Trưởng môn Ngọc Tiêu Môn nói sau đó đi về phía ánh sáng đang chiếu lên trời.
Ngay sau đó.
Ầm!
Trưởng môn Ngọc Tiêu Môn vừa chạm vào kim quang thì bị ngưng tụ lại sau đó bị bắn ngược trở lại khiến đầu óc quay cuồng.
“Đây...”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh này.
Trưởng môn của Ngọc Tiêu Môn là người có thực lực ở mức Đại La Cảnh Cửu Trọng vậy mà vừa chạm vào kim quang đã bị bắn ngược trở lại vậy mà kim quang thì vẫn như cũ không có dấu hiệu của việc bị phá hủy, điều này khiến mọi người thực sự rất sốc.
Liệu có sức mạnh nào ở bên dưới hay có bảo bối thần kỳ nào của thời cổ đại?
Mang theo nghi vấn này Ngọc Dương lão tổ và những người khác đều chạy đến, chỉ còn lại Kim Minh lão tổ của Thiên Long Môn cùng với trưởng lão của một số môn phái đang bao vây Diệp Thiên và những người khác.
Rất nhanh sau đó Ngọc Dương lão tổ cùng với cả trăm người đã đến bức tường kim quang, nhìn xuống phía dưới qua bức tường kim quang chỉ thấy các loại điêu khắc đá, chúng được đặt cạnh nhau một cách có trật tự giống như một trận pháp vậy.
“Đây là gì vậy?” Có một người hỏi.
Ngọc Dương lão tổ nói: “Từ trang phục của pho tượng thì đây là chạm khắc từ thời kỳ Đông Hoàng, bởi vì trang phục của Đông Hoàng sẽ như thế này, thật khó mà tưởng tượng được đây chính là một phong ấn từ thời cổ đại còn về phong ấn này là gì thì tôi không biết, bây giờ phải mở phong ấn thì mới biết được bên trong đó là cái gì.”
Nói đến đây ông ta quan sát một hồi nhưng cũng không biết làm cách nào để phá vỡ phong ấn vậy nên ông ta đã dùng tiên pháp để phá vỡ phong ấn nhưng kết quả là phong ấn còn chưa bị phá ông ta đã bị ngã bay ra.
“Thật đáng sợ!”
Ngọc Dương lão tổ kinh ngạc nói.
Sau đó ông ta nhìn về phía Kim Minh lão tổ và nói: “Kim Minh đạo huynh, đây là một phong ấn quyền lực của thời cổ đại, bên dưới toàn là tượng nên có lẽ là một tế đàn, hay là huynh hãy thử xem có phá được phong ấn hay không rồi xem xem trên tế đàn đó còn sót lại bảo bối gì của thời cổ đại hay không?”
Ông ta đã nói như vậy rồi.
Sự tò mò trong lòng Kim Minh lão tổ ngay lập tức được khơi dậy.
Nhưng ông ta cũng lo lắng là Diệp Thiên và những người khác sẽ nhân cơ hội này trốn thoát vì vậy ông ta đã gọi Diệp Thiên: “Đi về phía kim quang đi, ta nghĩ các người cũng tò mò xem ở bên dưới là cái gì, vậy thì hãy đi xem xem.”
Những lời này thật đúng với những gì Diệp Thiên đang mong muốn.
Đang lo vì bị bao vây nên không thể nào mà lại gần bát quái kim quang được vậy mà bây giờ ông ta lại muốn anh qua đó, làm sao có thể không đi được chứ?
Vì vậy anh lập tức nói: “Hắc kỳ lân, đi qua đó.”
Hắc kỳ lân lập tức tiến lên và lại gần bát quái kim quang, trưởng lão của Thiên Long Môn đang nhìn chằm chằm vào họ như thể sợ họ bỏ chạy vậy.
Ngay sau đó Diệp Thiên và những người khác đã đến gần bát quái kim quang.
Nhìn vào bên trong Diệp Thiên có chút thất vọng.
Bởi vì tế đàn này có kích thước tương đương với hai tế đàn đầu tiên, so với bàn thờ nơi tứ linh thần thú xuất hiện thì nhỏ hơn rất nhiều, hơn nữa không có quan tài đồng ở đây cũng có nghĩa là không có thần thú.
Vậy mà anh vẫn còn nghĩ là sẽ nhờ được sự giúp đỡ của thần thú để thoát khỏi, hiện tại xem ra anh đã thật sự suy nghĩ quá nhiều rồi.
“Kim Minh đạo huynh thử xem có phá vỡ được phong ấn hay không?”
Vẻ mặt của Ngọc Dương lão tổ có chút hưng phấn, giống như các khảo cổ học trên trái đất tìm được một cổ mộ lớn vậy, rất muốn khám phá những bí mật ở nơi tế đàn này.
Sau khi Kim Minh lão tổ quan sát rồi dùng tay để đẩy bức tường kim quang và rất nhiều biện pháp khác nhưng không được, ông ta nói: “Phong ấn này khác thường, nó rất mạnh ngay cả bổn lão tổ cũng không thể phá bỏ được, có thể thấy đây là phong ấn do một người ở cảnh Đại Đạo có năng lực rất mạnh của thời cổ đại tạo nên.”
Haizzz!
Nghe vậy tất cả mọi người đều thở dài một cái.
Đại La Kim Tiên của thiên giới rất nhiều, người ở cảnh giới Thái Thượng cũng rất nhiều nhưng người có năng lực mạnh mẽ ở cảnh Đại Đạo thì số lượng lại rất ít, rất hiếm.
Đến ngay cả Như Lai cũng chỉ ở cảnh Thái Thượng mà thôi.
Nhìn về thiên giới những người có tu vi ở cảnh Đại Đạo cũng chỉ có Tam Thanh, Nữ Oa, Bồ Đề lão tổ, Địa Tiên Chi Tổ và Hồng Quân lão tổ thôi.
Đương nhiên.
Ngoại trừ những vị có sức mạnh lớn quen thuộc này ra thì còn có rất nhiều cao thủ của cảnh Đại Đạo ẩn mình nhưng họ cũng sẽ không đi nhiều nơi.
“Nói như vậy thì phong ấn này không thể bị phá vỡ sao?” Ngọc Dương lão tổ có chút thất vọng.
Kim Minh lão tổ nói: “Chúng ta hãy hợp lực cùng nhau tấn công thử xem có thể phá được không.”
Mọi người đều gật đầu đồng ý.
Ngay sau đó ngoại trừ hơn mười người vẫn đang bao vây Diệp Thiên và những người khác thì người còn lại đều tụ lại một chỗ sau đó thi hàng tiên pháp, cả trăm tia sáng bắn ra từ lòng bàn tay hóa thành ánh sáng dày đặc và chói mắt, đánh vào bức tường kim quang.
Ầm!
Với một tiếng nổ lớn, những tia sáng từ hàng trăm đại la cùng với kim tiên hợp lực lại đánh vào kim quang đều nổ tung ngay lập tức, tạo ra một làn sóng xung kích đáng sợ khiến bọn họ rung chuyển.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!