"Aaaaa!!!"
Tôn Ngộ Không vốn tính tình nóng nảy, bị Nam Hải Long Vương đả kích một trận như vậy sao còn có thể chịu đựng được?
Lúc này lấy ra gậy Như Ý, nhảy lên Cân Đẩu Vân, đánh về phía Nam Hải Long Vương.
"Đại thánh đừng xúc động, trở lại mau!"
Diệp Thiên cao giọng hô.
Anh đã nghe Đóa Đóa nói qua, Trấn Nguyên Tử nói cho cô bé biết, thực lực của Tôn Ngộ Không trên thiên giới cực kỳ yếu, có rất nhiều người mạnh hơn hắn ta, nhưng bởi vì Tôn Ngộ Không xem như sư đệ của Như Lai, mọi người giữ mặt mũi cho hắn ta, hắn ta mới có thể làm mưa làm gió, nếu không đã sớm bị nghiền chết rồi.
Mà Nam Hải Long Vương trấn thủ cả Nam Hải rộng lớn, chưởng quản không biết bao nhiêu binh tôm tướng cua, trên tiên giới cũng coi như là có địa vị tương đối hiển hách, sao Tôn Ngộ Không đánh thắng được?
Nhưng...
Tôn Ngộ Không đã tức sắp ngất rồi, hoàn toàn không có ý định dừng lại, trong chớp mắt đã đến trước mặt Nam Hải Long Vương, một gậy nện xuống.
"Tự tìm cái chết!"
Sắc mặt Nam Hải Long Vương giận dữ, tay áo phất ra, một cỗ kình phong quét qua, nháy mắt đẩy Tôn Ngộ Không lùi lại.
"Tôn Ngộ Không, dám động thủ với phụ vương tao, mày muốn chết à!"
Bên cạnh Nam Hải Long Vương có một người trẻ tuổi lạnh giọng nói, nhấc tay triệu hoán một cậy ngân thương đánh về phía Tôn Ngộ Không.
Keng keng keng!!!
Hai người bay lên không đánh nhau túi bụi.
Chưa kể, thực lực của vị Long Thái Tử này vô cùng mạnh mẽ, chiến đấu với Tôn Ngộ Không cũng không hề yếu thế một chút nào.
"Ha ha!"
Nam Hải Long Vương cùng với người của Long tộc và binh tôm tướng cua đều ngửa đầu cười lớn.
"Tôn Ngộ Không, mau chịu trói đi, bổn vương còn giữ cho mày một mạng, nếu không tao sẽ giết mày ở ngay vùng biển rộng lớn này!"
Nam Hải Long Vương lớn tiếng nói.
Tôn Ngộ Không đáp lại: "Muốn lão tôn chịu trói sao? Không có cửa đâu!"
Nam Hải Long Vương hừ một tiếng: "Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, Ngao Khôn, đi giúp đại ca con, giết Tôn Ngộ Không ngay trên biển cho ta!"
"Vâng thưa phụ vương!"
Lại thêm một Long tử xách theo một thanh Yển Nguyệt Đao đánh về phía Tôn Ngộ Không.
Hai Long tử liên thủ khiến Tôn Ngộ Không khó mà chống đỡ, bị thế gọng kìm vây lại, muốn lui cũng không được.
Sau một hồi chiến đấu kịch liệt, Ngao Khôn chém một đao chém lên đầu Tôn Ngộ Không.
Keng!
Đầu Tôn Ngộ Không không hề hấn gì, Yển Nguyệt Đao của Ngao Khôn lại bị gãy.
"Đây..."
Ngao Khôn sợ ngây người.
"Ha ha!"
Tôn Ngộ Không cười nói: "Đầu của lão tôn tao đây, ngay cả lôi hỏa còn không làm gì được, nói gì đến thanh đao quèn này của mày?"
Dứt lời, gây Như Ý của hắn ta đâm ra.
Rầm!
Ngực Ngao Khôn bị đụng vào, lập tức bay ngược ra ngoài.
Ngân thương của Long Thái Tử cũng đâm vào lưng Tôn Ngộ Không, nhưng hoàn toàn không đâm vào nổi, cứng như đá.
"Ha ha!"
Hắn ta cười đắc ý: "Đâm đi! Mày đâm đi!"
Hắn ta chui ra từ tảng đá, lực phòng ngự vô cùng cao, cảnh giới ngang bằng không có lực phòng ngự cao bằng hắn ta, tuy rằng không có thực lực của Đại La Kim Tiên, nhưng có lực phòng ngự của Đại La Kim Tiên, hoàn toàn không phải thứ mấy con rồng nhỏ kia có thể công phá.
Hắn ta đang đắc ý.
Ngao Khôn bị đánh bay biến thành hình rồng, quấn lấy Tôn Ngộ Không.
"Đại thánh cẩn thận!"
Diệp Thiên và Đóa Đóa cùng kêu lên.
Tôn Ngộ Không vừa mới quay đầu, Ngao Khôn đã xoắn thân rồng quấn chặt lấy Tôn Ngộ Không.
"A!"
Tôn Ngộ Không liều mạng đẩy thân rồng ra, mới vừa đẩy ra được một chút, đang chuẩn bị chạy thì Long Thái Tử cũng hóa thành hình rồng, cùng với Ngao Không quấn chặt lấy Tôn Ngộ Không.
Hai huynh đệ liên thủ, hợp lực trói chặt Tôn Ngộ Không, khiến cho Tôn Ngộ Không hoàn toàn không thể giãy dụa.
Mặc dù lực phòng ngự của hắn ta cao, nhưng lực công kích không ổn, cho nên không phá nổi trói buộc của song long.
"Ha ha ha!!!"
Thấy vậy, Nam Hải Long Vương cực kỳ vui vẻ, nở nụ cười: "Con khỉ chết tiệt nhà mày, chờ bị bổn vương áp giải về thiên đình chém đầu đi."
Ông ta còn đang nói, Diệp Thiên đã bay lên từ trên lưng thú, tiến lên cứu Tôn Ngộ Không.
Nếu không cứu, một khi Tôn Ngộ Không bị bắt đi sẽ rất khó cứu được, ngay cả bọn họ cũng có thể bị bao vây.
"Chờ mãi mày ra trận đấy."
Thấy Diệp Thiên đi cứu Tôn Ngộ Không, Nam Hải Long Vương kích động vô cùng, ông ta biết con gái của Diệp Thiên là thất khiếu linh lung tâm, nếu Diệp Thiên ở trên lưng thú, một khi phát động công kích sẽ kích hoạt thất khiếu linh lung tâm, sẽ không bắt được Diệp Thiên.
Nhưng lúc này Diệp Thiên đã rời khỏi lưng thú, đúng là thời cơ tốt nhất để bắt Diệp Thiên, sao ông ta có thể bỏ qua được?
Chỉ thấy bóng dáng Nam Hải Long Vương lóe lên một cái, tự thân ra trận, một bàn tay to đánh về phía Diệp Thiên.
Thấy vậy, Diệp Thiên lập tức thôi động tiên pháp, gọi Tứ Linh ra.
Giây tiếp theo...
Tứ linh hiện ra đánh về phía Nam Hải Long Vương.
Bởi vì đnag ở khoảng cách gần, Nam Hải Long Vương hoàn toàn không kịp phản ứng, bị tứ linh đụng vào, hét thảm một tiếng, bay ngược về phía sau như diều đứt dây vậy.
Người của Long tộc đều sợ ngây người!
Đám binh tôm tướng cua cũng sợ ngây người!
Nhưng một giây đồng hồ Diệp Thiên cũng không dám ngừng lại, lập tức điều khiển tứ linh chạy đến cứu Tôn Ngộ Không.
Bạch Hổ trong Tứ linh dùng hai móng bắt lấy đầu rồng của Ngao Khôn, dùng sức xé ra.
Soạt!
Nháy mắt đầu rồng của Ngao Khôn bị xé thành hai nửa, máu rồng chảy như mưa, một viên long châu lấp lánh rơi xuống.
Diệp Thiên duỗi tay ra, lấy đồ từ khoảng xa, hút long châu vào tay.
Long Thái Tử sợ hãi, lập tức buông Tôn Ngộ Không ra chạy trốn.
Chu Tước lập tức vỗ cánh, biển lửa rực cháy bao phủ Long Thái Tử.
"A!!!"
Long Thái Tử bị đốt phát ra tiếng kêu thảm thiết.
"Mau cứu hoả!"
Có người của Long tộc hốt hoảng kêu lên.
Rất nhanh, bọn họ đều thi triển tiên pháp, phóng nước biển lên cao dội vài biển lửa, dập tắt biển lửa, mà Long Thái Tử đã bị đốt rơi vào trong biển, sống chết không rõ.
"Đáng chết! Đáng chết!"
Nam Hải Long Vương bay trở về, phát hiện Ngao Khôn bị xé xác, Long Thái Tử đã bị bỏng, tức giận đến mức râu rồng dựng đứng cả lên.
Nhưng lúc này, Diệp Thiên đã thu hồi Tứ linh, cũng tóm Tôn Ngộ Không trở lại trên lưng hắc kỳ lân, hơn nữa dưới mệnh lệnh của Diệp Thiên, hắc kỳ lân quay đầu đi băng băng.
"Quy Thừa tướng mau đi thông báo cho Lý Thiên Vương, nhưng người còn lại đuổi theo cho bổn vương!"
Nói xong, Nam Hải Long Vương hóa thành một con Kim Long, thần tốc đuổi theo hướng Diệp Thiên chạy trốn.
Huynh đệ tộc nhân của ông ta cũng đều hóa thành hình rồng, nhất thời hơn một trăm con cự long, di chuyển cực nhanh trên mặt biển, giống như hàng trăm con thuyền thi nhau chạy, vô cùng tráng lệ.
Nhưng hắc kỳ lân cũng không phải chơi không, tốc độ của nó cực kỳ nhanh, Nam Hải Long Vương hoàn toàn không đuổi kịp.
Chỉ là mạng lưới thông tin của Nam Hải Long Vương trên vùng biển rộng lớn này vô cùng phát triển, ông ta ra lệnh một tiếng, Quy Thừa tướng công bố hành tung của Diệp Thiên ra ngoài, nhất thời binh tôm tướng cua trong phạm vi mấy trăm triệu kilomet đều đã biết, siết chặt vòng vây.
Hơn nữa, Lý Tĩnh ở vùng ven biển phong tỏa cũng nhận được báo cáo của binh tôm tướng cua, đã biết vị trí của Diệp Thiên.
"Ngũ lão, mỗi người các ông mang theo mười Đại La Kim Tiên, phân thành năm ngả đi về phía này đuổi bắt Diệp Thiên."
Lý Tĩnh giơ ngón tay chỉ về phía đó.
Ngũ phương ngũ lão lập tức mỗi người mang theo mười Đại La Kim Tiên, thành năm ngả đuổi theo Diệp Thiên.
Cùng lúc đó, người ở bờ biển Nam Hải Đông Thắng Thần Châu, được binh tôm tướng cua thông báo, rất nhiều cao thủ muốn đi bắt Diệp Thiên lĩnh thưởng, sôi nổi chạy hết ra biển.
Trong lúc nhất thời, người từ bốn phương tám hướng tiến hành vây bắt cả nhà Diệp Thiên.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!